Đại Quản Gia Là Ma Hoàng

Chương 29: Trận pháp đại sư (1)

Chương 29: Trận pháp đại sư (1)
Nhìn ra lão nhân này dường như còn có vẻ do dự, Trác Phàm cười nhạt nói: "Như vậy đi, coi như ta chịu thiệt thòi, bán một phần tin tức cho các ngươi."
Long Quỳ đầu ngửa mặt lên, khinh thường nói: "Hừ, ngươi có tin tức gì đáng giá chứ, còn có thể hơn được Tiềm Long các chúng ta sao?"
Trác Phàm mỉm cười nói: "Ta biết thế lực của Tiềm Long các trải rộng thiên hạ, nhưng mèo có đường của mèo, chuột có lối của chuột. Thứ ta biết, có lẽ các ngươi không biết đâu."
Long Quỳ bĩu môi, rõ ràng không tin, Long Kiệt nhàn nhạt lắc đầu. Chỉ có Long Cửu chăm chú nhìn thẳng hai mắt Trác Phàm, mặt mũi đầy vẻ nghiêm túc.
Lời này nếu là người khác nói ra, Long Cửu tuyệt đối chẳng thèm ngó tới. Nhưng đây là Trác Phàm, mấy ngày nay những gì thằng db này làm đều khiến cho hắn rung động, làm cho hắn không thể không coi trọng mỗi lời nói mỗi cử động của người trẻ tuổi này.
"Nói đê!"
Trác Phàm thản nhiên nói: "Các ngươi có biết U Minh Cốc đã phái người tới không?"
Cái gì? Long Cửu giật nảy cả mình, sợ hãi kêu lên.
Ngự hạ Thất thế gia tự khai quốc đã phân tốt lãnh địa, Phong Lâm Thành chính là địa vực của Tiềm Long các, người của thế gia khác tùy ý đến tương đương với việc khiêu khích, sẽ có thể nổ ra đại chiến giữa hai nhà.
Đương nhiên, môn hạ con cháu du ngoạn bốn phía thì không tính, cho nên U Tuyền có thể tới nơi này, Tiềm Long các cũng sẽ không đi quản, nhưng còn trưởng lão cường giả thì lại không thể tùy ý đến, ít nhất phải được thế gia bản địa đồng ý.
Trác Phàm nghe Lạc Vân Thường nói về pháp tắc của Thất thế gia, cho nên tới đây thăm dò một phen. Quả nhiên, xem ra bọn họ không biết lão đầu kia đang ở đây.
"Không thể nào, tai mắt Phong Lâm Thành do ta phụ trách, không ai có thể qua mắt được ta." Long Kiệt lắc đầu nói.
"Hừ, ngươi đừng nghe hắn, hắn nhất định lại lừa gạt chúng ta." Long Quỳ hung hăng trừng mắt Trác Phàm, lạnh lùng nói.
Nhưng Long Cửu vẫn nghiêm túc nói: "Ngươi có chứng cớ gì không?"
Trác Phàm cười lắc đầu, thản nhiên nói: "Không có chứng cứ."
"Vậy ngươi còn dám nói." Long Quỳ cười khẩy nói.
Trác Phàm bật cười: "Nhưng ta biết người kia trông như nào, đó là một lão già hói đầu, Thái Vinh và gia chủ họ Tôn đều gọi hắn là. . . Giản trưởng lão!"
"Ngốc Ưng Giản Phàm?" Đột nhiên, Long Cửu gầm lên, toàn thân chợt phóng xuất ra khí thế kinh khủng, làm cho tất cả mọi người hô hấp khó khăn, liên tiếp lui về phía sau.
Qua rất lâu, hắn mới lại bình tĩnh trở lại.
Trác Phàm thở hổn hển, trong lòng cảm thấy run lên. Vừa rồi trong khí thế của Long Cửu tràn ngập sát ý, ngay cả hắn cũng không khỏi kinh hãi.
"Cửu gia, ngài có thù với lão đầu kia à?" Trác Phàm thử dò xét nói.
Long Cửu không đáp lời, Long Kiệt thở dài nói: "Nào chỉ có thù, một bên mắt của Cửu thúc chính là bị hắn hủy."
Nghe vậy, Trác Phàm không khỏi mừng thầm, chỉ sợ ngươi không cừu không oán, đã có thâm cừu đại hận, vậy thì dễ rồi, hehe.
"Cửu gia nén bi thương!" Trác Phàm giả ý thở dài, lắc đầu nói.
Long Cửu khoát tay, trong mắt lóe lên hàn quang: "Được, ngươi đã có thể nói ra bộ dáng tên kia, lão phu tin tưởng ngươi. Cách nơi này trăm thước có một chỗ viện tử, các ngươi đến đó đi."
"Đa tạ cửu gia!" Trác Phàm liền ôm quyền, sau đó mang Bàng Thống Lĩnh đi, nhưng còn chưa đi được mấy bước, Long Cửu lại âm trầm mở miệng hỏi: "Tiểu tử, ngươi thấy lão quỷ kia ở đâu?"
Trác Phàm dừng bước, thản nhiên nói: "Thái gia, có điều bây giờ có khả năng đang ở Tôn gia."
"Được rồi!" Long Cửu gật gật đầu, song quyền phát ra tiếng răng răng vang dội. Chờ hai người Trác Phàm rời đi, mới lại lạnh lùng nói: "A Kiệt, truyền tin về gia tộc, để bọn họ phái thêm mấy trưởng lão đến, ta không muốn thằng sv kia còn sống rời khỏi nơi này."
"Cửu thúc, đối phương là trưởng lão U Minh Cốc, nếu hắn chết ở chỗ này, chỉ sợ đại chiến hai nhà sẽ khó mà tránh khỏi." Long Kiệt lo lắng nói.
"Hừ, lần này hắn không tuân theo quy củ, đến địa bàn của lão phu. Lão phu mà để cho hắn còn sống trở về, thì chính là có lỗi với con mắt đã mất."
Long Kiệt thuyết phục không có kết quả, chỉ có thể thầm than một tiếng, cùng Long Quỳ đi xuống, bọn họ vừa rời đi, liếng nghe thấy tiếng cười to đầy phẫn nộ của Long Cửu. . .
Sáng sớm ngày thứ hai, Trác Phàm mang ba người Lạc gia từ nhà trọ chuyển đến nơi Long Cửu chỉ định. Đây là sân nhỏ mà Tiềm Long các dùng để chiêu đãi khách quý, so với Quy Vân Trang của Lạc gia trước kia thì chỉ có lớn hơn.
Các tai mắt nhìn chằm chằm vào Lạc gia sau khi được tin tức này, lập tức trở về bẩm báo. Trong lúc nhất thời, chuyện Lạc gia vào Tiềm Long các truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ. Tất cả mọi người đều biết, Tiềm Long các không chỉ là núi dựa lớn của Lạc gia, mà lại còn cực kỳ coi trọng Lạc gia, nếu không đã chẳng đưa bọn họ đến viện tử chỉ dành cho khách quý, cả ngày còn được bảo hộ.
Thái gia cùng Tôn gia biết được, càng cảm thấy may mắn lúc đó không đáp ứng yêu cầu của Giản trưởng lão. Nếu không, ai dám tổn thương Lạc gia, Tiềm Long các sẽ đập chết kẻ đó mất.
Cứ như vậy, từ thời khắc Lạc gia bước vào viện tử, Lạc gia liền được nội thành công nhận là đệ nhất gia tộc Phong Lâm Thành, danh tiếng trên cả Thái gia cùng Tôn gia, dù bọn họ chỉ có bốn người.
Mới bước vào sân, Lạc Vân Thường liền bị cảnh tượng to lớn hùng vĩ làm cho chấn kinh, nhất là những hộ vệ canh gác ba bước một vị, năm bước một trạm, đều là Tụ Khí cảnh trở lên, còn có hơn hai mươi người thủ vệ đặc thù khoác kim giáp canh giữ mỗi phương, ai nấy đều mang đến cảm giác mạnh như phụ thân nàng xưa kia, rất rõ ràng đều là Đoán Cốt Cảnh trở lên. Đội hình thủ vệ cường hãn như thế, cũng chỉ có ngự hạ Thất thế gia mới có thể lấy ra được.
Lạc Vân Hải cùng Bàng Thống Lĩnh nhìn mà ngốc trệ, Bàng Thống Lĩnh là bị khí tràng trên thân các cao thủ cường hãn chấn nhiếp, Lạc Vân Hải thì hiếu kỳ.
"Sau này chúng ta sẽ ở đây sao?"
Trác Phàm vỗ vỗ vai Bàng Thống Lĩnh, cười nói: "Lão Bàng, ngày sau trùng kiến Lạc gia, cho ngươi một đội ngũ như này được chứ?"
Nghe vậy, Bàng Thống Lĩnh ngượng ngùng lắc đầu: "Bất kỳ hộ vệ nào ở nơi này đều mạnh hơn ta, ta có thể trở thành một thành viên trong bọn họ cũng đã không tệ, nào dám yêu cầu xa vời dẫn đầu bọn họ."
Có điều, tuy hắn nói như vậy, nhưng trong mắt lại hiện lên vẻ hi vọng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất