Chương 475: Chúng ta phải giết Trác Phàm(1)
Ngày thứ hai, diễn võ trường Vân Long Thành bộc phát lên từng loạt tiếng hoan hô sôi động!
Chính trong diễn võ đài, chung quanh đã nằm vật xuống một mảnh người hoặc thương tổn hoặc chết, chỉ có hai thanh niên anh tuấn đứng thẳng tắp, thở hồng hộc nhìn đây hết thảy, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn.
"Gia tộc chiến thắng, Kiếm Nguyệt thành, Tiết gia, lọt vào quyết chiến bách gia tranh minh!" Một cường giả Thiên Huyền cảnh đáp xuống diễn võ đài, chỉ vào hai tên thanh niên, hét lớn.
Chung quanh lần nữa vang lên một trận tiếng vỗ tay sôi động, hai người cũng cao hứng bừng bừng, trong lòng kích động vạn phần. Tiếp đó thì vội vàng chạy xuống đài đi, cùng người nhà chia sẻ sự vui sướng!
"Đại ca, nhị ca, chúc mừng các ngươi!" Tiết Ngưng Hương vui mừng nói
Hai người này chính là con trai trưởng Tiết Cương, cùng Tiết gia con thứ Tiết Lâm Tiết gia. Từ sau chiến dịch Thanh Minh Thành, bọn họ liền được Tạ Thiên Dương cứu, trở thành gia tộc phụ thuộc Kiếm Hầu Phủ!
Lần này, cũng dùng thân phận này, tham gia bách gia tranh minh!
"Cương nhi, Lâm nhi, các ngươi biểu hiện không tệ, các ngươi có thể cùng cùng thiếu gia Kiếm Hầu Phủ các tham chiến rồi!" Gia chủ Tiết giam Tiết Vạn Long đi tới, hãnh diện cười lớn nói: "Nhớ kỹ, không được để Tiết gia chúng ta mất mặt, phải bảo vệ hai vị công tử cho tốt!"
Ông tổ nhà họ Tiết Tiết Định Thiên, một bên cũng liên tục gật đầu.
Bởi vì quan hệ với Tạ Thiên Dương, Tiết gia được Kiếm Hầu Phủ che chở rất kỹ càng, để trong lòng bọn họ mười phần khó có thể bình an, muốn vì Kiếm Hầu Phủ làm chút gì đó! Lần này có thể may mắn tham gia bách gia tranh minh, chính là cơ hội báo đáp.
Tiết Cương cùng Tiết Lâm cùng nhau gật đầu, trong mắt cũng tràn ngập chiến ý.
Tạ Thiên Dương đi theo bên cạnh Tiết Ngưng Hương, đến nơi này, lại một mực lắc đầu thở dài: "Aiz, bá phụ, ngài tội gì để hai vị đại ca tham gia chiến đấu máu tanh như thế? Nói thực ra, lần chiến đấu này nhất định thảm liệt chưa từng có, ta thật sợ hai vị đại ca. . ."
"Nhị công tử không cần nhiều lời, ý ta đã quyết, nhiều năm như vậy, được Kiếm Hầu Phủ chiếu cố, nhưng không thể báo đáp, Tiết gia ta thật sự khó có thể bình an, mong nhị công tử cho chúng ta cơ hội!" Tiết Vạn Long ôm quyền, nghiêm túc nói.
Tạ Thiên Dương bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài!
Đúng lúc này, vị Thiên Huyền cảnh kia tiếp tục tuyên bố: "Trận tiếp theo, Hoa Vũ Thành, Đổng gia, Thiên Lan thành, Dư gia!"
Vừa dứt lời, hai thân ảnh quen thuộc mang theo một phiếu gia tộc đi lên diễn võ đài. Tạ Thiên Dương kinh ngạc nói: "Nguyên lai là hai người bọn họ!"
"A, đây không phải là Đổng đại ca cùng Uyển Nhi tỷ tỷ à, ngươi cũng biết họ sao?" Tiết Ngưng Hương sững sờ nói.
Tạ Thiên Dương nghi ngờ nhìn nàng: "Ngưng Nhi, nàng biết bọn họ sao?"
"Hoa Vũ Lâu cùng Kiếm Hầu Phủ không phải kết minh à, lúc chúng ta liên lạc hai nhà, từng có tiếp xúc với bọn họ! Đổng đại ca mặc dù không đứng đắn, nhưng Uyển Nhi tỷ tỷ là người rất tốt!" Ngưng Nhi cười nhẹ: "Vậy sao ngươi lại biết bọn họ? Con cháu thất thế gia, hẳn là rất ít biết đệ tử gia tộc nhị lưu mà!"
"Há, biết nhau tại Hoa Vũ Thành, mà lại nghe nói Đổng Hiểu Uyển cùng tiểu tử kia, còn có gì đó :v!" Tạ Thiên Dương báo cáo!
Tiết Ngưng Hương nghe vậy, không khỏi nao nao, thật sâu nhìn trên đài Đổng Hiểu Uyển, trong mắt lóe lên vẻ phức tạp, thì thào lên tiếng: "Khó trách, mỗi lần nói đến người trong lòng nàng, nàng đều lắc đầu không nói, chẳng lẽ. . ."
Không sai, Đổng gia trên đài, chính là hai huynh muội Đổng Thiên Bá cùng Đổng Hiểu Uyển.
Bởi vì từng kết giao với Trác Phàm tại Hoa Vũ Thành, nên quen biết được các vị lâu chủ Hoa Vũ Lâu. Sau đó Đổng gia này phát đạt, một bước lên mây, chẳng những ngoại lệ trở thành gia tộc phụ thuộc Hoa Vũ Lâu, còn chuyển nhập vào sống trong Hoa Vũ Thành.
Đổng gia lão gia tử cảm động khoogn thôi, cực lực đòi gặp vị quý nhân đã mang cho Đổng gia vận khí như thế! Đương nhiên, chuyện này gần như không thể, Trác Phàm bận rộn như vậy, không phải tới phía Đông phóng hỏa, cũng là đi phía Tây giết người, nào có thời gian rỗi đi gặp hắn?
Mà Đổng Thiên Bá dưới sự trợ giúp của Hoa Vũ Lâu, đã đột phá Thiên Huyền cảnh, lúc này uy phong lẫm liệt lên đài diễn võ, nửa canh giờ sau, đã đánh ngã toàn bộ đối thủ, mang vinh quang trở về bên cạnh mọi người!
"Tạ công tử, Tiết gia gia, Tiết bá phụ, hai vị Tiết huynh từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ!" Đổng Thiên Bá đến trước mặt mọi người, xuân phong đắc ý ôm quyền, Đổng Hiểu Uyển cũng yêu kiều hạ bái, cười gật đầu. Mọi người gật đầu đáp lễ, Tiết Cương còn nhìn Đổng Hiểu Uyể, ánh mắt có ý khác!
"Tiết huynh, đã lâu không gặp, không ngờ hai nhà chúng ta đều được tiến vào quyết chiến cuối cùng, xem ra hậu bối chúng ta phải kề vai chiến đấu a, ha ha ha. . ." Lúc này, một lão béo thân hình phúc hậu, chậm rãi đi tới.
Đổng Thiên Bá cùng Đổng Hiểu Uyển thấy, vội vàng bái chào: "Phụ thân!"
Người này, chính là chủ nhà họ Đổng!
Đợi đến mọi người tụ tập chú ý đủ, Đổng gia chủ chỉ Tiết Cương nói: "Lệnh công tử thật sự là nhất biểu nhân tài a, chẳng biết đã có hôn chưa?"
"Chuyện này, khuyển tử chưa có!" Tiết Định Thiên cười nói.
Chủ nhà họ Đổng gật đầu, chỉ Đổng Hiểu Uyển cười nói: "Trùng hợp như vậy, tiểu nữ nhà ta cũng chưa phối hôn. Lão phu thấy hai nhà môn đăng hộ đối như thế, không bằng. . ."
"Cha!" Đổng Hiểu Uyển lườm hắn, sắc mặt u buồn, 100 lần không tình nguyện.
Tiết Ngưng Hương nhìn Đổng Hiểu Uyển, dường như nhìn thấy hình bóng mình, bất giác cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ lắc đầu.