Chương 88: Bình luận không ngừng (1)
Tại hiện trường chuyên gia đàm phán còn đang tận tình khuyên bảo, Kiều Thắng Nam đã sải chân dài đi qua. Lâm Tiểu Phượng cũng chạy qua, sưu tập tư liệu tin tức trực tiếp.
Không bao lâu Trương Hợp Hoan đã thấy Kiều Thắng Nam phất phất tay với mình, hẳn là kêu mình đi qua, Trương Hợp Hoan đành phải đi qua, Kiều Thắng Nam thấp giọng nói với cậu, trước mắt không liên hệ được Sở Thất Nguyệt, cho nên hy vọng cậu có thể tiến hành câu thông cùng Tiễn Kiến Quân, tuy Kiều Thắng Nam cũng cho rằng Tiễn Kiến Quân sẽ không nhảy lầu, nhưng người phụ trách hiện trường cũng không nghĩ như vậy, dựa vào kinh nghiệm bọn họ cho rằng, trước mắt Tiễn Kiến Quân cảm xúc kích động, rất có khả năng làm ra chuyện điên rồ.
Trương Hợp Hoan cho rằng loại mặt hàng vô lại như Tiễn Kiến Quân chết cũng không có gì, tương đương giảm bớt gánh nặng cho xã hội, nhưng nghĩ lại, chuyện này liên quan đến đến Sở Thất Nguyệt, mình tuy còn chưa tới bước bạn trai bạn gái cùng Sở Thất Nguyệt, nhưng Sở Thất Nguyệt gặp phiền toái mình cũng không thể ngồi yên không để ý đến.
Kiều Thắng Nam dặn dò cậu, để cậu tận lực ổn định Tiễn Kiến Quân, cảnh sát cũng sẽ đồng bộ áp dụng hành động.
Trương Hợp Hoan từ trong tay chuyên gia đàm phán tiếp nhận cái loa, hướng về mái nhà hô lớn: "Tiễn Kiến Quân, anh còn nhớ tôi không?"
Tiễn Kiến Quân đứng ở mái nhà nhìn xuống, hắn vốn là người cận thị, căn bản thấy không rõ khuôn mặt Trương Hợp Hoan, lớn tiếng nói: "Mày là ai? Đổi chủ tịch Hoa Phương Sở Thất Nguyệt nói chuyện cùng tao."
"Ngay cả tôi mà anh cũng không biết? Ngày đó anh bị đánh ở đài, đã quên nhanh như vậy sao?"
Tiễn Kiến Quân nghĩ ra, liền hô lớn trên loa: "Tao nhớ ra mày rồi, mày là người dẫn chương trình Trương Hợp Hoan khốn kiếp kia, Trương Hợp Hoan mày là tên khốn, mày trợ Trụ vi ngược, không phân biệt thị phi, không phân biệt đen trắng, mày có chính nghĩa hay không? Ngươi có thể diện gì mà làm người dẫn chương trình?"
Trương Hợp Hoan lớn tiếng nói: "Tiễn Kiến Quân, trước khi anh hắt nước tiểu vào người khác sao không lấy nước tiểu tự soi chính mình trước? Một tên nghiện, anh có tư cách gì nói đến công lý chính nghĩa? Anh không phải là muốn tống tiền sao, biết tội nhiễu loạn trật tự công cộng không? Người như anh mà sống là lãng phí lương thực, anh nếu thực dám nhảy xuống, ít nhất cũng xem như là đàn ông, tôi sẽ đánh giá anh cao hơn một bậc, tôi khẳng định sẽ đưa vòng hoa cho anh."
Chuyên gia đàm phán mặt mũi trắng bệch, mặt hàng này là ai mời đến vậy, cái này là hỗ trợ ổn định cảm xúc sao? Căn bản chính là giật giây để người ta tự sát.
"Trương Hợp Hoan! Mày đợi đó cho tao, tao không tha cho mày! Mày chính là tay sai cho tư bản! Mày chính là chó liếm Sở Thất Nguyệt!"
"Có ngon anh nhảy xuống đi, hôm nay anh nếu chết thì tôi không nói cái gì cả, hôm nay nếu anh không chết, về sau tôi gặp anh ở đâu sẽ đánh ở đó, con cháu à, có ngon thì nhảy xuống đi, tôi nói lỡ lời, thứ như anh làm gì mà dám!"
"Trương Hợp Hoan, mày đừng ép tao, mày lại bức tao, tao nhảy đó, đồng chí cảnh sát, các anh nhanh bắt nó đi, nó muốn hại tôi! Nó muốn bức tôi nhảy lầu!"
Trong quần chúng vây xem phía dưới vang lên một trận cười, chưa thấy qua loại nhảy lầu như vậy, không phải chính mày tự chạy lên lầu muốn tự sát sao? Ai bức mày nhảy? Giờ rụt rồi sao, có người biết chuyện cũng ồn ào lên theo.
"Nhảy đi! Mày nhảy đi!"
Trương Hợp Hoan nói: "Anh có phải có chứng vọng tưởng bị hại không, loại này mặt hàng như anh tôi thấy nhiều rồi, bà không ngó mẹ không thương, cha mẹ cũng không thân, anh đã giám định cha con hay chưa? Vạn nhất cha của anh không phải là cha ruột, anh hôm nay đến cùng là đấu tranh cho ai vậy?"
Quần chúng vây xem lại lần nữa cười vang, có người đã từ trong đối thoại nghe ra thân phận của Trương Hợp Hoan, người dẫn chương trình đài phát thanh, là vị gần nhất rất hot, dù sao cũng là làm phát thanh, cái miệng cũng quá tổn hại đi.
Tiễn Kiến Quân tức thở hổn hển: "Trương Hợp Hoan, tao thực dám nhảy, đồng chí cảnh sát, đuổi hắn đi, tôi không nói chuyện với hắn, bảo Sở Thất Nguyệt đến đây, tôi muốn nói chuyện với cô ta."
"Anh cũng xứng sao, con cháu à, đừng náo loạn nữa, ngoan ngoãn đi sở câu lưu mà ngủ, thuận tiện lại đi cai nghiện đi, hối cải làm người mới, làm lại người người, thật sự không thay đổi được, anh cứ nhảy xuống đi, kiếp sau tranh thủ đầu thai làm người tốt."
Chuyên gia đàm phán liều mạng xua tay với Trương Hợp Hoan, chưa thấy qua ai đi khuyên như vậy, thực nhảy xuống, mặt hàng này lưng sẽ đeo trách nhiệm pháp luật.
Tiễn Kiến Quân cầm máy khuếch đại âm thanh ném xuống, mọi người sợ hãi ào một cái đồng thời lui về phía sau, bất quá mặt hàng này cũng không dám ném máy khuếch đại âm thanh vào đám người, máy khuếch đại âm thanh rơi ở trên đêm hơi.
Lúc này cảnh sát đã lặng lẽ đi lên trên sân thượng, thừa cơ hội này ùa lên kéo Tiễn Kiến Quân từ trên mái nhà xuống, trực tiếp còng lại.