Lý Lệ mặt ửng đỏ: "Đó là hôn phu của ta, viết thư cho ta làm sao có thể cho các ngươi xem?”
"Da mặt hai người các ngươi dày, không biết xấu hổ, muốn đọc thư nam nhân thì nhanh chóng về nhà chồng đi."
Lý Dung không đồng ý: "Ai, thảo nào đều nói nữ tử hướng ngoại, hiện tại có tình lang là ném muội muội qua tường.”
Tê Thục Viện lắc đầu cười khổ: "Đúng vậy, tỷ muội tốt cũng ném qua sau đầu."
Lý Lệ bị hai người ép đến mặt đỏ tai hồng, nghĩ nghĩ: "Vậy các ngươi chờ ta xem xong sẽ cho... các ngươi xem.”
Lý Dung cùng Tê Thục Viện nhướng mày, thực hiện được.
"Một lời đã định."
DTV
Lý Lệ xem thư, bên trong trừ lời quan tâm nhưng cũng không có rất rõ ràng. Một người là muội muội của mình, một cái là bằng hữu tốt của mình, Lý Lệ đưa thư cho các nàng.
"Xem đi, nhìn xong các ngươi cũng không thể nói lung tung ra ngoài."
Lý Dung vội nhận lấy: "Nhất định, nhất định!"
Xem xong thư, Lý Dung ôm cánh tay Lý Lệ: “A Lệ tỷ, Cố Thất Lang coi như là có tâm.”
"Qua tiết Trung Thu, Thục Viện phải về kinh thành. Hay là chúng ta cùng đến kinh thành ở mười ngày nửa tháng sau đó lại ve Kim Lăng?"
Đôi mắt Tê Thục Viện sáng lên, cũng muốn ở cùng tiểu tỷ muội nhiều hơn chút. "Qua tiết Trung Thu, chúng ta sẽ khởi hành, nửa tháng có thể tới kinh thành vừa hay cuối thu thời tiết đẹp trong năm." "Đăng cao nhìn xa, người ra ngoài du ngoạn cũng rất nhiều, đến lúc đó A Lệ, nói không chừng tỷ còn có thể thấy Cố Thất Lang trên đăng cao đó!" Lý Lệ rung động nhưng không có trưởng bối bên người, có chút không ổn.
"Lần này thì thôi, dù sao Liễu di cũng không ở đây, chúng ta tuỳ tiện đi kinh thành có chút không ổn."
"Đó chính là kinh thành, danh tiếng truyền ra ngoài cũng không tốt, vậy không ổn." Lý Dung cười trộm, lắc đầu: "Nương ta không ở đây nhưng có đại cữu mẫu cùng tam cữu mẫu ở đây, mặt khác đã có Cố lão phu nhân đã ở kinh thành."
"Hiện tại việc hôn nhân của Cố đại nhân và Cửu công chúa đã được định, Cố lão phu nhân tạm thời không thể quay về Thôi Dương huyện, tất nhiên sẽ đợi đến khi hôn sự của Cố đại nhân xong xuôi rồi mới trở về."
"Cố đại nhân ở Kim Lăng bận rộn nhiều việc. Công vụ, rất nhiều chuyện không chú ý được, Cố Thất Lang tất nhiên phải ở kinh thành trong thời gian rất lâu."
"Bởi vậy, các ngươi muốn gặp mặt có thể phải một hai năm sau. Tỷ thật sự đợi được sao?”
"Tỷ không sợ qua thời gian dài quên mất Cố Tấn đã thành dạng gì sao? Cho nên người đi kinh thành cũng đồng thời chứng minh tỷ là hôn thê của Cố Thất Lang."
"Trước đóng dấu nói cho người ta không phải nhớ thương Cố Thất Lang."
Lý Lệ càng nghĩ càng rung động, nhưng con bé bấm đốt ngón tay cuối cùng vẫn kiên quyết lắc đầu.
""A Dung, chúng ta không thể đi kinh thành. Muội quên Liễu di sắp sinh sao?" "Mẫu thân ta nói nữ nhân sinh con rất nguy hiểm, cũng rất đau. Trước kia đều là Liễu di che chở cho chúng ta, hiện tại Liễu di sinh con là lúc yếu ớt nhất, chúng ta phải ở bên cạnh người."
Nghe như vậy vẻ mặt Lý Dung ảo não, vỗ đầu mình.
"Xem cái đầu heo của ta này, vậy mà quên mất việc này, sau khi chúng ta đi kinh thành sẽ không kịp chờ mẫu thân sinh tiểu đệ đệ tiểu muội muội."
"Ta một lòng ham chơi, hưởng thụ chăm sóc của mẫu thân mà quên mất mẫu thân cũng có lúc yếu đuối, cũng cần người làm bạn."
Tần Thục Viện nghe Lý Dung cùng Lý Lệ nói vậy, rất cảm động.
"Thật ra các ngươi cũng không cần quá tự trách, dù sao hiện tại không thể so với trước kia, bên cạnh Đức Thuy phu nhân còn có người hầu còn có Lý tướng quân ở cùng, cũng không có cô đơn."
Lý Dung liên tục lắc đầu: "Vậy không được, phụ thân ở cùng mẫu thân đó là trách nhiệm của người một trượng phu.” "Chúng ta trở về cùng mẫu thân, đây là hiếu tâm của người làm nữ nhi chúng ta." "Chào đón đệ đệ muội muội sinh ra là trách nhiệm của người làm tỷ tỷ chúng ta.
"Mặc dù có người hầu chăm sóc nhưng người hầu sao có thể so được với người
thân?"
Lý Lệ thâm chấp nhận, ánh mắt cũng càng thêm kiên định.
"Đúng vậy, chúng ta phải đi về. Về phần Cố Thất Lang là đồ ăn trong bát chúng ta, hắn ta không nhảy ra được."
"Không phải của ta, cho dù hai tay ta che chở cũng không giữ được. Hơn nữa, về sau còn có thể liên lạc qua thư từ."
Tê Thục Viện rất cảm động: "Nghe các ngươi nói vậy, thật sự là hâm mộ cảm tình của các ngươi."
"Tuy lần này các ngươi không thể đi kinh thành, nhưng sang năm có cơ hội ta sẽ ở kinh thành chờ các ngươi."
Lý Dung gật đầu: "Tuổi Cố đại nhân cũng không nhỏ, đoán chừng bệ hạ cũng sẽ thương cảm cho Cố đại nhân sớm ngày cho Cố đại nhân cùng Cửu công chúa thành hôn."
"Nói không chừng sang năm mẫu thân còn muốn đưa chúng ta cùng đi kinh thành tham gia đại hôn của Cố đại nhân và Cửu công chúa."
Đôi mắt Lý Lệ sáng lên, vui vẻ đồng ý. "Đúng vậy, đến lúc đó nhất định ta sẽ xin Liễu di đưa ta đi kinh thành."
"Đến lúc đó Thục Viện ngươi nhất định phải đưa chúng ta đi chơi kinh thành!"
Te Thục Viện trả lời: "Vậy thì cứ nói như thế đi, sang năm không gặp không về."
Lý Lệ hồi âm cho Cố Tấn và Cố lão phu nhân, hơn nữa cũng chuẩn bị một phần lễ vật đưa cho Cố lão phu nhân cùng Cố Tấn.
Lan Lăng hầu Tê lão phu nhân cũng đã biết đầu đuôi câu chuyện từ nhi tức lớn và nhi tức thứ ba.
Tê lão phu nhân nói riêng với Lan Lăng hầu phủ Te lão gia tử. "Vốn chỉ là muốn làm thông gia ở chung, không tới hai nhà còn có thể giúp đỡ lẫn nhau cùng nâng đỡ nhau."
Lan Lăng hầu Tề lão gia tử cũng gật đầu. "Ta nhận được thư từ lão đại và lão tam nhà chúng ta, nhắc tới trọng trách bệ hạ giao cho bọn họ."
"Tuy bọn họ cũng có năng lực nhưng ở nơi như kinh thành, chính là có rất nhiều người có năng lực nhưng có thể nổi bật thì không nhiều lắm."
"Lần này biết được chắc chắn đúng là nhờ Đức Thuy phu nhân thì chuyện hai nhi tức làm mới được hoàn mỹ vậy." "Trước mặt Hoàng Hậu nương nương cùng Thái phi nương nương rất có thể diện, cũng được khen ngợi."
"Bệ hạ lại hiếu thuận hơn nữa rất yêu thương Cửu công chúa đương nhiên cũng sẽ để ý hơn Tề gia chúng ta ở Lan Lăng hầu phủ."
"Qua tiết Trung Thu, ngươi nhất định phải chuẩn bi một phần hậu lễ cùng A Dung đưa đến Kim Lăng."
Tê lão phu nhân gật đầu: "Được, ta đã biết. Đức Thuy phu nhân sắp sinh hài tử, chúng ta càng phải biểu hiện một chút." "Được, nàng làm việc thì ta yên tâm rồi." Lan Lăng hầu Te lão gia tử khen ngợi, sự ăn ý với thê tử hơn vài chục năm không có giảm đi.
Lúc này Tề lão phu nhân hỏi: "Lão thái gia, tiểu tử Vương gia thế nào? Nếu có thể thành tài thì chúng ta sẽ định cửa hôn nhân này cho Thục Viện."
Tê lão gia tử vuốt chòm râu, không có trả lời.
Tê lão phu nhân sửng sốt, mặt lộ vẻ lo lắng: "Tiểu tử Vương gia kia như thế nào?"
Tê lão gia tử gật đầu: "Đồn đãi bên ngoài đều là lừa người, nói tiểu tử Vương gia giữ mình trong sạch, một lòng hiếu học. Chỉ tú tài mà thi ba lượt mới đỗ, đứa nhỏ này không tính, năm nay thi cử nhân cũng thi rớt."
"Vốn đây cũng không tính làm gì, người trẻ tuổi không kinh nghiệm còn có thể tiếp tục cố gắng, lần sau thi lại."
"Nhưng ta cho người cẩn thận điều tra thì trong phòng hắn ta còn có ba thông phòng, trong đó có một người đã mang thai bị Vương phu nhân đưa tới thôn trang xa xôi, thứ trưởng tử cũng đã sinh ra rồi."
Tê lão phu nhân nghe vậy nhất thời tức giận đến mức mặt đỏ tai hồng, vậy mà bị lão tỷ muội lừa.
Giao tình vài chục năm, vậy mà lừa bà ấy! Met cho bà ấy còn muốn nói cho Vương gia cháu gái yêu quý của mình hy vọng được Vương gia hậu đãi.
Nếu hôn sự này đã định, nhi tức thứ ba có thể hận bà ấy chết.