Chương 164: Ca khúc bất hủ (2)
Tô Manh Manh thật ra trước đó đã mang bản thảo kịch bản đêm nay mail cho Trương Hợp Hoan, hy vọng cậu ta làm quen một chút, hỏi một tiếng, Trương Hợp Hoan căn bản là không để ý, Tô Manh Manh cảm thấy có chút hôn mê, dặn dò Trương Hợp Hoan, trực tiếp bắt đầu mình sẽ cho cậu ta ám chỉ, khi nào thì nói, khi nào thì không nói, nhìn ánh mắt của cô mà làm việc.
Trương Hợp Hoan tỏ vẻ không thành vấn đề, cậu vẫn có lòng tin đối với năng lực ứng biến tại chỗ của mình.
Lúc này đạo diễn bắt đầu thúc giục bọn họ tiến vào gian trực tiếp.
Nơi Tô Manh Manh trực tiếp là gian trực tiếp tốt nhất kênh văn nghệ hiện tại, gian trực tiếp cách với bên ngoài bằng một bức tường thủy tinh lớn, từ bên trong có thể nhìn ra bên ngoài, từ bên ngoài cũng có thể nhìn vào bên trong.
Bên cạnh còn có một gian là nơi biên tập điện thoại làm việc, nơi này có thể tiếp nghe hotline trước, cùng phụ trách đưa hotline vào gian trực tiếp, phòng này cách âm rất tốt. Bởi vì đêm nay sẽ có phần ca nhạc, cho nên biên tập điện thoại đã bắt đầu công tác.
Tô Manh Manh ngồi xuống ở vị trí người dẫn chương trình, Trương Hợp Hoan ở ghế dựa bên phải cô, trong lòng nói không phải hẳn là nam trái nữ phải sao?
Tô Manh Manh lại nhìn thoáng qua đàn ghi-ta trong lòng Trương Hợp Hoan, thấy thế nào cũng không được tự nhiên.
Bên ngoài đã bắt đầu đếm giây, đếm ngược 6, 5, 4, 3, 2, 1
Khúc nhạc dạo quen thuộc của "Ca khúc bất hủ" vang lên, thanh âm ôn nhu dễ nghe của Tô Manh Manh xuất hiện ở không trung.
"Các vị thính giả khỏe, đã thứ sáu, lại là thứ sáu rồi, sắc trời bên ngoài đã tối, trên bầu trời đang có mưa nhỏ, chúng ta hãy cùng nhau hồi tưởng về những tác phẩm kinh điển, ở bầu không khí nhẹ nhàng của buổi tối, nghe một chiếc đĩa than, nhấm nháp một ly cà phê, hồi ức lại cuộc đời của bạn và tôi."
Trương Hợp Hoan tròn lòng nói đầy hương vị tiểu tư sản, nhưng dạng mở đầu này quá tục khí, ban đêm, mưa nhẹ, đĩa than, cà phê, tổ hợp như vậy dùng quá nhiều.
Sau khi âm nhạc chấm dứt, Tô Manh Manh tiếp tục nói: "Tôi là người dẫn chương trình "Ca khúc bất hủ" kênh văn nghệ Tô Manh Manh, đêm nay tôi riêng mời một vị khách quý đến gian trực tiếp, cùng tôi cùng mọi người hồi tưởng về những tác phẩm kinh điển, hồi ức lại những năm tháng đã qua, hiện tại tôi long trọng giới thiệu người hợp tác với tôi đêm nay, người dẫn chương trình hot nhất đài của tôi, Trương Hợp Hoan." Cô đưa ánh mắt với Trương Hợp Hoan, ý bảo Trương Hợp Hoan bắt đầu nói chuyện.
Trương Hợp Hoan nói: "Các vị thính giae khỏe, tôi là người dẫn chương trình kênh văn nghệ Trương Hợp Hoan, đêm nay thực vinh hạnh đi đến gian trực tiếp của Manh Manh làm khách, du lịch dòng sông âm nhạc với mọi người, tham thảo lẫn nhau cảm ngộ đối với cuộc đời."
Tô Manh Manh tỏ vẻ hài lòng, Trương Hợp Hoan biểu hiện thực ổn, hơn nữa cậu ta gọi mình là Manh Manh, cái này cũng không phải là bất kính, mà là đang bảo hộ hình tượng của mình, nếu cậu ta gọi mình là chị Tô hoặc chị Manh Manh, người nghe sẽ cho rằng mình là một người đã có tuổi, không chừng sẽ cho rằng cô đã kết hôn, Tô Manh Manh đối với cái này cũng cực kỳ để ý.
"Hợp hoan, có cái nhìn thế nào đối với Ca khúc bất hủ?"
Trương Hợp Hoan nói: "Tôi muốn nghe cái nhìn của cô trước."
Tô Manh Manh nói: "Theo ý tôi ca khúc kinh điển chân chính sẽ không bị mai một bởi thời gian, có lẽ sẽ cũ kỹ, nhưng cái loại hương vị thời gian lắng đọng này lại càng thêm thuần hậu mê người, cho nên tôi càng thích những ca khúc cũ."
Trương Hợp Hoan cười nói: "Xem ra cô là người thích hoài cựu."
"Vốn chuyên mục của chúng ta gọi là Ca khúc bất hủ mà."
Trương Hợp Hoan nói: "Nói chút ý kiến khác, cá nhân tôi cảm thấy Ca khúc bất hủ vị tất chỉ là ca khúc cũ, hoài cựu là một loại tình cảm ôm ấp, một ca khúc, một cảnh tượng, một người, thậm chí một chiếc lá rụng, một giọt mưa phùn nói không chừng đều sẽ động đến tâm linh của chúng ta, khiến cho chúng ta hồi ức đối với thời gian đã qua, đây là hoài cựu."
Tô Manh Manh cười nói: "Nghe ra được cậu là một người cảm tính, chúng ta vẫn trở lại chủ đề của ca khúc đi." Cô cảm giác Trương Hợp Hoan kéo có chút xa, người dẫn chương trình ưu tú phải có được lực nắm trong tay siêu mạnh, ở thời điểm ý thức được khách quý lệch khỏi quỹ đạo chủ đề, phải lập tức kéo đề tài trở về.
Trương Hợp Hoan nói: "Đây đúng là cái tôi muốn nói, thật ra trong rất nhiều ca khúc đều tràn ngập bầu không khí hoài cựu, thậm chí là những ca khúc mới."
Tô Manh Manh lại lần nữa cắt ngang chủ đề của cậu ta: "Nói rất tốt, hiện tại để chúng ta trước nghe một ca khúc cũ kinh điển đi." Cô ra hiệu phát nhạc.
Trương Hợp Hoan phát hiện tỷ lệ nghe đài của Tô Manh Manh thấp đi không phải không có nguyên nhân, một chút sáng ý cũng không có, ai quy định "Ca khúc bất hủ" nhất định là ca khúc cũ chứ?