Chương 45: Phòng vệ chính đáng (1)
Bạch Anh ở trong xe sợ tới mức hoa dung thất sắc, bất quá cô vẫn đang cố lấy dũng khí kiên trì quay chụp, tin tức như vậy nếu có thể thuận lợi truyền bá ra ngoài nhất định sẽ gây nên oanh động, cô tin tưởng vững chắc tà bất thắng chính, đối mặt xu hướng không lành mạnh cùng thế lực xấu của địa phương này là phải lôi ra ánh sáng.
Bên ngoài xe Trương Hợp Hoan lại đánh bại hai gã bảo an, giữa cậu cùng đội trưởng bảo an đã không ai cách trở, đội trưởng bảo an giơ lên gậy chống bạo động xông lại, huyện Hán có tiếng quê hương võ thuật, dân gian tập võ thành phong trào, đám bảo an ỷ vào khối chiêu bài Y Dược Hoa Phương diễu võ dương oai ở vùng này, bọn chúng chưa từng gặp loại mãnh tướng lấy một chọi mười như Trương Hợp Hoan. Chuyện cho tới giờ, chỉ có thể kiên trì đấu tranh đến cùng.
Trương Hợp Hoan giơ lên gậy chống bạo động đỡ gậy của đối phương, một cước đá vào bụng đối phương.
Đội trưởng bảo an thịch thịch thịch lui về phía sau mấy bước, hai tay tự nhiên hạ xuống, không đợi hắn đứng vững, Trương Hợp Hoan bước xa một bước vọt lên, tay trái một cái tát đã tát ở trên mặt đối phương, đội trưởng bảo an bị cái tát này tát cho mặt nở hoa, ban ngày ban mặt nhìn thấy sao vàng bay loạn.
Trương Hợp Hoan lập tức nắm lỗ tai hắn, hét lớn: "Tất cả đều dừng tay cho tôi!"
Kính chắn gió của xe MPV đã bị đập nát, một gã bảo an từ cửa sổ bị tổn hại leo vào, Bạch Anh cởi một chiếc giày cao gót nhằm vào đầu hắn mà hung hăng đập một cái, bảo an đau đớn, đưa tay bắt loạn, bắt được một cánh tay của Bạch Anh, Bạch Anh cũng hoảng thần, giơ lên giày cao gót đập loạn một hồi, một bên đập một bên phát ra tiếng thét chói tai, gót giầy nhọn hoắc tựa như cựa gà đá điên cuồng nện ở trên đầu trên mặt bảo an, máu me văng khắp nơi, thời điểm phụ nữ sợ hãi căn bản là không thu được tay, cũng không biết nặng nhẹ.
Xa xa vang lên tiếng còi cảnh sát, sau khi nhận được Bạch Anh đội tuyển báo, đồn cảnh sát địa phương phái cảnh viên đi đến hiện trường.
Đến vẫn là đồn cảnh sát Trương Trại, tuy nhà máy sản xuất dược phẩm số 3 Hoa Phương thuộc về khu phát triển kinh tế, nhưng khúc sông gặp chuyện ở trấn Trương Trại, cho nên giao cho bọn họ xử lý.
Lần này đồn cảnh sát Trương Trại toàn viên xuất động, nhìn thấy tình huống hiện trường cũng ngẩn ra, bọn họ nhận được đội tuyển báo nói phóng viên đài truyền hình tỉnh bị bảo an tập đoàn Hoa Phương đánh, nhưng đi đến hiện trường lại nhìn thấy hơn hai mươi bảo an tập đoàn Hoa Phương ngổn ngang ngã một mảng lớn, mấy phóng viên đài tỉnh mặc dù có chút chật vật, nhưng chung quy vẫn đứng.
Không phải tận mắt thấy ai cũng không dám tin, hiện tại phóng viên đều có thể đánh như vậy sao? Đám người này không phải là phóng viên chiến trường chứ?
Người phụ trách lần hành động này là lão Phương phó sở trưởng, ông ta vừa mới từ trấn Lý Miếu điều tra tình huống xong trở về không lâu, nhìn thấy Trương Hợp Hoan ở đây, da đầu không khỏi căng thẳng, mặt hàng này không phải mới rồi còn ở tại trấn Lý Miếu sao? Hắn sao đến đây? Hắn khi nào thì gia nhập đài truyền hình tỉnh?
Trương Hợp Hoan nghe được tiếng còi cảnh sát liền vứt cây gây chống bạo động vào trong sông, đây là có ý thức hủy diệt vật chứng.
Vừa rồi chỉ lo đánh nhau, cái máy ảnh của cậu cũng bị người lấy đi rồi, Trương Hợp Hoan vốn có tâm nhãn, đã lấy thẻ nhớ ra từ trước, bên trong tồn rất nhiều hình ảnh tư liệu trân quý.
Bạch Anh tóc hỗn độn từ trong xe đi ra coi như trấn định, nhưng khi nhìn thấy cảnh sát đến, nhất thời khóc lên, cuối cùng nhìn thấy người thân, đã an toàn, cô cũng là người bị hại, còn bảo an bị cô dùng giày cao gót gõ cho đầu đầy vết sưng ở một bên, ôm cái đầu đổ máu, khóc không ra nước mắt, đàn bà này xuống tay quá ác, cô ta lại có thể còn khóc, khóc không phải là tôi sao?
Đội trưởng bảo an cùng đồn cảnh sát địa phương đều rất quen thuộc, hắn một bên lau máu trên mặt một bên chạy đến trước mặt lão Phương ác nhân cáo trạng trước.
Lão Phương để cho Tiểu Viên đi chụp ảnh làm bằng chứng.
Tuy hơn hai mươi bảo an ở hiện trường đều là Trương Hợp Hoan một mình đánh ngã, nhưng đám bảo an kia ai cũng không chịu thừa nhận hiện thực này, ở trong miêu tả của bọn họ, là năm tên phóng viên ở hiện trường dã man vô lý, xâm nhập khu vực nhà xưởng, chụp ảnh cơ mật kinh doanh, bọn họ nhiều lần khuyên can không có hiệu quả, là đối phương ra tay bạo lực ấu đả bọn họ trước, nói đối phương năm người đánh hơn hai mươi bảo an bọn họ, so với bị Trương Hợp Hoan một mình treo lên đánh vẫn dễ coi hơn, chuyện này nếu truyền ra kiếp sống bảo an bọn họ chỉ sợ cũng phải chung kết.
Đài tỉnh vài tên phóng viên cũng đều là nhanh mồm nhanh miệng, ba gã nam phóng viên đều không thừa nhận bạo lực ấu đả quá bảo an, bọn họ trần thuật chuyện thực là, bọn họ tất cả đều là bị đánh, tất cả đều là người chịu hại.