Chương 47: Đắc tội với người (1)
Lão Phương nói không lại cậu, Tiểu Viên một bên vụng trộm tra luật tài nguyên quốc thổ, hình như Trương Hợp Hoan nói không sai, cảm giác phóng viên thực này tập vẫn rất có học vấn.
Lão Phương lại uống ngụm trà, hai tay giữ chén trà, hàm răng yên lặng thưởng thức vị ngọt nhàn nhạt: "Cậu một mình đánh hai mươi lăm người?" Thật có chút sợ hãi với sức chiến đấu của tiểu tử này, ông đối với Trương Hợp Hoan vẫn khiếm khuyết hiểu biết, nếu như đi tòa soạn báo huyện hỏi thăm một chút thì sẽ biết, trước đây Trương Hợp Hoan từng một mình lực chiến hơn năm mươi hộ nuôi heo chuyên nghiệp, phát sinh xung đột hôm nay với cậu ta mà nói chỉ là trường hợp nhỏ.
Trương Hợp Hoan nói: "Là 25 người bọn họ đánh một mình tôi, tôi bị bức bất đắc dĩ phải tự vệ phản kích, thân thể của tôi đã bị ấu đả, tâm linh cũng bị thương, trên kinh tế cũng bị tổn thất thật lớn." Cậu mang chuyện mình bị mất máy ảnh, xe máy cũng bị người trộm đi nói ra.
Lão Phương ý bảo Tiểu Viên đặc biệt ghi lại trên bản án.
Thời điểm Trương Hợp Hoan nhận hỏi, mấy phóng viên tỉnh đài cũng mang tình huống bọn họ gặp phải tiến hành báo cáo lãnh đạo trong đài, ở địa phương gặp chuyện không may, bọn họ đầu tiên là xin lãnh đạo giúp đỡ, cái này giống như học sinh bị bắt nạt sẽ đi báo cáo giáo viên vậy.
Đông Quang Minh là người phụ trách lần phỏng vấn này, từ hắn phụ trách báo cáo với lãnh đạo đài, thời điểm gọi điện thoại tràn ngập ấm ức lòng đầy căm phẫn, chuyên mục Đánh thẳng chân tướng ra ngoài phỏng vấn gặp phải khó khăn cũng không phải lần đầu tiên, nhưng lần này có chút không giống, bọn họ là đài tỉnh, huyện Hán chỉ là một trong những huyện trực thuộc, bọn họ là phóng viên đài truyền hình tỉnh không nghĩ tới sẽ gặp phải ngăn cản thô bạo như vậy, ở trước khi hắn gọi điện thoại, bốn người bọn họ đã đạt thành nhận thức chung, lần này chẳng những phải truy tra sự kiện cá chết, hơn nữa phải mang sự kiện bạo lực hôm nay đưa ra ánh sáng, muốn những người khiêu chiến tự do tin tức này nhận trừng phạt nên có.
Nhưng sau khi Đông Quang Minh nói chuyện điện thoại xong cảm xúc nhất thời rơi xuống thấp, đi vào gặp các đồng nghiệp, ba người đi lên hỏi hắn trong đài nói thế nào?
Đông Quang Minh thấp giọng nói: "Lãnh đạo bảo chúng ta nhanh trở về."
Bạch Anh ngẩn ra: "Có ý gì? Chuyện này là kết thúc như vậy à?"
Lái xe cũng không đáp ứng: "Xe của tôi bị đập thành bộ dáng như vậy, trở về báo cáo với lãnh đạo thế nào đây?"
Lúc này giám đốc nhà máy sản xuất dược phẩm Hứa Lập Xuân lại đây, vẻ mặt tươi cười xin lỗi mấy phóng viên đài tỉnh, hắn đưa ra một phương án bồi thường, tất cả tổn thất tổ chuyên mục từ bọn họ phụ trách bồi thường.
Bạch Anh cũng không vui: "Chúng tôi là nhận được cử báo tiến đến quay chụp theo dõi sự kiện áo cá sông Tiểu Thương, các anh dựa vào cái gì ngăn cản? Công kích người viết báo, cướp đoạt tư liệu tin tức, cái này gọi là cản trở tự do tin tức, là hành vi phạm tội."
Hứa Lập Xuân nói: "Phóng viên Bạch ngàn vạn đừng kích động, tập đoàn Y Dược Hoa Phương chúng tôi cùng quan hệ vẫn rất tốt với đài truyền hình các cô, nhắm chừng cô cùng không rõ ràng lắm quan hệ hợp tác cụ thể giữa chúng ta."
Đông Quang Minh vụng trộm nháy mắt với Bạch Anh, ý bảo cô đừng tiếp tục kiên trì nữa, lãnh đạo trong đài đã biểu lộ thái độ, chuyện này dừng ở đây, trước mắt không có chứng cứ cho thấy sự kiện cá chết có quan hệ trực tiếp cùng tập đoàn Hoa Phương, hơn nữa tập đoàn Hoa Phương người ta cũng đã tỏ thái độ rõ ràng sẽ điều tra triệt để chuyện này, nếu chứng minh sự kiện cá chết có liên quan đến bọn họ, sẽ phụ trách đến cùng.
Bạch Anh biết phương diện này khẳng định có vấn đề, tập đoàn Hoa Phương nhất định là vận dụng quan hệ, cho nên cấp trên mới có thể ngăn cản bọn họ tiếp tục đưa tin chuyện này, Bạch Anh mặc dù có chút không cam lòng, nhưng cô am hiểu sâu quy tắc nghề nghiệp cũng rõ ràng, nếu tiếp tục kiên trì, xui xẻo chỉ có chính cô, ba đồng nghiệp vừa rồi cùng chung hoạn nạn với cô rõ ràng đã lựa chọn thỏa hiệp, ở đây xem xét thời thế là cực kỳ quan trọng.
Phương diện đồn cảnh sát đương nhiên cũng hy vọng chuyện này có thể hiệp thương giải quyết, tuy liên quan đến đến đánh nhau tập thể, nhưng cũng may không có tạo thành thương tổn nhân thân, Trương Hợp Hoan ra tay thực có chừng mực, mặt hàng này biết luận, hơn nữa còn giỏi vận dụng.
Vốn Hứa Lập Xuân là khinh thường nói chuyện với loại nhân vật nhỏ này, nhưng lão Phương đề nghị bọn họ vẫn phải giáp mặt nói chuyện.
Đối với một phóng viên báo huyện nho nhỏ, Hứa Lập Xuân hiển nhiên vốn không có kiên nhẫn như vừa rồi, nhìn thấy Trương Hợp Hoan câu đầu tiên chính là: "Tôi nghe nói qua cậu là phóng viên thực tập Tin tức sớm Ca Phong, kỳ thực tập còn chưa có hết?"
"Đưa tin thì tôi có phải thực tập hay không thì có quan hệ gì?"