Chương 30:
Lúc ấy anh ta còn tưởng là mình bị ảo giác do rượu.
Linh Bảo không trả lời anh ta mà nói tiếp: "Thời gian trước trong chung cư cao tâng ở chỗ ngã tư đèn xanh đèn đỏ đó có một người trượt chân ngã chết tại chỗ. Thật không may, ba ngày trước con quỷ ngã chết tại chỗ đó đã lên xe theo anh về nhà rồi. Bây giờ trên người anh toàn là âm sát khí của nó, không quá ba ngày, nó nhất định sẽ tới bắt anh làm thế thân cho nó."
"Làm thế thân?"
"Tức là khiến anh chết thảm giống như cách nó đã chết, thay nó chịu đựng nỗi đau khổ lặp đi lặp lại khi bị chết thảm."
Thật ra quỷ chết oan bình thường sẽ không tìm người thế thân, lũ biết tìm người thế thân là quỷ tự sát, bởi vì chúng sẽ không được đường thông đến luân hồi chủ động tiếp nhận.
Quỷ chết oan này là trường hợp đặc biệt, chủ yếu là do vị trí địa lý tạo thành, ngã tư, bốn phía đều là đường, dễ khiến cho vong hồn mất phương hướng. Mà bất kể là quỷ tự sát hay quỷ chết oan, một khi không kịp thời tiến vào thông đạo Luân Hồi thì ngày nào cũng phải chịu đựng nỗi đau đớn lúc trước khi chết.
Vì thế cho nên chẳng rõ tại sao lũ hồn quỷ xưa nay lại có nhận thức sai lầm rằng chỉ cần tìm người thay thế mình, là có thể được giải thoát khỏi đau đớn.
Quả thực nếu giết chết một người bằng phương thức tương tự thì trong khoảnh khắc người kia chết đi sẽ có thông đạo Luân Hồi được mở ra, mà quỷ cũ đương nhiên thông minh hơn quỷ mới, bình thường đều sẽ giành nhảy vào thông đạo Luân Hồi trước. Sau khi thông đạo Luân Hồi hấp thu một vong hồn sẽ lập tức đóng lại, thế là quỷ mới sẽ bị giữ lại chỗ cũ, mỗi ngày đều phải trải qua nỗi đau trước khi chết một lần.
Nhưng mà không có hồn quỷ nào biết rằng tìm người thế thân sẽ phải gánh hậu quả như thế nào cả. Chúng sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc trong thông đạo Luân Hồi bởi tội lỗi mang trên thân mình.
Đàm Côn đã từng nghe qua chuyện chung cư ở ngã tư kia có người ngã chết, nay nghe cô nói như vậy cũng có chút sợ hãi. Anh ta là người làm ăn, tiếp xúc với nhiều người, thỉnh thoảng trên bàn rượu cũng sẽ nghe bạn bè nói vê một số điều khoa học không thể giải thích. Nhưng từ nhỏ anh ta đã tiếp nhận nền giáo dục vô thần, những chuyện chưa tự mình trải qua anh ta đều coi như người ta đang chém gió.
Đàm Côn thấy em họ của mình hình như có quen biết cô gái kỳ quái này, liền ném cho hắn ta một ánh mắt dò hỏi.
Trương Dũng Quân vốn không đồng tình với những lời Linh Bảo nói, nhưng cô lại có thể nói một cách chính xác và cụ thể vê chuyện ba ngày trước anh họ mình gặp phải.
Trong thôn lui tới cũng chỉ được có từng ấy người, ai đi thành phố mọi người đều biết cả. Trương Dũng Quân rất chắc chắn, mấy ngày nay Linh Bảo chưa từng đi thành phố. Thế thì cũng kỳ quái thật, sao cô ta lại biết chứ?
Nhớ lại chuyện mấy ngày nay trong thôn có tin đồn Lục Linh Bảo vẽ bùa và mỗi lần miếu Sơn thân giáng sấm sét đánh người cô đều có mặt ở hiện trường, tam quan xưa nay kiên định với chủ nghĩa vô thần của hắn ta cũng có chút dao động.
"Cô ta, ở trong thôn có vài tin đồn liên quan đến thần thánh gì đó..." Tuy rằng chuyện của Vương Vĩ đã khiến Trương Dũng Quân nhìn Linh Bảo có chút không vừa mắt, nhưng dù sao đây cũng là anh họ của mình nên hắn ta vẫn kể lại chuyện xảy ra mấy ngày nay trong thôn cho Đàm Côn nghe. .