- Ta nghe đây.
- Ta muốn mời Khương Phàm đến tổ sơn làm khách.
- Ngươi là muốn cầm tù Khương Phàm?
- Đúng là làm khách. Khương Phàm muốn rời khỏi lúc nào, tổ sơn tuyệt đối không ngăn cản. Nếu như Khương Phàm muốn ở lại, tổ sơn nhất định sẽ toàn lực bồi dưỡng.
- Bồi dưỡng?? Ngươi làm ta hồ đồ rồi. Khương Phàm quất một cái tát vào mặt ngươi, ngươi không những không có tức giận, còn cảm giác thật thoải mái?
Diêu Khải Minh ngưng nghẹn im lặng, nghiêm chỉnh nửa đời người, rất không thích ứng nói như vậy.
Giới Chủ nói:
- Đừng vòng quanh, có lời gì cứ việc nói thẳng, rốt cuộc các ngươi muốn Khương Phàm thế nào?
Diêu Khải Minh nói:
- Giới Chủ, chúng ta là tổ sơn thánh địa, chúng ta nói chuyện làm việc đều theo quy củ, không có cái gọi là mưu kế. Ta là người canh giữ tổ sơn, nói cái gì chính là cái đó, ngươi có thể tin tưởng.
- Vậy ta liền xác minh một chút. Các ngươi sẽ bắt Khương Phàm đi sao?
- Chúng ta sẽ mời Khương Phàm đi tổ sơn.
- Các ngươi sẽ thả hắn rời khỏi sao?
- Chỉ cần hắn nguyện ý, chúng ta sẽ không ngăn cản.
- Liền xem như hắn giết Lãnh Văn Thanh, các ngươi cũng sẽ không tổn thương hắn?
- Ta không thể cho ngươi chuẩn xác trả lời chắc chắn, nhưng Khương Phàm không có hoàn toàn nắm chắc hẳn là sẽ không sát hại nàng.
- Nếu quả như thật sự đã giết thì sao?
- Chỉ cần hắn giúp chúng ta làm một việc, chúng ta có thể thả hắn rời khỏi.
- Tử Vi thánh địa nơi đó thì thế nào?
- Chúng ta sẽ phụ trách giải thích.
- Tốt, ta đã biết.
Giới Chủ gật đầu, nói:
- Ta cho ngươi biết nơi, chính ngươi đi tìm đi.
- Giới Chủ yên tâm, ta chỉ là nói chuyện cùng Khương Phàm.
- Chỉ mong ngươi nói chuyện giữ lời. Hắn đang... ở Thượng Thương cổ thành.
- ...
Diêu Khải Minh nhìn Giới Chủ, nửa ngày không nói nên lời.
Giới Chủ phất phất tay:
- Hắn chạy đến Thượng Thương cổ thành, ngươi đi tìm đi, nhớ kỹ lời của ngươi nói, không nên ép buộc hắn.
- Giới Chủ, ngươi vừa mới nói hắn trở về...
Diêu Khải Minh muốn lý luận với nàng, nhưng vẫn nhịn được.
- Các ngươi tốt nhất là nhanh lên, Khương Phàm lại gây họa tại Thượng Thương cổ thành, đi trễ, khả năng hắn sẽ rơi xuống trong tay người khác.
- Ai...
Diêu Khải Minh lắc đầu, từ biệt cùng Giới Chủ, sau đó mang theo các trưởng lão tổ sơn rời khỏi.
Lão tổ nhìn Giới Chủ:
- Ta tự mình đi Thượng Thương cổ thành một chuyến?
Giới Chủ thay đổi tâm tình, nói:
- Lập tức đưa lời ta nói đi ra. Thái Tuế Hình Phù Đồ của Thái Cổ Thần Miếu, giết hại Phó Giới Chủ, Thánh Thú bảo vệ của Sí Thiên giới, cướp đi chí bảo trấn giới. Bá Vương Chiến quốc động viên toàn diện, đuổi bắt Thái Tuế Hình Phù Đồ.
- Phó Giới Chủ? Ngài nói chính là Dạ An Nhiên?
Lão tổ giật nảy cả mình.
- Dù sao cũng phải tìm lý do đủ lớn, mới có thể phản kích Thái Cổ Thần Miếu.
- Thế nhưng phó giáo chủ...
- Nàng không đủ tư cách sao?
- Đủ thì đủ, chỉ là...
- Lập tức đi làm!
- Ta tự mình đi an bài.
Lão tổ lắc đầu, rời khỏi Sí Thiên đại điện.
- Chờ một chút! Lão Thánh Vương, lão Bá Vương, đều đẩy ra ngoài cho ta, chết tiệt, đều đã lúc nào rồi, còn đang ngủ!
- Chính ta có thể xử lý.
- Xử lý cái rắm, đều quát lên cho ta. Bắt không được Hình Phù Đồ, đều đừng trở về.
Không lâu sau đó...
- Hình Phù Đồ mạo phạm Sí Thiên giới, tổn thương Phó Giới Chủ, Thánh Thú bảo vệ, cướp đi chí bảo trấn giới.
- Sí Thiên giới giới nghiêm, từ hôm nay xin miễn gặp khách.
- Các vương phủ hầu phủ của Bá Vương Chiến quốc toàn diện động viên, đuổi bắt Thái Tuế Hình Phù Đồ.
- Giới Chủ Sí Thiên giới chiêu cáo các nơi Tây Nam, tôn nghiêm Sí Thiên giới không thể xâm phạm, phải bảo vệ đến cùng!
Đột nhiên xuất hiện tin tức, Bá Vương Chiến quốc lập tức sôi trào, cũng chấn động Hạo Thiên Thánh Quốc.
- Sí Thiên giới còn có Phó Giới Chủ?
- Lúc nào lại có Phó Giới Chủ rồi?
- Chí bảo trấn tộc gì lại có thể để cho Thái Cổ Thần Miếu cứng rắn đoạt? Liền không thể đàm phán trao đổi sao?
- Giới Chủ quá cương mãnh, lại muốn bắt người của Thần Miếu?
- Đây là muốn đoạn tuyệt với Thái Cổ Thần Miếu sao?
- Tiểu tổ tông của ta ơi, Sí Thiên giới cùng Thái Cổ Thần Miếu giao chiến? Cục diện Tây Nam phải đổi rồi!
Bầu không khí xao động tràn ngập Bá Vương Chiến quốc.
Sau khi Bá Vương đạt được chỉ lệnh, lập tức tập kết Bá Vương phủ, Hung Linh hầu phủ, Thương Linh hầu phủ, Lôi Linh hầu phủ, tất cả cường giả Niết Bàn cảnh trở lên, cùng ngày rời khỏi Chiến quốc.
- Đi đâu rồi? Làm sao cái gì cũng đều không có cảm giác được? Ở đâu! Ở đâu!!
Tặc điểu nóng nảy cảm nhận Thái m đồ đằng.
Dạ An Nhiên vừa mới thức tỉnh, khí tức uể oải:
- Nàng khả năng bị phong ấn trong vũ khí Không Gian, ngươi không cảm giác được là bình thường.
Tặc điểu gấp đến mức bay loạn đầy trời, ngao ngao kêu gào:
- Làm sao bây giờ, vậy làm sao bây giờ! Không nhanh chóng xác định vị trí, hắn sẽ phải chạy xa mất.
- Làm sao Hình Phù Đồ phát hiện Thái m đồ đằng của Hướng Vãn Tình?
Dạ An Nhiên cũng gấp, thì ra lực lượng tà ác mà Hướng Vãn Tình cảm nhận được lại là truyền nhân của Thái Cổ Thần Miếu.
- Hắn không phải tiếp cận Thái m đồ đằng, hắn còn tiếp cận Hướng Vãn Tình, lúc ấy nếu không phải ta giả vờ ngất, hai người các ngươi đều sẽ bị hắn chà đạp! Ta là thừa dịp hắn cởi y phục, liền chạy đến!
Tặc điểu la to lập tức hấp dẫn ánh mắt bén nhọn của bọn người Bá Vương nhìn tới nó.
Cởi y phục?
Tên súc sinh đáng chết!
Hoàng đạo lại còn có loại rác rưởi này!
- Hắn... Cởi y phục?
Sắc mặt Dạ An Nhiên đột nhiên biến đổi.
- Đúng vậy, đây không phải là cái thứ tốt! Nhanh đi, nghĩ cách, nhanh nghĩ cách! Tiểu hồ ly của ta sắp bị tên súc sinh kia chà đạp rồi!
Tặc điểu vừa vội vừa tức, nó còn không có cam lòng dùng, sao có thể tiện nghi cho người khác.
Nếu thật là có cái gì ngoài ý muốn, tên điên Khương Phàm kia cũng không thể nào tha cho nó.
Dạ An Nhiên càng gấp:
- Hắn khẳng định là muốn trốn về Thái Cổ Thần Miếu, nhưng vấn đề là đi từ nơi nào. Chúng ta nhất định phải ngăn chặn hắn trước khi hắn trở về.
Một lão tổ trong đội ngũ đột nhiên nói:
- Hình Phù Đồ có khả năng sẽ đi Thượng Thương cổ thành!
- Thượng Thương cổ thành gì?
Dạ An Nhiên bế quan ba tháng, không có chút hiểu rõ nào đối với chuyện bên ngoài.