Đại Vận Thông Thiên

Chương 138: Vị phụ nữ (3)

Chương 138: Vị phụ nữ (3)


Trương Hợp Hoan cười nói: "Nhìn ra được, thực không có mấy phàm nhân có thể xứng với cô ấy."
"Cậu không thích cô nương xinh đẹp à?"
"Tôi thích có vị phụ nữ."
Lưu Hải Dư ha ha cười lên, ánh mắt lại hướng về phía cửa.
Trương Hợp Hoan lúc này mới cảm giác có chút không đúng, quay đầu lại nhìn thấy Kiều Thắng Nam một thân chế phục đang đứng ở cửa, cái này xấu hổ rồi, tất cả đối thoại của mình vừa rồi cùng lão Lưu đều bị cô ta nghe thấy hết. Trương Hợp Hoan gật gật đầu với Lưu Hải Dư: "Lưu cảnh quan, không phúc hậu à!"
Lưu Hải Dư chỉ cười, cáo già này nham hiểm.
"Tôi có thể đi rồi chứ?"
Lưu Hải Dư làm động tác xin cứ tự nhiên.
Trương Hợp Hoan đứng dậy rời khỏi, đến cửa nhìn thấy Kiều Thắng Nam vẫn chắn ở nơi đó, cười nói: "Kiều cảnh quan, mượn đường!"
Kiều Thắng Nam nói: "Vấn đề của anh ta xong rồi, tôi còn có vấn đề hỏi anh."
Lưu Hải Dư nói: "Vậy để tôi đi, vợ đang chờ tôi về ăn cơm, tôi để văn phòng lại cho cô, quay đầu đừng quên giúp tôi đóng cửa lại." Anh ta đứng dậy rời khỏi, Kiều Thắng Nam lập tức nhường đường.
Trương Hợp Hoan liếc mắt nhìn đồng hồ của Kiều Thắng Nam một cái, hôm nay đeo là Rolex Yacht-Master Yellow gold, cô nàng thật đúng là không biết hạ thấp, 6 giờ chiều, đã qua thời gian tan tầm bình thường, Trương Hợp Hoan nói: "Tan tầm rồi." Cậu biết Kiều Thắng Nam không phải phân cục quảng trường, hôm nay có tính là chấp pháp vượt quyền hay không?
Kiều Thắng Nam chỉ chỉ bên trong: "Ngồi xuống!"
Trương Hợp Hoan bất đắc dĩ chỉ có thể trở về ngồi xuống, Kiều Thắng Nam đến vị trí Lưu Hải Dư ngồi xuống, mặt đối mặt nhìn Trương Hợp Hoan: "Nói! Trương Đông Thăng có phải cũng giết cả Từ Tĩnh hay không?"
Trương Hợp Hoan còn tưởng rằng cô ta hỏi chuyện gì quan trọng, không nghĩ tới lại có thể có liên quan đến Tiểu thuyết phát sóng của mình, không cần hỏi Kiều Thắng Nam khẳng định đã nghe tiết mục của mình.
Trương Hợp Hoan cười nói: "Cô đoán!"
Kiều Thắng Nam nói: "Nhất định sẽ giết đúng không? Sau đó hắn vì hủy diệt chứng cứ lại muốn giết ba đứa nhỏ, kết quả càng lún càng sâu."
Trương Hợp Hoan nói: "Kiều cảnh quan, hiện thực là hiện thực, tiểu thuyết là tiểu thuyết, tỉnh chút được không?" Cậu lại lấy ra di động nhìn nhìn thời gian: "Tôi phải về đây, mẹ tôi chờ tôi ăn cơm."
"Cậu vừa nói ai không có vị phụ nữ?" Kiều Thắng Nam hôm nay rất khó chịu, trước bị hai nữ sinh chê tuổi tác, hiện tại lại bị Trương Hợp Hoan nói cô không có vị phụ nữ, vốn cũng xem như cảm thấy tự tin, bỗng nhiên phát hiện ở trong mắt người khác lại trở nên không có gì hay ho.
"Tôi cũng không có nói cô, tôi là nói tôi thích cô nương xinh đẹp có vị phụ nữ, cô đây là quá mức mẫn cảm, thích nhập vai. Với quan hệ của hai ta trước mắt, tôi nghĩ về cô thế nào quan trọng sao?"
Kiều Thắng Nam cười lạnh: "Trương Hợp Hoan, anh thế nào tôi còn không biết? Án bom xe còn chưa có điều tra rõ, về sau làm tốt chuẩn bị cung cấp tin tức cho tôi bất cứ lúc nào”.
"Ô, tôi có thể đi rồi chứ?"
Kiều Thắng Nam gật gật đầu.
Trương Hợp Hoan rời khỏi phân cục quảng trường, chuẩn bị gọi xe rời khỏi, Kiều Thắng Nam lái chiếc BMW X5 của cô lại đây, dừng lại ở bên cạnh Trương Hợp Hoan, hạ cửa kính xe xuống nói: "Đi đâu? Tôi đưa anh đi."
Trương Hợp Hoan gật gật đầu, mở cửa xe ngồi ở ghế phụ, cậu nói ra nơi muốn đi, đêm nay phải đi quán ăn của chị cậu ăn cơm.
Kiều Thắng Nam vừa nghe địa chỉ đã hừ lạnh một tiếng: "Lừa gạt, anh không phải nói anh về nhà ăn cơm sao?"
"Tôi lừa ai cũng sẽ không lừa cảnh sát nhân dân, chỗ tôi đi là quán nhà chị tôi, Kiều cảnh quan, cô quá đa nghi rồi, bệnh nghề nghiệp."
Hôm nay đã là người thứ hai nói cô có bệnh nghề nghiệp, Kiều Thắng Nam đeo kính đen, lái xe đến nơi mà Trương Hợp Hoan nói.
Trương Hợp Hân chị của Trương Hợp Hoan ở Tây Quan mở một quán mì gạo Hân Hân, buôn bán nhỏ, làm ăn cũng tạm được, mẹ của Trương Hợp Hoan hầu như trưa nào cũng đến hỗ trợ, Trương Hợp Hoan cũng chỉ ghé qua một lần.
Kiều Thắng Nam đưa cậu đến cửa quán mì, Trương Hợp Hoan xuất phát từ lễ phép mời một câu: "Có muốn vào một chút không." Cậu nghĩ đến Kiều Thắng Nam sẽ cự tuyệt, nhưng không nghĩ tới cô ta lại có thể nhận lời.
Quán mì làm ăn không tệ, mẹ Liễu Vân Tư đang hỗ trợ thu dọn bát đĩa, nhìn thấy Trương Hợp Hoan tiến vào: "Hoan tử, con đợi một lát, đang bận lắm."
Trương Hợp Hoan nói: "Mẹ…"
Liễu Vân Tư đã đi vào nhà bếp, Trương Hợp Hoan có chút xấu hổ liếc mắt nhìn Kiều Thắng Nam một cái: "Thật xấu hổ, do đang bận rộn quá."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất