Đại Vận Thông Thiên

Chương 90: Buồn bực (1)

Chương 90: Buồn bực (1)


Quả thực quá đúng, tôi 10 năm trước mua một chiếc Santana 2000, lúc ấy tiền bỏ ra có thể mua 2 căn nhà ở trung tâm thành phố Bằng Thành, hiện tại nhìn xem tôi thật sự ngu ngốc tới cỡ nào, chiếc xe nọ có cho cũng không ai lấy, tôi lúc ấy nếu mua hai căn nhà, hiện tại bán đi ít nhất có thể đổi một chiếc Porsche Panamera —— like 999.
Khi dòng tiền mặt của bạn gia tăng, mua chút xa xỉ phẩm cũng là bình thường, một điểm khác nhau quan trọng là, người giàu thường thường cuối cùng mới mua xa xỉ phẩm, mà người nghèo cùng giai cấp trung sản thì sẽ mua trang sức, áo da, đá quý, xe hơi, du thuyền các xa xỉ phẩm trước, bởi vì bọn họ muốn nhìn qua thực giàu có. Vì thế không tiếc hãm sâu vào trong cạm bẫy cho vay. Những người luôn có tiền, những người giàu có lâu dài, là thành lập ở trên tài sản bọn họ trước, sau đó mới dùng bộ phận tiền lời sinh ra từ tài sản đến mua xa xỉ phẩm, người nghèo cùng giai cấp trung sản thì dùng tiền mồ hôi nước mắt cùng di sản lưu cho con của bọn họ đi mua xa xỉ phẩm
—— hộ tái định cư thôn Hoàng Sơn like 999+, hộ tái định cư thôn Bàn Đào like 1999+, thôn Đông Hạ thôn Tây Hạ cùng like 3999+.
Rất nhiều hộ tái định cư cảm động lây, lúc trước khi tái định cư được phân khá nhiều đất, lúc ấy cảm thấy đời này cũng xài không hết, cho nên bán đi lấy tiền, qua mỗi hai năm mới phát hiện tốc độ tiền bị giảm giá trị là nhanh đến như vậy, tốc độ giá nhà đất tăng lên là kinh người như thế.
Cái này cũng giống như thị trường chứng khoán, vừa mới tăng đã vội bán đi, ai có thể nghĩ đến sau này giá nhà đất sẽ liên tiếp tăng cao đến như thế, nếu không phải vội vã hưởng thụ, nếu có thể để lại đất đó đến giờ, ít nhất cũng đã là phú ông rồi!
Một đêm này không ít hộ tái định cư thành phố Bằng Thành chảy xuống nước mắt hối hận, bởi vì khắc sâu nên rơi lệ, bởi vì khắc sâu nên sinh ra cộng minh cùng tiết mục này, vì vậy mà bọn họ nhớ kỹ người dẫn chương trình tiết mục Trương Hợp Hoan, thần nhân mà!

Kiều Thắng Nam bình thường là không có hứng thú nghe loại tiết mục radio này, cho dù là Lâm Tiểu Phượng cũng rất ít nghe, đêm nay bị Lâm Tiểu Phượng lôi kéo nghe hết tiết mục radio của Trương Hợp Hoan.
Trở lại phòng khách sạn, Lâm Tiểu Phượng còn trưng cầu ý kiến của Kiều Thắng Nam.
Kiều Thắng Nam từ quan điểm một cảnh sát đến đánh giá Trương Hợp Hoan, tiểu tử này rất tặc, chọn lựa chủ đề nói đều là dân chúng chú ý nhất, hơn nữa chỗ cao minh của hắn là có thể dùng phương thức đơn giản nhất để thể hiện ra vấn đề kinh tế vốn rất phức tạp.
Một tiết mục hot hay không đầu tiên phải xem có thể đi vào trong lòng người nghe hay không, cho nên một người dẫn chương trình phát thanh ưu tú còn phải biết chút tâm lý học.
Lâm Tiểu Phượng nói: "Bỏ qua nội dung tiết mục, cậu cảm thấy trình độ phát thanh của Trương Hợp Hoan thế nào?"
"Không được tốt lắm, chêm lời chọc cười, cảm giác có vẻ lưu manh, mình dù sao cũng chưa thấy qua người dẫn chương tiết mục kinh tế trình không đứng đắn như vậy."
"Hiện nay là thời đại nào, văn nghệ chú ý trăm hoa đua nở, dạng phong cách gì cũng sẽ có thị trường, tiết mục này tỷ lệ nghe đài cao như vậy, bản thân đã nói lên vấn đề."
"Vậy cậu còn hỏi mình?"
"Cậu không cần mang thành kiến" Lâm Tiểu Phượng còn chưa dứt lời đã nhịn không được cười lên.
Kiều Thắng Nam không hiểu ra sao: "Cười cái gì? Có cái gì buồn cười?"
Lâm Tiểu Phượng cười càng lớn hơn, đến mức muốn thở không nổi: "Tiểu tử Trương Hợp Hoan kia cũng đủ khốn kiếp, lại có thể gắp một cái đầu rùa cho Kiều đại cảnh quan chúng ta."
Kiều Thắng Nam cũng nhịn không được nở nụ cười: "Hắn nhất định là cố ý, thật không biết xấu hổ, cậu thấy tên của hắn cũng đủ lưu manh rồi, chọc giận mình là mình lấy tội lưu manh câu cổ hắn ngay."
Lâm Tiểu Phượng thật vất vả mới ngừng được cười: "Nói đứng đắn, cậu cảm thấy phong cách phát thanh của hắn có hợp với mình hay không?"
Kiều Thắng Nam ngẫm nghĩ, lắc lắc đầu: "Cậu không phải động xuân tâm, muốn lấy việc công làm việc tư đối với hắn chứ? Mình phải nhắc nhở cậu, hắn cũng không phải là một con cún con, là chó săn đó."
"Hừ, đừng nói hưu nói vượn, gu của mình khác, mình thích người thành thật, loại như Trương Hợp Hoan, vừa thấy chính là thể chất tra nam, mình tu vi không đủ, kính nhi viễn chi."
Lâm Tiểu Phượng đưa tay khoát lên trên vai Kiều Thắng Nam: "Cậu có hứng thú không? Cậu văn võ song toàn hẳn là hàng được."
Kiều Thắng Nam nói: "Đã nói là tra nam cậu còn muốn đẩy cho mình? Tình cảm giữa hai ta cũng đủ dai rồi đó."
"Bộ dạng không tệ, con người cũng thú vị, cậu cũng trưởng thành, cả ngày chỉ đấu tranh cùng phần tử phạm tội, đàn ông xấu cậu cũng có thể đối phó, đừng nói tra nam, có hứng thú khiêu chiến một chút hay không?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất