Đại Vận Thông Thiên

Chương 58: Đột nhiên tập kích (2)

Chương 58: Đột nhiên tập kích (2)


Lương Quốc Đống giải thích vài câu, nhưng người bệnh kia bỗng nhiên giọng điệu chợt chuyển: "Tôi muốn hỏi Sở chủ tịch một chút, cô có hiểu biết đối với tác dụng phụ của Noxidin không?"
Sở Thất Nguyệt nhíu nhíu mày, Trương Hợp Hoan làm thủ thế ép xuống nhắc nhở cô phải bình tĩnh.
Sở Thất Nguyệt nói: "Noxidin là một trong những thuốc tập đoàn Y Dược Hoa Phương chúng tôi sử dụng, chủ yếu là dùng để trị liệu mỡ trong máu, trải qua lâm sàng trường kỳ luận chứng "
"Nói láo, cha tao chính là dùng Noxidin tạo thành suy gan cấp tính, là chúng mày hại chết ông ấy, tất cả chúng mày đều là tôi phạm giết người, giết người thì thường mạng, tao muốn mày nợ máu trả bằng máu!"
Đạo diễn ngẩn ra, vốn lo lắng nhất khách quý chủ trì đêm nay sẽ xuất hiện sai lầm, nhưng không nghĩ tới cuối cùng tất cả chuyện không may đều xuất hiện ở khâu đường dây nóng, vừa rồi đã cúp điện thoại một người, cũng không thể tiếp tục lại cúp một lần nữa, nhưng cái này đã liên quan đến uy hiếp nhân thân.
Trương Hợp Hoan nhanh chóng hạ đi thanh âm đối phương, mỉm cười nói: "Thuốc đắng dã tật lợi cho bệnh, lời thật thì khó nghe lợi cho việc, thuốc nào cũng đều có tính hai mặt, trị liệu đồng thời sẽ sinh ra tác dụng phụ, cho dù là lấy dược phẩm quốc gia phê chuẩn, nếu sử dụng không lo, cũng sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng."
Lời này rõ ràng là đang giải vây cho Sở Thất Nguyệt, nhưng Lương Quốc Đống không thích nghe, có ý tứ gì? Tiểu tử này là đang ánh xạ dược phẩm không thành vấn đề, là bác sĩ chúng tôi cho thuốc sử dụng không lo sao?
Trương Hợp Hoan không quan tâm tới cảm thụ của ông ta, tiếp tục nói: "Ước nguyện ban đầu khi chúng tôi sáng lập tiết mục này chính là tạo thành cầu nối giữa bác sĩ và người bệnh, hoan nghênh chân thật chân thành, nhưng chúng tôi không hy vọng có lời nói cùng hành động quá khích nào, càng không hi vọng ở trong tiết mục của chúng tôi rải có ngôn luận uy hiếp cùng không chịu trách nhiệm, nếu không anh rất nhanh sẽ thu được điện thoại của cảnh sát, đã đến giờ quảng cáo, hiện tại là một đoạn quảng cáo nhẹ nhàng…"
Sở Thất Nguyệt rõ ràng có chút tức giận, không đợi trực tiếp chấm dứt đã đi ra khỏi phòng trực tiếp, ở cô thấy đây là trách nhiệm của bên đài, trên văn án căn bản không có liên quan đến vấn đề mẫn cảm này, còn có thuyết minh riêng những chỗ lưu ý, nếu chỉ xuất hiện tình huống một lần còn có thể dụng ngoài ý muốn để giải thích, tình huống liên tiếp hai lần, là không ngẫu nhiên.
Tuy đêm nay trực tiếp cũng không thuận lợi, nhưng năng lực khống chế cùng ứng biến của Trương Hợp Hoan là được đồng nghiệp phổ biến tán thành.
Sau khi trực tiếp chấm dứt, Trương Hợp Hoan đi tới phòng nghỉ, Sở Thất Nguyệt đang chuẩn bị rời khỏi, Trương Hợp Hoan nói: "Tôi đưa cô đi."
Sở Thất Nguyệt lắc lắc đầu: "Không cần."
"Vậy cô đưa tôi đi!" Trương Hợp Hoan nhìn ra cô tâm tình thật không tốt.
Sở Thất Nguyệt rốt cuộc không kiên trì nữa, hai người cùng nhau rời khỏi, đi vào hành lang, Sở Thất Nguyệt tức giận nói: "Các anh là cố ý phải không?"
"Cô đừng hỏi tôi, tôi cũng là thay thế mà thôi, đêm nay là một hồi đại cô nương lên kiệu mà."
Sở Thất Nguyệt nhớ tới vừa rồi là bởi vì mình đẩy lên, Trương Hợp Hoan mới thuận lợi lên dẫn chương trình, trong quá trình trực tiếp nếu không phải Trương Hợp Hoan phản ứng đúng lúc, khả năng tình huống sẽ trở nên càng thêm không thể vãn hồi, Trương Hợp Hoan vừa rồi cũng luôn luôn hết sức bảo hộ mình, cô thở dài nói: "Cũng không biết vì sao? Chuyện áo cá, báo cáo chất lượng nước đã có, nhà máy sản xuất dược phẩm xả thải ô phù hợp tiêu chuẩn, vì sao đều phải nhằm vào chúng tôi? Noxidin cũng đã thông qua lâm sàng nghiệm chứng, nếu có vấn đề, ngành bên trên căn bản không có khả năng thông qua."
Trương Hợp Hoan nói: "Có chứng cứ thì cứ lấy ra, thuyết minh với công chúng, đừng để cho lời đồn tiếp tục thăng cấp." Cảm giác không khí xung quanh có chút thối.
Sở Thất Nguyệt cũng ngửi thấy, liếc mắt nhìn Trương Hợp Hoan một cái, hoài nghi hắn trong im lặng chế tạo chút tình huống.
Trương Hợp Hoan vẻ mặt vô tội.
Hai người tới trước khu để xe, Sở Thất Nguyệt đang chuẩn bị đi lên xe, thình lình trong góc tối xông ra một bóng đen, người nọ giơ lên một vật hất về phía cô. Trương Hợp Hoan một tay kéo Sở Thất Nguyệt trở về, người kia sau khi xoay người bỏ chạy.
Trương Hợp Hoan lấy ra điện thoại di động ném qua, trừ điện thoại di động thật đúng là tìm không thấy công cụ vừa thủ.
Con iphone của Trương Hợp Hoan lao nhanh như bay ra ngoài, nện ở sau đầu người đánh lén, người đánh lén kêu thảm một tiếng, sau đầu bị đập thủng một lỗ, lảo đảo một chút tiếp tục chạy như điên về phía trước.
Trương Hợp Hoan đã đuổi tới phụ cận, một cước đá vào mông người đánh lén, người đánh lén bị đá ngã ở trên đất, mới bò lên từ trên đất, Trương Hợp Hoan lại một cước đá lên trên mặt hắn, thật sự là tức giận mà, chẳng những hận hắn đánh lén, còn có chút đau lòng cái điện thoại di động mình vừa mua chưa được mấy ngày.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất