Đại Vận Thông Thiên

Chương 174: Say (2)

Chương 174: Say (2)


Sở Thất Nguyệt không uống rượu, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, phát hiện lĩnh rượu cũng có bí quyết ví dụ như Trương Phú Quý lĩnh rượu, ông ta không rót rượu cho con, Lưu Trường Hà thời điểm lĩnh rượu cũng không rót cho đồ đệ, thời điểm Trương Gia Tài cùng đồ đệ Lưu Trường Hà lĩnh rượu cũng không rót rượu cho cha cùng sư phụ, qua lại bọn họ đều uống ít đi vài ly, nhưng Trương Hợp Hoan mỗi lần đều không sót, cuối cùng thì những người xung quanh đều chuốc một mình cậu.
Sở Thất Nguyệt lặng lẽ đá Trương Hợp Hoan một cước, mặt hàng này hôm nay hình như đặc biệt hưng phấn, ai đến cũng không cự tuyệt, bình thường đầu óc không phải rất tốt sao? Hôm nay ngay cả lộ số rõ ràng như vậy cũng nhìn không ra, lúc này nhắm chừng một cân rượu đã vào bụng, quá khứ không phát hiện hắn thích rượu như vậy, thực muốn uống nhiều để mình chiếu cố đây mà.
Trương Hợp Hoan đã có vài phần cảm giác say, cười nói: "Em đá anh làm gì?"
Sở Thất Nguyệt bị hắn vạch trần trước mặt mọi người, có chút xấu hổ: "Không cẩn thận."
Trương Hợp Hoan đứng lên: "Hôm nay khó được cao hứng như vậy, tôi nhập gia tùy tục, tôi cũng lĩnh một ly được không?"
Mọi người cùng kêu ủng hộ, Lưu Trường Hà nói: "Lĩnh rượu được thôi, nhưng dựa theo quy củ huyện Hán chúng ta, trước xin chỉ thị lão đại ca."
Hôm nay lão đại ca trên bàn rượu chính là Trương Phú Quý, Trương Phú Quý nói với con Trương Gia Tài: "Đi, rót rượu cho chú Trương."
Trương Hợp Hoan nghe vậy muốn cười, nhớ tới thời điểm mới quen biết, mình đi trại nuôi heo phỏng vấn, Trương Phú Quý còn muốn chiếm tiện nghi của mình ở trên bối phận, căn cứ bối phận, mặt hàng này đồng lứa với ông nội của mình, nói cách khác Trương Hợp Hoan bối phận chân thật thấp hơn cả Trương Gia Tài, nhưng hiện tại Trương Phú Quý bảo Trương Gia Tài gọi hắn là chú, cái này không phải sai bối phận sao?
Trương Hợp Hoan nói: "Không dám nhận không dám nhận."
Trương Phú Quý nói: "Có gì không dám nhận? Cậu là bạn của tôi, chính là huynh đệ của tôi, nó là con của tôi, lớn hơn cậu cũng phải gọi cậu là chú, bối phận không thể loạn." Bối phận không tính là gì, tiền mới là ông nội, ai có tiền người đó chính là ông nội, dân chúng vốn là như vậy.
Trương Gia Tài rót rượu cho Trương Hợp Hoan, đưa tới cho cậu hai cái ly nhỏ.
Sở Thất Nguyệt nói: "Anh ấy đã lảo đảo rồi, mọi người đừng chuốc như vậy nữa."
Trương Hợp Hoan hắc hắc cười nói: "Đau lòng anh à."
Sở Thất Nguyệt thật sự là không biết nói gì, mặt hàng này hôm nay giống như cố ý muốn uống cho say, thật muốn để cho mình hầu hạ hắn?
Trương Hợp Hoan nói: "Mọi người đều lĩnh, tôi cũng phải lĩnh, bằng không tôi cũng không thoải mái."
Lưu Trường Hà khen: "Trương lão đệ tính tình được đó, huynh đệ này tôi không kết giao không."
Trương Hợp Hoan uống trước một ly nhỏ gọi là xin rượi, sau đó bưng lên ly rượu trắng tràn đầy trước mặt ừng ực uống cạn, nhận được cả sảnh đường ủng hộ.
Sở Thất Nguyệt xác thực có chút lo lắng cho hắn, uống như vậy xong thân thể sẽ chịu không nổi, hơn nữa Trương Hợp Hoan rõ ràng đã hôn mê, lĩnh rượu xong lại có thể quên rót rượu cho những người khác, tương đương với ly rượu này đã uống không.
Sở Thất Nguyệt nói: "Đừng để anh ấy uống nữa, nhiều rồi."
Trương Hợp Hoan cười có chút ngu ngốc: "Anh không uống nhiều, anh Lưu lại một ly nữa…"
Lưu Trường Hà nghe cậu nói cũng không quá lưu loát, vì thế đề nghị uống xong ly rượu này thì chấm dứt tiệc rượu hôm nay.
Trương Phú Quý đã bảo con đi thanh toán, đề xuất tính cả tiền rượu, Lưu Trường Hà nói bỏ đi, rượu là anh ta mang đến, người một nhà không cần thiết tính rõ ràng như vậy, thật ra hai thùng rượu còn đắt hơn so với bàn đồ ăn này, Trương Phú Quý cũng chỉ là khách khí, thực để cho ông ta thanh toán tiền rượu thì cũng đau lòng.
Trương Hợp Hoan hẳn đã say, đi đường đã tập tễnh, Sở Thất Nguyệt không thể không đỡ cậu, thời điểm ban đầu còn tưởng rằng mặt hàng này giả say muốn lừa mình đồng tình, sau lại phát hiện cậu là thực say, tính toán một chút, Trương Hợp Hoan hôm nay uống gần hai cân rượu, mấu chốt là uống rượu quá nhanh, tất cả đều là ly lớn dốc vào bụng, đồ ăn cũng không thấy ăn được mấy miếng.
Thời điểm xuống thang lầu, Lưu Trường Hà hảo tâm lại đây dìu cậu, lại bị Trương Hợp Hoan đẩy sang một bên, đồng thời hất cánh tay Sở Thất Nguyệt ra, Sở Thất Nguyệt lại muốn đi đỡ cậu, không thể tưởng được mặt hàng này lại duỗi cánh tay trực tiếp khoát lên trên vai mình, trước mặt nhiều người như vậy ôm lấy mình, trọng tâm thân thể đều đặt ở trên người mình, Sở Thất Nguyệt lại bắt đầu hoài nghi mặt hàng này là giả say, sau đó thừa dịp cháy nhà mà đi đánh cướp.
Trương Hợp Hoan than thở một câu: "Đầu anh xoay vòng vòng…"
Sở Thất Nguyệt oán giận nói: "Xứng đáng, lâu nay đâu có uống." Rồi cẩn thận đỡ cậu đi xuống thang lầu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất