Đại Thánh Truyện

Chương 334: Liên Hợp Tán Tu

Chương 334: Liên Hợp Tán Tu
Lý Thanh Sơm cầm thẻ ngọc "Sách vạn tượng" trong tay, trong lòng lập tức hiện ra rất nhiều tin tức của lầu Bách Vị. Đây là quán rượu rất nổi tiếng trong giới tu hành đạo ở phủ Thanh Hà, đầu bếp ở đó cũng là luyện khí sĩ, cũng là pha trà Lục Tử Vũ nhưng dùng cách chỉ luyện khí sĩ mới hiểu, nấu nướng cũng bằng nguyên liệu người thường khó thấy.
Lý Thanh Sơn mỉm cười. Quả nhiên thứ này dùng tốt, giống như chứa mười mấy tri thức bách sự thông, tất cả tập hợp trong thẻ ngọc mỏng manh này, quả thực là rượu ngọt từ trên trời rơi xuống trên con đường mới vào tán tu của hắn.
Nhưng tán tu không tiếc bỏ ra gần trăm viên linh thạch mua thứ này, không nói phượng mao lân giác (vô cùng quý hiếm) thì cũng là cực kỳ hiếm thấy. Đệ tử xuất thân môn phái đều có sư phụ chỉ dạy thường thức tu hành đạo, càng không thể tốn nhiều như thế.
Trên lầu Bách Vị, trước một cái bàn dài gần cửa sổ, mấy người ngồi đó, nam tử mặt đỏ nói:
"Tại hạ Hàn Hùng, mấy vị này cũng là bạn của ta."
Giới thiệu từng người cho Lý Thanh Sơn, mấy luyện khí sĩ đều ào ào hành lễ.
Lý Thanh Sơn gật đầu đáp lễ, tự giới thiệu:
"Tại hạ Ngưu Cự Hiệp. Hàn đạo hữu mời ta tới đây là vì chuyện gì?
Hắn cũng suy nghĩ, tự xưng là Ngưu Nhị hơi qua loa, dứt khoát nói như lời Dư Tử Kiếm hay nói, gọi là Ngưu Cự Hiệp.
"Chẳng lẽ ngài chính là vị Ngưu Cự Hiệp một chiêu đánh bại đệ tử nội môn Tống Minh của núi Kê Đô?"
Hàn Hùng cảm thấy kính nể, không kiềm được mà dùng kính ngữ.
Lý Thanh Sơn không ngờ mình đã nổi tiếng như thế rồi, khiêm tốn nói:
"Chẳng qua là gặp may mà thôi."
Ba luyện khí sĩ khác hơi ngạc nhiên mê mẩn, không bì kịp với những gì Hàn Hùng biết, hỏi:
"Hàn huynh, chuyện gì xảy ra thế? Người ngươi nói chính là vị lang quân Kim Kê Tống Minh kia à?"
Lý Thanh Sơn suýt nữa bật cười, lang quân Kim Kê gì chứ, còn khó nghe hơn hổ xuống núi.
Hàn Hùng giải thích cho bạn mình.
Lý Thanh Sơn không tiện nói xen vào, quan sát kiến trúc của quán rượu này có gì khác với những quán trong trấn nhỏ kia.
Đều cấu tạo từ gỗ thuần, tản ra mùi hương đặc biệt của gỗ.
Trang hoàng cũng không xa hoa, ngược lại vô cùng giản dị, ngay cả tranh chữ cũng không có. Khiến người ta cảm thấy ngồi ở đây là tới dùng cơm uống rượu, hiển nhiên chủ quán có lòng tin tuyệt đối với tài nấu nướng của mình.
Vừa hay lúc này, một tiểu nhị bưng mâm thức ăn đi tới, trên đầu đội mũ, vai vắt khăn trắng, tay chân lanh lẹ đặt một bầu rượu tinh xảo và ít thức ăn xuống, miệng nói lời nhiệt tình, giới thiệu nguồn gốc tên gọi những món ăn này. Động tác lời nói đều vô cùng tiêu chuẩn nhưng hơi máy móc.
Lý Thanh Sơn nhìn thật kỹ mới phát hiện nào có phải là tiểu nhị, rõ ràng là rối gỗ nhưng được làm vô cùng tinh xảo, mặc quần áo tiểu nhị trên người, làn da lộ ra ngoài không biết xoa thuốc màu gì, thoạt nhìn không khác màu da người, hiển nhiên cũng không phải là loại hình để chiến đấu.
Chắc là trong quán này không cho người bình thường ra vào nhưng luyện khí sĩ không chịu làm công việc bưng thức ăn đưa rượu này nên đặt Mặc gia chế tạo con rối tiểu nhị này.
Lúc này, Hàn Hùng đã nói xong chiến tích rực rỡ của Lý Thanh Sơn. Ánh mắt mấy luyện khí sĩ kia nhìn Lý Thanh Sơn đã là kính sợ. Mạnh nhất trong số họ là Hàn Hùng chẳng qua cũng chỉ là luyện khí tới tầng thứ năm, gộp chung lại cũng không thắng được bất cứ đệ tử nội môn nào của Tam Sơn. Vốn tưởng Lý Thanh Sơn là luyện khí sĩ nhỏ mới ra đời, nào có nghĩ là một nhân vật lợi hại.
Hàn Hùng đứng lên rót rượu cho Lý Thanh Sơn.
Lý Thanh Sơn ngồi yên không động đậy, bưng chén rượu lên, hơi ra hiệu, uống một hơi cạn sạch, cười nói:
"Bây giờ Hàn đạo hữu có thể nói rõ ý đồ tới rồi!"
Hàn Hùng cũng uống cạn rượu trong chén:
"Mấy người chúng ta là thành viên của Cầu Thực Xã, lần này mời Ngưu đạo hữu gia nhập."
Cầu Thực Xã là môn phái nào? Lý Thanh Sơn vội vàng chìm vào trong sách Vạn tượng nhưng không thu hoạch được gì.
Hàn Hùng nói:
"Ngưu đạo hữu đừng tốn công, Cầu Thực Xã chẳng qua chỉ là tổ chức liên hợp tán tu tự phát, không phải môn phái lớn gì, không thể có ghi chép trong "Sách Vạn tượng"."
"Liên hợp tán tu?"
Lần đầu tiên Lý Thanh Sơn nghe thấy loại tổ chức này, tò mò nói:
"Thực ra ta vẫn luôn không hiểu rốt cuộc như thế nào mới gọi là tán tu."
"Đây là Ngưu đạo hữu ngươi có điều không biết rồi. Tán tu không chỉ là những tu sĩ tu hành một mình, chỉ cần không phải xuất thân gia tộc, môn phái thì đều coi là tán tu."
Lý Thanh Sơn nói:
"Với tu vi luyện khí tầng năm của Hàn đạo hữu đã có thể thành lập gia tộc, xây dựng một bang phái luyện khí sĩ cũng có dư rồi."
Hàn Hùng cười khổ nói:
"Không có nội tình và truyền thừa của mình thì nào dám tự xưng môn phái gia tộc. Thông thường, trong môn phái gia tộc không có tu sĩ Trúc Cơ tọa trấn. Dù có mười vạn tám vạn luyện khí sĩ tập trung một chỗ cũng vẫn là tán tu, không được tu hành đạo đồng ý. Nói đúng ra, Hàn gia ta gần như là vua một cõi ở phía đông bắc cách thành Vạn Thuận năm trăm dặm."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất