Đại Vận Thông Thiên

Chương 132: Anh còn có cơ hội không? (2)

Chương 132: Anh còn có cơ hội không? (2)


Lúc này Trương Hợp Hoan cười cười nói: "Các vị, thật sự xấu hổ, tôi tối hôm qua ăn hơi nhiều."
Ánh mắt mọi người đồng thời nhìn về phía Trương Hợp Hoan, thì ra nghe lầm, đầu sỏ gây nên là tiểu tử này.
Lâm Tiểu Phượng quả thực không thể tin tưởng lỗ tai của mình, Trương Hợp Hoan lại có thể nhận thay cô, nhận lấy cái rắm này là do mình phóng, cô liếc mắt nhìn Phong Quân một cái.
Phong Quân cũng thực kinh ngạc, vừa rồi đứng chung một chỗ cùng Lâm Tiểu Phượng, nơi phát ra cái rắm kia ở đâu hắn rất rõ ràng, đùi còn cảm thấy có lực gió thổi qua, từ góc độ mà xem tuyệt đối không thể là Trương Hợp Hoan.
Hai bên so sánh, nhân phẩm cao thấp rõ ràng, Lâm Tiểu Phượng cảm thấy càng thêm áy náy, mình đối đãi với người ta như vậy, người ta lại giải vây cho mình.
Cửa thang máy mở ra, Trương Hợp Hoan ở dưới ánh mắt chán ghét của mọi người đi ra thang máy, bất quá mọi người lập tức phản ứng lại, cùng nhau rời khỏi thang máy, còn có thể làm gì nữa, cũng không thể tiếp tục chịu ngược ở trong.
Lâm Tiểu Phượng nhìn bóng lưng Trương Hợp Hoan tâm tình phức tạp, Phong Quân nhắc nhở cô: "Tiểu Lâm, sắp muộn rồi, đừng đến muộn."
Lâm Tiểu Phượng gật gật đầu: "Anh đi trước, tôi chờ thang máy." Trong lòng là không muốn đi cùng với người này nữa.
Trương Hợp Hoan cũng không phải là người lấy ơn báo oán, sở dĩ gánh vác cái rắm này cho Lâm Tiểu Phượng, không chỉ bởi vì cậu là đầu sỏ gây nên chuyện này, thật ra là câu tự chứng trong sạch của Phong Quân đã làm cho cậu sửa lại chủ ý.
Giá trị chân chính của cái rắm này ở là làm cho giữa Lâm Tiểu Phượng cùng Phong Quân sinh ra vết rách, tương lai hợp tác kiêng kị nhất chính là loại tình huống này, lúc này Trương Hợp Hoan càng có đạo đức dũng cảm đảm đương, càng có thể phụ trợ ra Phong Quân nhân phẩm thấp, về sau ngăn cách giữa bọn họ sẽ càng sâu.
Lâm Tiểu Phượng còn có thể bởi vậy mà áy náy cùng hối hận, đối với cô ta mà nói trừng phạt như vậy càng đã nghiền hơn so với trực tiếp nhục nhã.
Trương Hợp Hoan đi vào văn phòng, nhìn đến mấy đồng nghiệp đều đã đến, bọn họ đang nghị luận cái gì đó, nhìn thấy Trương Hợp Hoan tiến vào, Vương Viện nghênh đón: "Anh Trương đã đến."
Trương Hợp Hoan ngẩn ra một chút, nhớ là cô ta rõ ràng lớn hơn so với mình, ừm, xuất phát từ góc độ tâm lý học phụ nữ, cô ta muốn xưng hô như thế nào thì cứ xưng hô như thế đó.
Nhạc Hoan Hỉ nói: "Trương Hợp Hoan, cậu thời điểm làm người dẫn chương trình ở đài phát thanh huyện Hán tỷ lệ nghe đài phá tam?"
Bởi vì biểu hiện của Trương Hợp Hoan khi ghi âm tối hôm qua, cho nên Nhạc Hoan Hỉ thông qua bạn ở đài phát thanh huyện Hán hỏi thăm Trương Hợp Hoan một chút, sau khi nghe ngóng mới biết được Trương Hợp Hoan ở đài phát thanh huyện Hán từng sáng tạo kỳ tích như vậy.
Trương Hợp Hoan biểu hiện cực kỳ khiêm tốn, tỏ vẻ thành tích quá khứ không đáng nhắc tới, cậu chỉ là đúng dịp lấy được một ít thành tích, hơn nữa thực ngắn ngủi.
Trương Hợp Hoan thích nhìn về phía trước, thành tích lấy được trong quá khứ đã trở thành lịch sử, muốn đứng vững gót chân ở đài phát thanh thành phố Bằng Thành, nhất định phải lấy được thành tích ở nơi đây, ở trong hoàn cảnh lấy tỷ lệ nghe đài luận thành bại, phương thức chứng minh tốt nhất chính là trong thời gian ngắn sáng tạo một kỳ tích trước không có mà sau cũng không có ai.
Đối với người thường mà nói, cả đời có thể sáng tạo một lần kỳ tích đã là đáng quý, đối với Trương Hợp Hoan mà nói, kỳ tích giống như cơm bữa.
Một rưỡi giữa trưa, chủ nhiệm Lý Hải Hà kênh văn nghệ đúng giờ mở radio, thật ra bà hoàn toàn có thể nghe trước bản ghi âm, nhưng Lý Hải Hà không muốn ảnh hưởng đến phán đoán của bản thân, bà cố chấp cho rằng phải nghe radio đồng thời với những người nghe đài đại chúng thì mới có thể đưa ra đánh giá tinh chuẩn nhất, nhất là người mới Trương Hợp Hoan này, cậu ta đến cùng có mấy cân mấy lượng?
Có một điểm Lý Hải Hà có thể xác định, Trương Hợp Hoan không chỉ có nóng lòng chứng minh bản thân, tiểu tử này xác thực có năng lực, chỉ một ngày đã có hai kỳ tiết mục.
Lý Hải Hà không thể không thừa nhận mình sinh ra chờ mong mãnh liệt đối với người trẻ tuổi này, bà thậm chí cho rằng, cho dù Trương Hợp Hoan thất bại bà cũng không có gì để tiếc nuối, mấy năm nay kênh văn nghệ vẫn là cục diện đáng buồn như vậy, là thời điểm nên có người quấy một chút.
Thời gian phát sóng tiết mục rốt cuộc đã đến, Lý Hải Hà nghe được tiếng nhạc dạo quen thuộc, trong radio truyền đến thanh âm Trương Hợp Hoan.
"Các vị nghe đài khỏe, tôi là Trương Hợp Hoan người dẫn chương trình mới của chuyên mục, mọi người đối với người mới như tôi khả năng không có ấn tượng gì, vậy dùng Cha giàu cha nghèo trước đây tôi đã dẫn để thức tỉnh một chút ký ức đã ngủ say của quý vị nghe đài, tôi trước đây vẫn tận sức cùng nhau tham thảo ý nghĩa chân chính của tài phú đối với quý vị nghe đài, cái gọi là tài phú chính là năng lực ủng hộ một người sinh tồn thời gian bao lâu, đổi cách nói thông tục chính là, nếu tôi hôm nay bị đình chỉ công tác, tôi còn có thể sống bao lâu?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất