Chương 101: Đến lúc đi
Âm Dương Thánh Địa.
Lục Trường Sinh dần dần tỉnh lại.
Hôm qua thánh địa đãi tiệc, toàn bộ đệ tử trong thánh địa đều tham dự, Lục Trường Sinh uống không ít linh tửu, bởi vì bầu không khí không tệ, cho nên Lục Trường Sinh cũng tận hứng một hồi, uống say loạng choạng.
Bịch bịch.
Tiếng gõ cửa vang lên.
Lục Trường Sinh mở cửa phòng, đập vào mắt là Lý Dương.
"Xin chào Trường Sinh sư huynh."
Thấy được Lục Trường Sinh, Lý Dương lập tức mở miệng, lộ ra tôn kính vô cùng.
"Lý sư đệ chớ có khách khí như vậy, có lời gì vào rồi nói."
Lục Trường Sinh tiếp đón Lý Dương vào bên trong.
Mà Lý Dương khoát tay áo nói: “Thật ra không cần đâu, chủ yếu là sư tôn biểu ta tới hỏi Trường Sinh sư huynh, dự định ngày nào lên đường rời đi?"
"Hôm nay đi. " Lục Trường Sinh mở miệng.
Trước mắt còn có tám cái thánh địa cần checkin, ráng xong sớm một chút là tốt nhất, dù sao người trong giang hồ, chung quy sẽ gặp phải nguy hiểm, về sớm bao nhiêu hay bấy nhiêu nha.
"Hôm nay? " Lý Dương kinh ngạc, chẳng qua suy nghĩ một chút cũng đúng, lộ trình xa xôi, đúng là không thể để bị trễ nãi quá lâu.
"Đã như vậy, ta liền báo cho sư tôn một tiếng, để cho hắn chuẩn bị."
Lý Dương nói như thế, ngay sau đó hắn tiếp tục mở miệng nói.
"Trường Sinh sư huynh, giờ Tý hôm nay, đã hướng về người trong thiên hạ tuyên bố chuyện ngài là Thái thượng trưởng lão hộ pháp của âm Dương Thánh Địa ta."
"Biết rồi."
Lục Trường Sinh gật đầu một cái.
Sau đó Lý Dương cũng không nói gì nhiều, trở về bẩm báo hành trình của Lục Trường Sinh.
Mặc dù bởi vì chuyện âm Dương thần thạch, rất nhiều người biết được hành tung của Lục Trường Sinh, nhưng tiếp đó đi thánh địa nào, thì không có ai biết.
Cho nên cho dù là có người muốn ra tay, cũng không có cách nào, dù sao nơi đây là âm Dương Thánh Địa, chẳng lẽ ngươi còn dám trực tiếp lật tung âm Dương Thánh Địa?
Điều này là chuyện không thể nào.
Về phần tiếp theo đi nơi nào, chỉ có Thanh Vân Đạo Nhân cùng Lục Trường Sinh cùng với âm Dương Thánh Địa biết được, những người còn lại căn bản cũng không biết.
Trên thực tế nơi kế tiếp hắn đi, là Tử Thanh Thánh Địa.
Đương nhiên, đó là khi không ngoài dự liệu.
"Sư huynh!"
Cũng ngay lúc này, Lưu Thanh Phong đến rồi.
"Thế nào?"
"Là Tử Vân Sư Tỷ viết thư cho huynh, nàng đã tiến vào Lang Gia bí cảnh."
Lưu Thanh Phong nói như vậy.
"Ồ? Đã tiến vào rồi?"
Lục Trường Sinh kinh ngạc, sau đó nhận lấy thư.
Mở thư ra, nét chữ của Tử Vân rất đẹp, Lục Trường Sinh khá nghiêm túc xem từng chữ từng chữ.
Nội dung bức thư thật ra thì rất đơn giản.
Đại khái chính là tiến vào Lang Gia bí cảnh, không rõ sống chết, nếu mà chết, mong rằng mình có thể nhớ nàng, nếu mà vẫn còn sống đi ra, thì không nói gì hết.
"Ôi! " Lục Trường Sinh thở dài.
Thật ra thì đối với Tử Vân sao, thật sự cũng không phải Lục Trường Sinh kén chọn, dung mạo của Tử Vân rất không tồi, vóc người cũng không tệ, chỉ tiếc cảnh giới của mình quá thấp, hơn nữa cuộc đời còn lại rất dài, mà giữa các tu sĩ cũng không khuyến khích một chồng nhiều vợ.
Cho nên chuyện liên quan tới nữ nhân, Lục Trường Sinh đúng là không có suy nghĩ gì nhiều.
Chẳng qua tương lai còn rất dài, từ từ mà đi thôi.
Một lúc lâu sau.
Lý Dương tới lần nữa.
Báo cho Lục Trường Sinh biết rằng trận pháp đã chuẩn bị ổn thỏa.
Có thể tùy thời lên đường.
Nếu tùy thời có thể lên đường.
" Được, vậy thì một giờ sau lên đường thôi."
Lục Trường Sinh gật đầu một cái.
Đi sớm một chút, sớm một chút đi cái thánh địa kế tiếp checkin, sớm một chút hoàn thành chuyện này, liền có thể sớm về nhà tu luyện.
Nói thật, chính mình hôm nay, vẫn là Luyện Khí trung kỳ, lần này xuống núi cũng gần một tháng, cảnh giới không tăng tí ti, điều này làm cho Lục Trường Sinh buồn rầu.
Hắn rất kỳ quái.
Cảm thấy vô cùng không khoa học.
Chính mình muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn khí chất có khí chất, muốn tài nguyên có tài nguyên, làm cái gì cũng có dị tượng, đúng là y như Thiên Mệnh Chi Chủ.
Nhưng vì cái gì, chính mình tu luyện lại kém như vậy đây?
Trong này nhất định là có nguyên nhân.
Nhưng rốt cuộc là nguyên nhân gì, Lục Trường Sinh đến bây giờ còn không hiểu.
Nếu như không phải là bởi vì trên con đường tu luyện không thể tùy ý thay đổi tâm pháp, Lục Trường Sinh đều dự định đổi một quyển tâm pháp thử một lần.
Ôi.
Thở dài.
Lục Trường Sinh cũng không nghĩ nhiều.
Trước tiên đem chuyện trước mắt giải quyết rồi hãy nói.
Một lúc lâu sau.
Âm Dương Trận Đài.
Cao tầng âm Dương Thánh Địa đều tự mình tới đón đưa Lục Trường Sinh.
Giang Nguyên âm cầm đầu, tiên phong đạo cốt, đứng ở trước trận đài, mặt nở nụ cười mà nhìn Lục Trường Sinh.
"Trường Sinh à, lộ trình sau đó, ngươi nhưng mà phải cẩn thận một chút đấy, muôn lần không nên để đói bụng, cũng không nên để bị thương, nếu mà cái tên không có mắt nào tìm ngươi làm phiền, ngươi cứ truyền một phong thơ tới đây, chưởng môn tuyệt đối sẽ giúp ngươi giải quyết những phiền toái này."
"Còn nữa, trong này có rất nhiều thứ, linh thạch nè đan dược nè, đều đưa cho ngươi phòng bị khi cần, ra bên ngoài, nhất định phải tiêu nhiều tiền, không nên keo kiệt, cũng không nên bạc đãi chính mình, nhớ ăn hơn hai bữa, trông ngươi gầy quá đấy, biết không?"
Giang Nguyên âm tràn đầy thành khẩn mà nói như vậy.
Đồng thời lấy ra một cái túi Càn Khôn, đưa cho Lục Trường Sinh, bên trong túi càn khôn này có rất nhiều linh thạch đan dược, thật là quá sức thân mật rồi.
Lục Trường Sinh cũng không nghĩ tới, Giang Nguyên âm lại sẽ quan tâm như vậy.