Chương 425: Hộ Long Thành Vệ Thứ Ba(1)
“Đồ Ma Lệnh một khi phát động, những nơi Cổ Tam Thông đi qua, đều là bị bảy nhà đồ diệt! Cho nên từ đó về sau, mọi người vì sinh tồn, chỉ cần nhìn thấy hài đồng này, liền kêu đánh kêu giết, giống như chuột chạy qua đường, người người có thể tru diệt. Hắn không cách nào dừng chân tại bất kỳ một thành trì nào, bởi vì toàn bộ đế quốc đều đã trở thành địch nhân của hắn. Lúc đó Cổ Tam Thông dù sao cũng chỉ là một hài đồng, trong lúc cô đơn, tứ cố vô thân cùng bị người người oán hận, cũng buồn rầu một trận. Truyền ngôn khi đó, sau khi cung phụng bảy nhà đuổi kịp hắn, hắn cũng không còn ham chiến mà chỉ co cẳng chạy, Đồ Ma Lệnh cũng có được hiệu quả nhất định, chí ít cũng khiến chiến ý của tiểu quái vật kia tiêu tan hơn phân nửa.”
Trác Phàm nhìn Quỷ Hung Sát, khẽ gật đầu.
Hắn hiểu được cảm giác này, dạng tình cảnh này tu giả ma đạo bọn hắn cũng thường gặp phải. Cũng bởi vì một ít nguyên nhân, làm thịt một số kẻ thích ra vẻ đạo mạo, người khác không buồn hỏi phải trái đúng sai đã mở miệng kêu đánh kêu giết, chỉ vì chữ Ma trên đầu đỉnh bọn hắn.
Loại cảm giác không có người tương trợ cô lập, quả thực làm cho lòng người sinh thê lương. Cho nên hắn vẫn luôn cho rằng, tu giả ma đạo có thể tự lập, là một loại tu luyện tâm cảnh trọng yếu.
Cho dù chỉ còn một người, cũng phải có dũng khí đối địch cùng thiên hạ.
Bởi vậy coi như ngày sau hắn trở thành Ma Hoàng, cũng vẫn không hề mở tông lập phái, cũng có thể coi như là kẻ cô độc nhất trong Bát Hoàng. Bất quá đây cũng là một loại tu luyện tâm tính trong ma đạo, chỉ là một khi xảy ra chuyện, không có trợ thủ cũng có chút phiền phức.
Mà Cổ Tam Thông lúc đó tuy đã là thiên hạ vô địch, nhưng tâm tính vẫn như cũ chỉ là một đứa bé, chịu cảnh cô độc cùng xa lánh này càng làm cho hắn tuổi còn nhỏ nhưng tâm linh lại phải chịu nhiều thương tổn, phòng tuyến tâm lý càng dễ sụp đổ.
Ai, cái Đồ Ma Lệnh này thật sự là một trận tâm lý chiến a!
Trác Phàm thở dài một tiếng, nhìn về phía Quỷ Hung Sát: “Về sau hắn làm như thế nào mà đột phá được tâm ma, trở thành Bất Bại Ngoan Đồng hiện tại?”
“Khặc khặc khặc... Trác quản gia quả nhiên thông minh, thế mà cũng biết tên kia cũng có lúc không oai phong như danh hào!” Quỷ Hung Sát nhảy nhót, cười to.
Trác Phàm nhếch miệng lên, cười nói: “Nếu như bị người cô lập thì lòng sinh uể oải, có dạng tâm trí này coi như thực lực có mạnh hơn, cũng tuyệt đối không được gọi là bất bại!”
“Ha ha ha, không sai, lúc đó tiểu tử này từng một lần bị cung phụng bảy nhà bức đến tuyệt lộ, chịu đói khổ lạnh lẽo, như muốn tự diệt. Thế nhưng không biết sau đó đã xảy ra chuyện gì, tiểu tử này triệt để biến mất. Chỉ là ẩn nặc ba tháng, đợi đến khi tất cả mọi người cho là hắn đã chịu không được loại áp bách này, tự diệt vong, đang ở bốn phía tìm kiếm thi thể của hắn, thì hắn bỗng dưng lại xuất hiện. Mà lần này đã khác trước kia. Nếu nói lúc trước hắn còn bảo lưu dáng vẻ hài đồng hồn nhiên ngây thơ, thì lần này đã triệt để hóa thân thành ma quỷ, làm ra sự tình đừng nói là khiến bảy nhà kinh hãi, mà ngay cả hoàng thất đều Thiên Vũ đều đứng ngồi không yên. Loại phong cách hành sự kia , thật sự là có phong phạm ma đạo như ta, khặc khặc khặc...”
“Hả, hắn đã làm cái gì?” Ánh mắt không khỏi sáng lên, Trác Phàm trong lòng có phần có hứng thú, Lệ Kinh Thiên cũng nhịn không được nhìn qua.
Lần nữa cười lớn nhảy nhót, Quỷ Hung Sát tựa hồ đang vô cùng hưng phấn, nhếch miệng lộ ra đường cong tàn nhẫn: “Lấy đạo của người, trả lại cho người! Sau khi hắn lần nữa xuất hiện, liền tuyên bố muốn hủy toàn bộ Thiên Vũ. Ngươi, con mẹ nó, không phải là phát động Đồ Ma Lệnh sao, những nơi thành trì lão tử đi qua đều bị đồ diệt, dùng cái này cô lập lão tử sao? Vậy thì tốt, lão tử không cần các ngươi đi đồ những thành trì kia, mỗi một thành trì lão tử đến, trước hết sẽ đem nó san thành bình địa. Chờ đến khi lão tử đi qua toàn bộ Thiên Vũ này, đế quốc này coi như chấm hết!”
“Khặc khặc khặc... Trác quản gia, Lệ lão đầu, các ngươi có thể suy nghĩ một chút quái lực của tiểu tử kia. Cơ hồ một quyền một cước liền có thể đem thành trì kia trong nháy mắt bị san bằng, lần này không chỉ có bảy thế gia bị kinh ngạc đến ngây người, mà tất cả thế gia Thiên Vũ đều bị chấn động đến kinh hoàng không hiểu, sợ đến vỡ mật. Đoán chừng bọn hắn đang âm thầm muốn khóc, thầm nói chuyện này mắc mớ gì đến chúng ta a, chúng ta thế nhưng là vô tội a, ha ha ha... Một đám đần độn!”
Nhắc đến việc này, ba quỷ còn lại dường như cũng vô cùng hưng phấn, hận không thể cùng đi theo giúp đỡ gây sự, Quỷ Lanh Lợi thậm chí còn nhảy ra đánh gãy lời của Quỷ Hung Sát.
Quỷ Hung Sát hung ác nguýt hắn một cái, liền dùng một chân đem hắn đá lăn, nổi giận mắng: “Quỷ Lanh Lợi đáng chết, đoạn này đặc sắc nhất phải để lão tử nói chứ!”
Quỷ Lanh Lợi quyệt miệng, trong lòng thầm hừ, nhưng cũng không dám lên tiếng.
Hai người Trác Phàm cùng Lệ Kinh Thiên cũng đã hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, Lệ Kinh Thiên càng là bất khả tư nghị nói: “Tuy lão phu từng nghe qua uy danh của tiểu tử này, nhưng không nghĩ tới vậy mà ngoan độc đến thế, muốn tiêu diệt toàn bộ người của một nước?”
Thế nhưng Trác Phàm lại chỉ nhẹ nhàng lắc đầu, ba ba ba vỗ tay, tán thán nói: “Kẻ này thật sự là hảo phách lực, sự kiện này nếu là ta, lão tử cũng sẽ như vậy làm!”
“Hừ, đến mức những kẻ tự nhận là người vô tội, trong lúc hắn tao ngộ Đồ Ma Lệnh, không đi đối kháng trận đồ sát vô lý của bảy thế gia, ngược lại trong lúc sợ hãi còn trở thành đồng lõa của bọn hắn, cho nên rốt cuộc cũng không phải là kẻ vô tội. Mà nếu đã trở thành địch nhân, coi như bị đối thủ giết chết, cũng đừng oán đừng hối!”
Trác Phàm khinh thường cười lạnh, trong mắt lóe lên một đạo tinh quang, gật đầu nói: “Ta hiện tại, ngược lại là càng ngày càng ưa thích tiểu quỷ này.”
Lệ Kinh Thiên thật sâu liếc hắn một cái, suy nghĩ một chút cảm thấy đúng là như thế, liền hơi hơi gật gật đầu.
Ở thế giới tàn khốc này, không phải ngươi giết ta, chính là ta giết ngươi, liền xem như kẻ vô tội bị giết ở chỗ nào cũng có. Đã trở thành địch nhân như vậy, thì càng không có quyền oán niệm.
Nhất tướng công thành vạn cốt khô, Trác quản gia quả nhiên là người làm đại sự, Lệ Kinh Thiên trong lòng âm thầm tán thưởng!
“Sau đó thì sao?” Trác Phàm cùng Lệ Kinh Thiên cùng nhau hỏi.
Hung hăng trừng ba huynh đệ kia một chút, phòng ngừa bọn hắn lại một lần nữa chen miệng, Quỷ Hung Sát mới dương dương cổ, tiếp tục nói: “Hắc hắc hắc.