Đại Vận Thông Thiên

Chương 171: Khảo sát (1)

Chương 171: Khảo sát (1)


Sở Thất Nguyệt trừng mắt nhìn hắn một cái: "Anh nghĩ như thế nào em mặc kệ, dù sao anh với em phân rõ ràng."
Sở Thất Nguyệt khởi động xe, Trương Hợp Hoan từ trong túi lấy ra một hộp chocolate.
Sở Thất Nguyệt biết hắn là đưa cho mình, hắn thật ra có tâm, bắt đầu là đạn bọc đường rồi, càng là như thế càng chứng minh hắn không có ý tốt, Trương Hợp Hoan mở giấy gói ở trước mặt cô, đưa một miếng chocolate tới trước môi Sở Thất Nguyệt.
"Đừng phiền em, đang lái xe."
"Cho mặt mũi đi, mang từ xa đến đó."
Sở Thất Nguyệt bất đắc dĩ đành phải khẽ mở môi anh đào, há miệng ra ăn, Trương Hợp Hoan lại co tay lại làm cắn hụt, Sở Thất Nguyệt cười mắng: "Anh khốn kiếp!"
"Anh sợ em cắn anh."
Sở Thất Nguyệt nói: "Ai mà xấu giống như anh chứ."
Trương Hợp Hoan lại đưa chocolate tới trước môi của cô, Sở Thất Nguyệt cắn lấy, Trương Hợp Hoan nói: "Ăn ngon không?" Nhìn đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át của Sở Thất Nguyệt, hận không thể xáp lên cắn một miếng nếm thử hương vị chocolate.
"Sao anh không tự nếm thử?"
"Anh muốn ăn miếng ở miệng của em kìa."
"Đừng có đùa giỡn lưu manh với em, bằng không em ném anh xuống giờ."
Hương vị Chocolate ngọt ngào, nhưng Sở Thất Nguyệt lại có chút hoài nghi, lấy nhân phẩm của mặt hàng này có thể bỏ thuốc vào trong hay không?
Trương Hợp Hoan lại rút ra từ trong túi một đóa hồng.
Sở Thất Nguyệt có chút ghét bỏ nhìn cậu một cái: "Còn tưởng rằng anh khác với những người khác, quá cũ đi! Học được trong phim à?"
Trương Hợp Hoan nói: "Cũ thì cũ, nhưng vẫn tốt hơn là không có gì, anh vẫn cảm thấy tốt mà, phụ nữ cả đời dù sao cũng phải gặp được một người cũ, những chuyện cũ dù sao cũng phải có người cam tâm tình nguyện đi làm vì cô ta, tương lai có một ngày nào đó mà em không vui, ít nhất có thể nhớ tới trên thế giới này có người thủy chung nhớ thương em, chuyện cũ nếu có thể duy trì, cuối cùng cũng có một ngày sẽ biến thành lãng mạn, em nói có đúng không?"
Sở Thất Nguyệt nói: "Chút lời kịch này tối hôm qua không ngủ mà nghĩ ra à?"
Trương Hợp Hoan gật gật đầu: "Hiểu anh mà, biết em không dễ lừa, cho nên anh phải giở thủ đoạn."
Sở Thất Nguyệt nhịn xuống không cười hẳn lê: "Được rồi, người có tâm, quà anh đưa em đều nhận, nhưng anh đừng có nhớ thương em, em vẫn cảm thấy anh không phải người tốt, em có cảm xúc mâu thuẫn với anh từ đáy lòng."
"Đàn ông không xấu nữ không yêu, cảm giác này thích hợp!"
Hai người tới võ quán Hán Phong, Lưu Trường Hà sau khi gặp bọn họ, thì bảo Sở Thất Nguyệt đậu xe ở bãi đỗ xe võ quán, anh ta gọi một chiếc 7 chỗ, từ đồ đệ Tiểu Phương lái đưa bọn họ xuống nông thôn.
Giữa trưa tiệc rượu đã được bố trí rồi, Lưu Trường Hà khẳng định là muốn bồi Trương Hợp Hoan uống vài chén, cho nên anh ta cũng không tính lái xe, đối với người huyện Hán mà nói, có bạn bè từ phương xa tới là rất vui, chiêu đãi bạn bè là phải để cho bạn uống cho đã, không uống nhiều là không đủ thành ý.
Trương Hợp Hoan mang đến cho Lưu Trường Hà một bảng hiệu đơn vị tài trợ, còn thời gian quảng cáo cụ thể bố trí thế nào giao cho Lưu Trường Hà, về phần lên quảng cáo ra sao, bắt đầu khi nào, cái này Lưu Trường Hà đương gia làm chủ.
Trên đường Lưu Trường Hà nói cho bọn họ, bởi vì chuyện chất tạo nạc, gần đây giá thị trường heo hơi không tốt, rất nhiều hộ nuôi heo đều có ý chuyển nhượng trại heo. Dựa theo ý của Trương Hợp Hoan, cậu chủ yếu nghiên cứu trại heo phụ cận trấn Trương Trại, đại khái sàng chọn năm nhà.
Lưu Trường Hà đưa tư liệu cho Sở Thất Nguyệt, Sở Thất Nguyệt xem một lần, thật ra cô ở phương diện nuôi dưỡng cũng là người ngoài ngành, bất quá chuyện cô đã quyết định làm thì khẳng định sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Lưu Trường Hà nói: "Trương lão đệ, cậu thực cảm thấy nuôi heo có thể có tiền đồ à?"
Trương Hợp Hoan nói: "Tôi nói là nuôi dưỡng tinh phẩm, không phải nuôi dưỡng thường quy."
Lưu Trường Hà nói: "Không phải tôi dội nước lã cho các cậu, dù sao đối với dân chúng bình thường mà nói, thịt heo khẳng định là càng rẻ càng tốt, thịt heo mọi trên thị trường hiện nay, xác thực mắc hơn so với thịt heo quý thường, nhưng lượng tiêu thụ là không có biện pháp so với thịt heo bình thường."
Trương Hợp Hoan nói: "Sở tiểu thư tính nuôi dưỡng không phải heo mọi bình thường, là đặc biệt hiếm, muốn đi lộ tuyến tinh phẩm cao cấp."
Lưu Trường Hà cười nói: "Có tinh phẩm cao cấp chung quy vẫn là thịt heo, ý tưởng của người thành phố các cậu chúng tôi là nhìn không thấu."
Mất một buổi sáng bọn họ khảo sát hết tất cả trại heo mà Lưu Trường Hà lựa chọn một lần, không có có cái này vừa ý, có thể là bởi vì trước đó đã khảo sát trại heo Trương Phú Quý, cho nên có sự so sánh.
Thật ra cái này cũng thực bình thường, dù sao Trương Phú Quý là đại hộ nuôi heo số một trấn Trương Trại, cho dù ở toàn bộ huyện Hán ông ta cũng có thể xếp ở hàng đầu, trại nuôi heo của ông ta được sửa chữa hàng năm, cho nên các phương tiện đều thực tiên tiến, những chỗ mà Lưu Trường Hà hỗ trợ xem xét này quy mô tuy không nhỏ, nhưng chỉnh thể phương tiện cũ kỹ quá mức.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất