Chương 180: Ba yếu tố xã giao (2)
"Manh mối vụ án này lại bị chặt đứt, ài, bệ hạ yêu cầu ta trong vòng nửa tháng tra ra chân tướng, ta thật sự là quá khó khăn. Đúng rồi, một tiểu hoạn quan của Ti Thiên Giám hôm nay đến nhắc nhở ta báo cáo tiến triển vụ án đúng giờ."
Sắc mặt Trần Phủ doãn biến ảo nhiều lần, chắp tay nói: "Hứa đại nhân, phủ nha nguyện ý trợ giúp đại nhân, tam phòng lục bộ của phủ nha đều có thể để đại nhân điều khiển."
Hứa Thất An cười nói: "Trần đại nhân thật sảng khoái, Triệu Huyện lệnh vô cớ chết ở đại lao là chuyện ngoài ý muốn."
Không có người nào sẽ chú ý chết sống của một tử tù, mà nếu tử tù này có liên quan tới án phi tang bạc thì sao? Hơn nữa kinh sát sắp tới.
Tội lỗi lớn như vậy, nếu công bố ra ngoài, chỉ sợ Trần Phủ doãn sẽ phải mất chức, mà đối với Hứa Thất An mà nói, người chết cũng đã chết rồi, bám chặt Trần Phủ doãn không tha cũng không có ý nghĩa gì. Kể tội hay không đều như nhau.
Vì thế, Lữ Thanh vừa mới lên chức tổng Bộ đầu bị gọi tiến vào, Trần Phủ doãn nghiêm túc nói: "Từ ngày hôm nay trở đi, ngươi sẽ đi theo Hứa đại nhân, làm việc theo lời hắn."
Đi theo Hứa đại nhân, làm việc theo lời hắn. . . . .Mấy ngày trước phủ doãn đại nhân còn nói, đây là một cơ hội, nếu có thể phá án, hắn liền có thể đi vào nội các. . . . . Muốn để ta "Ẩn núp" làm gián điệp bên cạnh Hứa Thất An sao?
Lữ Thanh kinh ngạc vô cùng.
"Không nên suy nghĩ bậy bạ, an tâm phụ tá Hứa đại nhân là được." Trần Phủ doãn trầm giọng nói.
Là thật sao? Hắn, hắn vậy mà có thể khiến phủ doãn đại nhân chịu thua? !
Lữ Thanh nhìn chằm chằm Hứa Thất An vài lần, nói: "Ty chức tuân mệnh."
. . . . .
Rất nhanh, báo cáo khám nghiệm tử thi cho Triệu Huyện lệnh đã làm xong, là tự nhiên chết đi.
Càng không có sơ hở, lại càng chứng tỏ có vấn đề. . . . Đầu tiên có thể loại trừ khả năng võ giả diệt khẩu. . . . Hứa Thất An nhíu mày trầm tư.
Bản chất võ giả có thể dùng bốn chữ để hình dung: dã man bạo lực.
Bạo lực là đặc điểm chung của võ giả, bóp chết Triệu Huyện lệnh đơn giản giống như bóp chết con kiến, nhưng tuyệt đối không thể làm được chuyện không lưu lại dấu vết gì.
Điều đầu tiên Hứa Thất An nghĩ đến là âm thần đạo môn, bởi vì ở thời cổ đại, âm thần đạo môn đã trở thành Câu Hồn sứ giả, có thể lấy mạng người đang ngủ.
"Đầu tiên loại trừ Kim Liên đạo trưởng tham tiền kia, có vẻ hắn không liên quan gì tới vụ án phi tang bạc, vậy chỉ còn Nhân tông. . . ."
Hứa Thất An bực bội nắm tóc, cảm giác mép tóc của mình lặng lẽ rụt xuống.
Sao còn liên quan cả Nhân tông, ta có thể điều tra được Nhân tông sao? Không nói đến Đạo Thủ Nhân tông có thân phận quốc sư, Đạo Thủ Địa tông là nhị phẩm, Đạo Thủ Nhân tông cũng sẽ không kém bao nhiêu.
Dẫm chân một cái là ta đã bẹp dí!
"Ừm, cũng không nhất định là đạo môn, hệ thống khác thì ta không hiểu biết nhiều lắm, hiện tại không thể dễ dàng kết luận. . . . Ài, thừa dịp còn có kim bài trong người, cố gắng xem thật nhiều tin tức cơ mật các đại thế hệ trước."
Hứa Thất An phát hiện Lữ Thanh đang lặng lẽ đánh giá mình, mơ hồ thấy được vẻ mỏi mệt trên khuôn mặt tuấn tú của nữ Bộ đầu.
"Lữ Bộ đầu, gần đây nghỉ ngơi không được tốt sao?"
Lữ Thanh cười cười: "Công vụ bận rộn."
Nàng đã biết nguyên nhân Trần Phủ doãn thỏa hiệp, tuy nói Hứa Thất An là kiểm lậu, nhưng số bạc này cũng không phải là dễ tìm, nếu không phải hắn đúng lúc mò được nhược điểm của Thái Khang Huyện lệnh, thì phủ doãn đại nhân đã không bị áp chế.
"Lữ Bộ đầu dù là phụ nữ nhưng không thua gì đấng mày râu." Hứa Thất An khen tặng.
Tuổi nàng đại khái chừng 25 tới 30, vẫn còn trẻ, vậy mà đã là đại đội trưởng công an lẫn hình sự của thủ đô, tiền đồ không thể đoán trước được.
Lại còn chưa kết hôn!
Đời trước Hứa Thất An không gặp bạn bè nào là nữ có tiền đồ như vậy, chỉ có gái ế lớn tuổi phiền não bạn trai thường xuyên rò điện.
Khi Hứa Thất An rời khỏi phủ nha, bên cạnh đã có thêm sáu tay sai nhanh nhẹn, làm mọi điều hắn sai bảo, tu vi cũng không kém, hai vị luyện khí, bốn vị luyện tinh.
Hắn ngồi ở trên lưng ngựa, tự hỏi kế tiếp phải làm cái gì.
Nửa tháng nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn lắm, phá án cần tìm hiểu nguồn gốc, không thể gấp được.
Có điều thái độ của Ngụy Uyên lại làm cho hắn hoang mang khó hiểu, có phải là quá lạnh nhạt không?
"Ngụy Uyên khẳng định biết điều gì đó, thái độ của Nguyên Cảnh Đế mơ hồ không rõ, Giám Chính giả chết. . . . Không hợp lý, không nhắc tới việc đại nhân vật có đánh cờ gì ở đây không, đại Giám Chính thoát vây là chuyện có thực, ta không thể yên tâm chỉ vì bọn họ bình tĩnh, người ta ở địa vị cao chắc gì sẽ để ý chết sống của người thường."
"Không được, ta nhất định phải làm rõ ràng chuyện của đại Giám Chính, Ngụy Uyên hình như không muốn ta nhúng tay, lo lắng ta bị liên lụy. . . . Vậy ta có thể đi đường vòng, tiết lộ việc bí ẩn này cho Trưởng công chúa. . . . . Không phải tiết lộ, là nhắc tới, ra vẻ như không để ý nhắc tới một lần, để tự nàng liên tưởng, phát hiện."
Nghĩ đến đây, Hứa Thất An không còn do dự, nói: "Các ngươi tới nha môn chờ ta, ta vào cung một chuyến."
Mọi người nghi hoặc nhìn tới.
Hứa Thất An giải thích: "Ta muốn đi gặp Trưởng công chúa."
Hắn có thể gặp Trưởng công chúa? Hứa Trữ Yến chẳng những có quan hệ tốt với thuật sĩ Ti Thiên Giám, thế mà còn có giao tình với Trưởng công chúa. . . . Lữ Thanh thấy trong lòng nhảy dựng lên.
Những người khác đều có nghi hoặc cùng khiếp sợ, Lý Ngọc Xuân là trấn định nhatas, hắn biết Hứa Thất An có thể đi vào nha môn Đả Canh Nhân đều là nhờ Trưởng công chúa đề cử.
Cáo biệt mọi người, Hứa Thất An thúc ngựa đi hướng hoàng thành.
Trưởng công chúa sớm đã trưởng thành, ở hoàng thành có phủ đệ bản thân, Hứa Thất An đi tới Hoài Khánh phủ, hỏi thủ vệ mới biết được Trưởng công chúa xưa nay đều ở cung thành, bình thường sẽ không trở lại.
Vì thế hắn lại đi tới hoàng thành, hoàng thành giống như bản thu nhỏ của nội thành, trong thành có tông miếu, quan nha, nội đình phục vụ, kho hàng cùng kiến trúc phòng ngự, cùng với lâm viên uyển hữu.
Dân chúng bình thường ở ngoại thành, quan to cao quý thì ở nội thành, mà hoàng thành, người ở nơi này là vương công đại thần.
Không có kim bài, Hứa Thất An còn không vào được.
Về phần cung thành, được xưng là hoàng cung, là nhà Hoàng đế, ở trong đó là phi tử và hoàng tử hoàng nữ. Đương nhiên, hoàng tử hoàng nữ đã trưởng thành phải ra khỏi cung thành ở hoàng thành.
Chẳng qua mấy năm nay Nguyên Cảnh Đế dốc lòng tu đạo, không để ý các phi tử lắm, quy củ phương diện này đã được nới lỏng.
Hôm nay rất nhiều hoàng tử hoàng nữ đã trưởng thành vẫn ở cung thành.