Chương 16:
Hạ Ngôn Tẫn ghét nhất sự phản bội.
Và tôi tình cờ lại làm đúng điều mà anh ấy ghét nhất.
Sau ngày hôm đó, Hạ Ngôn Tẫn không còn liên lạc với tôi nữa.
Còn Hứa Bạch thì trở thành trợ lý nhỏ bên cạnh tôi.
Trừ mối quan hệ với Hạ Ngôn Tẫn, tôi thực sự rất hài lòng về Hứa Bạch.
Cậu ta có năng lực vượt trội và giỏi quan sát, tất nhiên, quan trọng nhất là cậu ta thật sự là một công cụ tuyệt vời.
"Tiểu Hạ tổng tối qua xã giao uống nhiều, bệnh dạ dày tái phát."
"Tiểu Hạ tổng mới tuyển một thư ký, là nữ."
"Tiểu Hạ tổng..."
"Nếu cậu thực sự không có việc gì làm thì đi giám sát công trình ở phía tây thành phố đi."
Tôi không chút biểu cảm ném tập tài liệu lên người Hứa Bạch.
"Nhưng tôi thấy Thẩm tổng rõ ràng rất hứng thú."
Hứa Bạch mỉm cười đón lấy tập tài liệu, rồi bổ sung một câu: "Tối nay có một buổi tiệc, Tiểu Hạ tổng cũng sẽ đến."
"Ồ, không chỉ có Tiểu Hạ tổng đâu, cả người em trai tốt của Thẩm tổng và người từng theo đuổi chị cũng sẽ có mặt."
Hứa Bạch dừng lại một chút, vẻ mặt trở nên nhiều chuyện: "Nếu họ đánh nhau, Thẩm tổng sẽ giúp ai?"
"Hứa Bạch."
"Hả?"
"Chắc cậu quên mất sự hợp tác của chúng ta rồi. Cần tôi nhắc lại không? Nếu thực sự đánh nhau, người bị đánh sẽ chỉ có cậu thôi. Dù sao thì, người yêu mới của tôi gần đây là cậu mà."
Hứa Bạch lập tức trở nên không cảm xúc.
Còn tôi thì tâm trạng trở nên vui vẻ: "Hơn nữa, cho dù có chuyện gì xảy ra, Hạ Ngôn Tẫn cũng sẽ không thua."
"Thẩm tổng tin tưởng Tiểu Hạ tổng như vậy sao?" Hứa Bạch nhướng mày, có chút tò mò.
"Cậu nghĩ nhiều rồi."
Tôi nhún vai, cúi đầu ký tên vào tài liệu, "Tôi chỉ tin tưởng chính mình thôi."
Hứa Bạch sững sờ, một lúc lâu sau mới thốt lên một cách u uất:
"Thẩm tổng đối với Tiểu Hạ tổng thật tốt."
"Haiz, tôi lại bắt đầu hối hận rồi."
Câu cuối cùng, Hứa Bạch nói rất nhỏ.
Tôi nghe thấy, nhưng giả vờ như không.