Đại Vận Thông Thiên

Chương 135: Mình thực già sao (2)

Chương 135: Mình thực già sao (2)


Quá khứ cậu chủ trì Cha giàu cha nghèo ở đài phát thanh huyện Hán đã có thể ảnh hưởng đến tỷ lệ nghe đài của Tiểu Phượng giúp bạn hỏi, hiện tại cậu đã ở cùng bình đài với Lâm Tiểu Phượng, cậu cho rằng người thắng cuối cùng khẳng định là mình.
Lý Hải Hà hỏi quan hệ giữa Trương Hợp Hoan cùng Kiều Thắng Nam, Trương Hợp Hoan nói cậu là thông qua Lâm Tiểu Phượng biết Kiều Thắng Nam, cậu mang nguyên nhân mình điều tạm từ đài phát thanh huyện Hán đến đây nói cho Lý Hải Hà.
Lý Hải Hà có chút kinh ngạc, bà từ chỗ Lâm Tiểu Phượng được tin tức có chút không đúng, Lâm Tiểu Phượng rõ ràng nói Trương Hợp Hoan là bạn của Kiều Thắng Nam, là Kiều Thắng Nam ủy thác cô hỗ trợ chiếu cố, hơi cân nhắc đã rõ ràng nguyên do trong đó, ở chuyện này Thượng Lâm Tiểu Phượng làm có chút không đúng.
Lý Hải Hà cố nén không có nói ra chân tướng ngay tại chỗ, dù sao về sau cùng Lâm Tiểu Phượng là cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, nếu Lâm Tiểu Phượng biết mình bán cô ta khẳng định sẽ sinh ra oán niệm.
Lâm Tiểu Phượng buổi tối chuyên môn hẹn Kiều Thắng Nam đi dạo phố, chuyện phát sinh ở trong thang máy làm cho cô trong lòng rất băn khoăn, loại chuyện này cũng không thể nói cùng người khác, vẫn phải tìm bạn thân Kiều Thắng Nam.
Kiều Thắng Nam nghe cô nói xong, nhịn không được cười lên, xảy ra loại chuyện này xác thực xấu hổ.
Lâm Tiểu Phượng nói: "Cậu cũng cười mình, con người ăn ngũ cốc hoa màu, ai cũng có thời điểm nhịn không được."
Kiều Thắng Nam nói: "Áy náy à?"
Lâm Tiểu Phượng gật gật đầu: "Thật sự là áy náy."
Kiều Thắng Nam châm một điếu thuốc, rít một hơi nói: "Không thể tưởng được, Trương Hợp Hoan lại có thể trượng nghĩa như vậy, hắn có phải không biết cậu vứt bỏ hắn hay không?"
Lâm Tiểu Phượng đỏ mặt nói: "Làm sao mà không biết, hiện tại toàn đài đều biết chuyên mục mới của mình cùng Phong Quân đã sắp được phát, còn đang tuyên truyền mà. Thắng Nam, nói thật tình, mình cảm thấy có lỗi với hắn, lúc trước là mình mời hắn đến, cậu nói đúng, mình cũng thật rác rưởi."
Kiều Thắng Nam nói: "Mình không tiếp xúc nhiều lắm với Trương Hợp Hoan, bất quá mình cảm thấy người này rất tinh minh, hắn rõ ràng hết tất cả, còn giúp cậu như vậy, vậy chứng minh hắn nếu không thật sự lấy ơn báo oán, thì chính là muốn để cậu áy náy để cậu khó chịu."
Lâm Tiểu Phượng nói: "Mình cũng cảm thấy như vậy, nhưng mình hiện tại là thật không qua được điểm mấu chốt này, mình hiện tại cũng không biết nên đối mặt hắn như thế nào."
"Lâm Tiểu Phượng, cậu không phải yêu hắn chứ?"
Lâm Tiểu Phượng cầu xin: "Thắng Nam, cậu cũng đừng lấy mình ra đùa cợt, mình không phải yêu hắn, mình là sợ hắn, thật sự, ta miễn cưỡng coi như là người đã thấy nhiều, nhưng loại đàn ông này mình cho tới giờ cũng chưa thấy qua, mình hiện tại nhìn thấy hắn giống như nhìn thấy chủ nợ vậy, cảm giác này cậu hiểu không? Quá khó tiếp nhận mà. Hắn đẳng cấp rất cao, không phải loại phàm nhân như mình có thể hàng phục."
"Cậu dù sao cũng không có ý gì với hắn, hắn đẳng cấp cao thấp có liên quan gì với cậu à?"
"Nghĩ lại về sau cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy mình đã đau đầu rồi, Thắng Nam, không bằng cậu giúp mình một lần, tìm hắn nói ra chuyện này, là mình không đúng với hắn, cậu giúp mình nói lời xin lỗi với hắn."
"Lâm Tiểu Phượng, cậu có bệnh à? Chính cậu làm ra chuyện đuối lý dựa vào cái gì bảo mình đi xin lỗi?"
Lâm Tiểu Phượng uống ngụm trà sữa, nhìn nhìn ngoài cửa sổ: "Mình hiện tại cũng ghê tởm Phong Quân, một người đàn ông ngay cả phong độ tối thiểu cũng không có."
Kiều Thắng Nam cười lên: "Ồ, người ta không giúp cậu đỡ đòn là không có phong độ? Chiếu theo mình thấy Phong Quân không có gì xấu, vốn không phải hắn đánh rắm, dựa vào cái gì phải thay cậu chịu trách nhiệm, là chính cậu không có đảm đương, quan tâm hình tượng, sợ bị người ta cười."
"Cậu đừng nói mình, đổi thành là cậu gặp loại tình huống đó cậu sẽ thừa nhận với mọi người là cậu đánh rắm sao?"
"Mình dựa vào cái gì mà phải giải thích, mình sẽ mặc kệ người khác nhìn mình thế nào, ta cũng không phải sống vì bọn họ."
Lâm Tiểu Phượng nói: "Trương Hợp Hoan lần này thật sự là giúp mình giải vây, mình cũng cảm động, tuy Ngô đài nhìn ở mặt mũi của cậu để hắn đi kênh văn nghệ, nhưng bên đó qua ngày cũng không tốt, cậu biết không? Hắn vừa tiếp một củ khoai lang phỏng tay, Tiểu thuyết phát sóng liên tục kênh văn nghệ, tỷ lệ nghe đài thấp đến 0.3, tiết mục mắt thấy đã sắp bị đào thải, hắn lại có thể ở trước mặt mọi người nói trong vòng nửa tháng có thể làm cho tiết mục phá tam, mình xem lần này hắn là dữ nhiều lành ít."
Kiều Thắng Nam nói: "Loại tình huống này có hai khả năng, một là hắn thật tình không muốn ở lại đài của cậu, cậu không phải nói hắn là điều tạm sao? Về lại huyện Hán làm cũng không có gì cả, còn có một loại khả năng, hắn cảm thấy mình thực sự có năng lực này, cậu lúc trước không phải là nhìn trúng năng lực của hắn sao?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất