Đại Tống Siêu Cấp Học Bá

Chương 211

Chương 211


Vương An Thạch cười nói:
- Sứ quân không cần lo lắng.lúc thuyền chở hương liệu gặp chuyện không may, ta và người còn nhậm chức ở Minh Châu, triều đình giáng tội cũng không tới lượt chúng ta, thậm chí còn có công phá án.
Lý Thành yên lặng gật đầu, trong lòng ông ấy chắc chắn chỉ cần gia sản Trương gia có thể bù lại số hương liệu tổn thất vậy cũng được, nếu không coi như là không có quan hệ với mình, triều đình cũng sẽ xem xét không truy cứu trách nhiệm.
- Nhanh lên đi, đừng lề mà lề mề đấy! Cách đó không xa là tiếng một tên cung thủ hét lên phẫn nộ.
Vương An Thạch ngẩn người ra, không phải tất cả những kẻ có liên quan đều đã bắt hết rồi sao? Vậy còn bắt kẻ nào khác nữa?
Y ló đầu nhìn, thấy cung thủ đang áp giải hai tên thanh niên, hai tay bị trói ra sau, cúi đầu, vẻ mặt như đưa đám.
- Chuyện gì vậy?
Vương An Thạch liền hỏi.
Một gã cung thủ tiến lại bẩm báo:
- Khởi bẩm huyện quân, hai kẻ này ý đồ tới cứu đông chủ Trương Thịnh, bị chúng ta bắt được.
Vương An Thạch có chút khó hiểu, Trương Thịnh sớm đã bị bắt đi, hơn nữa là công khai áp giải đi chẳng lẽ chúng không biết?
Không hiểu sao, Vương An Thạch bỗng có cảm giác bất an, vô thức lùi về sau một bước.
Đúng lúc này hai tên kia nhanh như chớp thoát khỏi dây trói, thuận tay túm lấy thanh đao trên người cung thủ, hét lớn một tiếng:
- Tặc tử chết đi!
Hai bọn chúng mỗi người một bên nhằm Vương An Thạch mà chém tới.
"Vù! !!"
Vương An Thạch trong lòng sợ hãi, muốn tránh cũng không được, mắt thấy Vương An Thạch đầu sắp rơi xuống đất. Đúng lúc này hai mũi phi tiêu phóng tới chính giữa ngực hai tên hung thủ.
"Leng keng! !!"
Mũi tên sắt xuyên thấu ngực, hai tên hung thủ kêu thảm một tiếng, thanh đao trên tay rơi xuống đất, chúng lần lượt ngã xuống đất mà chết.
Sự biến hóa mau lẹ trong động tác khiến tất cả mọi người ngây người ra.
Mãi đến khi Trương Nhị Lang và Trương Tam Lang chết, mọi người mới phản ứng, vây lại quanh Vương An Thạch.
Vương An Thạch vẫn chưa hoàn hồn, một lúc lâu sau mới phẩy tay một cái:
- Ta không sao!
Hai tên này rõ ràng là nhằm vào mình, giả vờ bị bắt để tìm cơ hội tiếp cận mình.
Y quay lại nhìn chỗ mũi tên bắn ra, không một vết chân, trong lòng y vô cùng cảm kích Phạm Ninh, nếu không phải Phạm Ninh phái Từ Khánh tới bảo vệ mình e rằng cái mạng nhỏ này đã bỏ lại nơi này rồi.
Lúc này đô đầu Dương Hoài chạy vào báo tin, Huyện thừa Trương Khải Lâm đã treo cổ tự vẫn trong quan phòng.
Vụ án ăn cắp hương liệu khiến triều đình dậy sóng, thiên tử nổi trận lôi đình, hạ chỉ cho lộ Lưỡng Chiết là Chuyển Vận Ty và Đề Hình Ty điều tra chặt chẽ.
Vụ án này tra xét hai tháng mới kết thúc, theo kết quả điều tra thì tri huyện Minh Châu tiền nhiệm, tri huyện Ngân huyện tiền nhiệm, thông phán Minh châu và các thuyền bè ở cảng Minh châu đều bị truy cứu trách nhiệm.
Toàn bộ tài sản Trương gia gần mười vạn quan tiền bị sung công quỹ, nộp lên triều đình, sáu huynh đệ Trương thị, ngoại trừ Trương Khải Lâm đã tự sát còn lại năm người toàn bộ đều bị xử tử, năm mươi tư người trong gia tộc bị cách chức làm ti tiện tịch, lưu đày Nam Đình.
Triều đình cũng đã điều tra Phạm Ninh không có liên quan gì, hắn và nhóm bạn bắt đầu một tháng cuộc sống du học.
Du học có hai loại, một là loại hầu như chỉ học ở nơi khác, thuộc loại giao lưu về học thuật.
Một loại du học khác là đi sâu vào cuộc sống, điều tra các hiện tượng kinh tế xã hội, cái này có điểm giống với thực tế xã hội.
Đối với học trò tham gia khoa cử mà nói, loại du học sau quan trọng hơn.
Bởi vì trong khoa cử có một đề mục quan trọng là đối sách đề.
Đối sách đề chính là phát biểu ý kiến của mình nhằm vào các sự kiện chính trị trọng đại hoặc cuộc sống xã hội, việc này yêu cầu học trò nhất định phải đi sâu vào cuộc sống, học rồi độc lập suy nghĩ.
Lần này du học huyện học Ngô huyện chỉ có một phần là giao lưu học thuật, còn chủ yếu là học trò phải ra ngoài, thâm nhập vào mọi nơi để hiểu hết khó khăn của nhân dân.
Trong phòng, Phạm Ninh nói với tám người bạn đồng hành:
- Trong các đối sách đề ở kfi thi Giải thường gần với đặc điểm các châu, ta xem đối sách đề của kì thi Giải ở Bình Giang Phủ khóa trước thì ca tụng về quân vương chiếm bốn phần, liên quan đến vận tải đường thủy chiếm ba phần, thúc đẩy buôn bán chiếm hai phần, các mục khác chiếm một phần, bốn vị giám khảo của chúng ta bí mật, chủ yếu nhắm vào nội dung bài văn.
Đổng Khôn giơ tay hỏi:
- Sư huynh, trọng điểm của lần du học này là nhằm vào đối sách đề sao?
Phạm Ninh gật đầu:
- Đối sách đề ở khoa cử chiếm bốn phần, là phần rất quan trọng trong khoa cử, ta nghĩ chúng ta chia làm ba tổ, thâm nhập vào các nơi khác nhau của Ngân huyện để điều tra về nông canh, vận tải đường thủy và buôn bán, sau khi trở về Ngô huyện thì tất cả chia ra cùng nghiên cứu nội dung.
Phạm Ninh vừa dứt lời, Minh Nhân lập tức cười nói:
- Về việc buôn bán giao cho bọn ta, bọn ta đảm bảo so với người khác sẽ có việc cảm thụ sâu sắc hơn.
- Không chỉ sâu sắc hơn mà giới hạn càng lớn, khu vực lớn hơn, nội dung phong phú hơn.
Minh Lễ bổ sung thêm.
Phạm Ninh liếc mắt nhìn bọn họ:
- Mọi người tự trao đổi để ghép tổ, chúng ta bắt đầu từ hôm nay.
Mọi người rất nhanh chóng nhận tổ, Phạm Ninh, Minh Nhân và Minh Lễ ba người phụ trách điều tra việc buôn bán; Tô Lượng, Đoàn Du và Lục Hữu Vi phụ trách điều tra về vận tải đường thủy; Đổng Khôn, Lận Hoằng và Lý Đại Thọ phụ trách điều tra về thuế phú.
Sau khi ăn nghỉ trưa, chín người họ liền phân công nhau hành động.
Sở dĩ không cho Lý Đại Thọ cùng Minh Nhân, Minh Lễ thành một tổ vì Phạm Ninh suy nghĩ Lý Đại Thọ vốn là một đại thương nhân, việc y điều tra về buôn bán không có nhiều ý nghĩa. Chẳng bằng để hắn đi điều tra về Thanh Miêu Pháp.
Dù sao Lý Đại Thọ và Đổng Khôn, Lận Hoằng cũng có quan hệ tốt, Lý Đại Thọ này thân hình cường tráng cao to vạm vỡ đi cùng thì hai con cháu quan lại là Đổng Khôn và Lận Hoằng xuống nông thôn cũng sẽ không chịu khổ quá.
Việc điều tra của Phạm Ninh đã nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của Vương An Thạch, tuy y đang đặt hết tinh lực vào việc kiểm kê tài sản của Trương gia nhưng y vẫn phái ba tên văn lại có kinh nghiệm phong phú đi cùng bọn họ tới các nơi khảo sát.
- Tại hạ họ Hà, tiểu quan nhân gọi ta là Hà Ngũ là được rồi.
Cùng đi với tổ của Phạm Ninh là một văn lại họ Hà, y là một gã thư sinh, dáng người không cao, hơi gầy, mặc một bộ áo đuôi ngắn. Vừa nhìn là thấy y là một người khôn khéo, y từng là quan phụ trách thu thuế, đối với việc buôn bán tiền bạc thì vô cùng quen thuộc.
Minh Nhân và Minh Lễ nghe nói vị dẫn đường này trước từng là thuế quan, thái độ liền trở nên vô cùng niềm nở.
- Ta tên Minh nhân, người này là Minh Lễ, mong quan nhân chiếu cố huynh đệ chúng ta nhiều hơn.
Hà Ngũ rất ngạc nhiên khi thấy tướng mạo huynh đệ họ, không ngờ họ giống nhau như đúc, đây cũng là việc rất ít gặp.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất