Chương 198: Hai ta luyện luyện (2)
Kiều Thắng Nam nói: "Chuyện công việc của hai người mình không quản được, dù sao mình hôm nay là lần cuối cùng giúp cậu mời hắn, về sau chuyện hai người không quan hệ tới mình, gần đây mình bận muốn chết được."
"Có án lớn à?"
Kiều Thắng Nam lắc lắc đầu: "Nào có án gì lớn, chỉ là chỉnh đốn trị an phạm vi toàn thành phố, đại đội hình cảnh bên mình cũng tham dư lần hành động này, rất bận rộn."
Lâm Tiểu Phượng nói: "Trương Hợp Hoan thật sự là một thần nhân, cậu ta còn có thể viết nhạc đàn hát, cậu có nghe bài hát của cậu ta không? Gần đây rất hot."
Kiều Thắng Nam nói: "Mình làm gì có thời gian mà nghe nhạc."
Lâm Tiểu Phượng từ trong kho nhạc truyền thông tìm ra bản "Bạn cùng bàn", mở cho Kiều Thắng Nam nghe.
Kiều Thắng Nam nghe xong cũng cảm thấy bài hát này thật không tệ, về phần giọng ca của Trương Hợp Hoan cô cảm thấy cũng bình thường, tóm lại chỉ tàm tạm, nhưng bài hát này rất dễ nghe, rất đi vào lòng người. Kiều Thắng Nam nói: "Chỉ phân tích từ câu từ, Trương Hợp Hoan khẳng định là yêu sớm, hơn nữa cậu ta hẳn là bị bạn gái bỏ."
Lâm Tiểu Phượng nói: "Mình cảm thấy không giống, cậu ta mở miệng cô gái nào mà không xiêu lòng, ánh mắt nhìn đàn ông của mình tuy không ổn, nhưng mình nhìn tra nam vẫn khá chuẩn, mặt hàng này tuyệt đối là một tra nam."
Kiều Thắng Nam ở điểm này có cái nhìn thần kỳ nhất trí cùng Lâm Tiểu Phượng.
Lâm Tiểu Phượng nói: "Nói tới điểm này, mình phải nhắc nhở cậu, mình cảm thấy cậu ta hình như có ý đối với cậu."
Kiều Thắng Nam cười lên: "Bỏ đi, mình biết cậu ta là thông qua cậu đó."
Lâm Tiểu Phượng nói: "Cậu ngẫm lại, cậu mỗi lần tìm hắn, hắn chưa từng cự tuyệt đúng không?"
Kiều Thắng Nam ngẫm nghĩ rồi nói: "Đó bởi vì cậu ta cảm thấy thiếu nợ mình trên chuyện điều động công tác, cậu ta cũng tìm mình nhờ không ít chuyện, mình cũng không cự tuyệt cậu ta."
Lâm Tiểu Phượng cười nói: "Nhìn xem, bại lộ rồi, hắn tìm cậu có chuyện gì? Cậu trước đây sao không nói với mình? Nói tới nói lui hai người vẫn là lưỡng tình tương duyệt."
"Cậu đánh rắm à, Lâm Tiểu Phượng tin mình kéo rách miệng cậu không."
Lâm Tiểu Phượng nói: "Cậu gấp cái gì? Chứng minh cậu để ý."
Kiều Thắng Nam nói: "Ở trước mặt mình cậu đừng có khoe khoang năng lực suy luận nông cạn, Trương Hợp Hoan có bạn gái, Sở Thất Nguyệt, chủ tịch tập đoàn Hoa Phương, thân gia trăm triệu, bạch phú mỹ đúng nghĩa, rất xinh đẹp, mình không là gì với cậu ta, cậu ta nhìn mình giống như nhìn đàn ông vậy."
Nói tới chuyện này Kiều Thắng Nam có chút buồn bực, mình sao lại không có vị phụ nữ? Trương Hợp Hoan, cậu có phải mù không vậy?
Lâm Tiểu Phượng nói: "Nói ngắn gọn, gặp người này cậu phải cẩn thận chút, đừng nhìn cậu ta trẻ tuổi, đẳng cấp cũng không thấp đâu, một con ngựa hoang kiệt ngạo bất tuân, không phải cô gái bình thường có thể khống chế."
Kiều Thắng Nam dụi đầu thuốc lá vào trong gạt tàn: "Mình sao cảm thấy cậu có chút điềm báo hồng hạnh xuất tường vậy, Lâm Tiểu Phượng, cẩn thận bị nhốt rọ heo."
Lâm Tiểu Phượng cười lên: "Mình cũng muốn, nhưng người ta vị tất cho mình cơ hội này, Trương Hợp Hoan này tầm mắt là cao lắm, phụ nữ bình thường hắn cũng chướng mắt."
Trương Hợp Hoan vẫn đúng giờ, 6 giờ tối đi đến bến tàu, Lâm Tiểu Phượng đêm nay mời cậu ăn cơm, đã đặt phòng, khi Trương Hợp Hoan đến thì vẫn chưa thấy ai, Lâm Tiểu Phượng nhắn tin cho cậu, cô ta cùng Kiều Thắng Nam đang bị kẹt xe, bảo cậu gọi món ăn trước.
Trương Hợp Hoan đi một vòng hồ hải sản, coi như đi thủy cung miễn phí một chuyến, Kiều Thắng Nam cùng Lâm Tiểu Phượng tới chậm 15 phút, nhìn thấy Trương Hợp Hoan, Lâm Tiểu Phượng liên tục xin lỗi.
Trương Hợp Hoan mắt độc, nhìn ra hai người đều trang điểm kỹ, cười nói: "Phụ nữ mà, hai người trang điểm xinh đẹp như vậy đều là vì tôi, tôi hy sinh chút thời gian có là gì đâu."
Lâm Tiểu Phượng cười nói: "Tôi là vì Mạnh Vĩnh Cương, Kiều Thắng Nam là vì cậu."
Kiều Thắng Nam nói: "Mình sao không thể vì Mạnh Vĩnh Cương nhà cậu chứ."
Lâm Tiểu Phượng nói: "Cậu nếu thực coi trọng Mạnh Vĩnh Cương, mình sẽ tặng anh ta cho cậu, dù sao mình cũng tranh không lại cậu."
Trương Hợp Hoan nói: "Hai ngươi quan hệ thật tốt, ngay cả bạn trai cũng có thể nhường, tôi cũng có chút cảm động, xã hội này quá không công bình mà, không bằng hai người cũng giúp tôi một chuyến, tôi lớn chừng này cũng như từng biết yêu đương là gì."
Lâm Tiểu Phượng chỉ vào Kiều Thắng Nam nói: "Thực đúng lúc, Thắng Nam cũng chưa từng yêu đương này."
Trương Hợp Hoan cười tủm tỉm nhìn Kiều Thắng Nam: "Vậy hai ta luyện luyện, ít nhiều bồi dưỡng chút kinh nghiệm, đều là lần đầu tiên, ai cũng không chịu thiệt."
Kiều Thắng Nam trừng mắt nhìn cậu ta một cái: "Luyện cái đầu cậu, gọi món ăn chưa?" Dám đùa như vậy với cô cũng không nhiều người, đổi thành người khác Kiều Thắng Nam nói không chừng đã sớm trở mặt, nhưng Trương Hợp Hoan không biết xấu hổ, trở mặt với hắn ta cũng không ra được tác dụng kinh sợ gì.