Đại Vận Thông Thiên

Chương 129: Dự nhiệt bắt đầu (1)

Chương 129: Dự nhiệt bắt đầu (1)


Liễu Vân Tư gọi Trương Hợp Hoan vào trong phòng mình, hỏi cậu sao về muộn như vậy? Thật ra Trương Hợp Hoan đã nói qua, cậu không thích ước thúc, tuy biết mẹ là quan tâm, nhưng nếu mỗi ngày đều chờ cậu trở về như vậy, cậy cũng không chịu nổi, trong lòng cân nhắc phải nhanh một chút tìm phòng ra ngoài ở.
Liễu Vân Tư nói cho cậu một chuyện, khu vực của họ đã bị đưa vào quy hoạch của thành phố, sắp phải tái định cư, xem Trương Hợp Hoan có quen biết với ai về chuyện này hay không, trước hiểu biết một chút chính sách tái định cư, xem có thể bồi thường nhiều hơn hay không, dựa theo ý tưởng của Liễu Vân Tư, bà muốn nương theo lần tái định cư này, giải quyết chuyện nhà ở cho con trai sau này lập gia đình.
Trương Hợp Hoan bảo mẹ không cần nghĩ nhiều, cậu còn quá sớm để kết hôn, đối với nhà ở cũng không có yêu cầu gì, bảo mẹ cứ suy xét cho bản thân trước đã, nhà cửa bồi thường tái định cư lấy bà làm chủ, cậu cũng nhìn ra mẹ có tâm sự, mấy lần muốn nói lại thôi.
Trương Hợp Hoan nói: "Mẹ, mẹ có chuyện gì cứ nói thẳng đi."
Liễu Vân Tư nói: "Hoan này, mẹ cũng không có bản lãnh gì, chỉ có cái căn nhà rách nát này, hiện tại giá nhà mắc như vậy, mẹ cũng không có năng lực mua nhà để con lập gia đình, xã hội hiện nay, con trai mà không có nhà ở thì ngay cả đối tượng tìm không ra, con tuy không nói, nhưng mẹ biết, con chia tay cùng Lâm Nhiễm là vì điều kiện nhà chúng ta quá kém."
Trương Hợp Hoan cười nói: "Mẹ, mẹ kéo đến đâu vậy? Con chia tay với Lâm Nhiễm là vì cô ta chán nản con không có chí tiến thủ, không quan hệ đến điều kiện gia đình, người ta cũng không chú trọng vật chất như vậy."
"Không nói chuyện vật chất tình yêu đều là đùa giỡn lưu manh, con gái không để ý vật chất trừ khi bản thân rất có tiền, hoặc chính là ngu ngốc!"
"Mẹ, mẹ năm đó cũng vì vật chất sao?"
Liễu Vân Tư thở dài nói: "Mẹ mày ngốc, cho nên mới lạc đến bước như giờ."
Nhắc tới chuyện cũ, không khỏi nhớ tới người cha rác rưởi Trương Gia Thành của Trương Hợp Hoan, nghiến răng nghiến lợi nói: "Trương Gia Thành tốn khốn kia, hắn nên mua nhà cho con."
Trương Hợp Hoan vội hô dừng lại: "Mẹ, chúng ta không nói tới chuyện này nữa, mẹ có còn chuyện gì nữa không?"
Liễu Vân Tư gật gật đầu, có chút khó xử nói: "Chị gái con nói, nhà chúng ta tái định cư cũng cũng nên cho nó một phần, mẹ hôm nay cãi với nó một trận, lúc trước nó kết hôn mua nhà mẹ cũng góp tiền, lúc ấy nó cũng đáp ứng không có chia nhà, nhưng hiện tại vừa nghe nói sẽ tái định cư, nó liền thay đổi, Hoan này, mẹ lo lắng nó sẽ tìm con gây chuyện."
Trương Hợp Hoan cười lên: "Mẹ, con còn tưởng chuyện gì lớn, thật ra chị gái yêu cầu cũng không quá phận, mẹ nếu thực tính phân chia tài sản, trai gái đều giống nhau, nếu đều cho con, đó chính là bất công, về sau bảo con đối diện với chị gái em gái thế nào đây?"
"Nhưng con chưa có kết hôn!"
"Em con cũng chưa có kết hôn."
"Nó là con gái, về sau gả cho nhà nào tốt là được, con là con trai, không có nhà sao được?"
Trương Hợp Hoan phát hiện mẹ là thật thương cậu, mặc dù có chút trọng nam khinh nữ, nhưng trong lòng ấm áp, ôm bả vai mẹ nói: "Mẹ, người ưu tú như con còn lo lắng tìm không ra vợ sao? Con về sau tìm cho mẹ mười tám con dâu xếp hàng hầu hạ mẹ."
Liễu Vân Tư nhẹ nhàng vỗ một cái ở trên mặt cậu: "Không biết xấu hổ, đừng học người cha rác rưởi của con, chuyện gây họa cho người khác chúng ta cũng không thể làm."
Trương Hợp Hoan nói: "Mẹ, mẹ ngàn vạn đừng suy xét tới con, cũng đừng suy xét chị em của con, chúng con đều đã trưởng thành, không cần mẹ chiếu cố, mẹ chỉ để ý chờ chúng con hiếu kính mẹ, chỉ để ý chờ hưởng phúc, con không cần mẹ giúp con mua nhà, trong nhà tái định cư mặc kệ phân được thế nào, con cũng không quan tâm, tiền con cũng không cần, mẹ cứ giữ lại hết đi, sửa chữa cần tiền con đến giải quyết, trong nhà để cho con cái giường là được rồi."
Liễu Vân Tư nghe con nói như vậy, cánh mũi cay cay thế mà rơi lệ, Trương Hợp Hoan nói: "Mẹ, đang êm đẹp mẹ khóc cái gì?" Cậu càng nói Liễu Vân Tư khóc càng lớn, làm Trương Hợp Nguyệt đang học bài ở cách vách cũng chạy qua.
Trương Hợp Nguyệt như hổ rình mồi trừng mắt nhìn Trương Hợp Hoan nói: "Anh, anh lại chọc mẹ tức giận!"
Liễu Vân Tư khoát tay tỏ vẻ không phải con chọc mình tức giận.
Trương Hợp Hoan nói: "Nhanh học tập đi."
Trương Hợp Nguyệt nói: "Mẹ đừng để ý đến ảnh, ảnh chỉ muốn ra ngoài ở, ngại mẹ lải nhải."
Liễu Vân Tư mắt nước mắt lưng tròng nhìn con, còn chưa có già mà đã ghét bỏ mình như vậy.
Trương Hợp Hoan huy huy nắm tay về phía Trương Hợp Nguyệt, 200 đồng xem như mất trắng, Trương Hợp Nguyệt không sợ hất hất đầu.
Trương Hợp Hoan nói: "Ừm, con đi ngủ, nhà chúng ta là xã hội mẫu hệ, con không thể trêu vào thì trống không được sao?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất