Đan Đại Chí Tôn

Chương 1794: C1794: Thiên mệnh kiêu tử

- Không!!

Bọn người Dương Lam kêu to, tiến lên trước tiên.

Phó Nghiêu dẫn người cưỡng ép chặn đường, ngăn ở trước mặt bọn hắn:

- Quyết đấu công bằng, tất cả mọi người đang nhìn đây, Hải Thần đảo chú ý mặt mũi.

Dương Lam quát tháo:

- Đây là chuyện nhà Dương gia chúng ta, tránh ra!!

- Gia sự? Vậy phải xem Dương Biện có nhận Dương gia các ngươi hay không!

- Hắn là linh văn Dương gia, chảy máu Dương gia, hắn có nhận hay không đều là người của Dương gia!

- Các ngươi đã giết hắn, hắn chết qua một lần, không còn thuộc về Dương gia.

- Hắn là tử tôn Dương gia, mặc kệ là bồi dưỡng hay là giết hắn, đều là lựa chọn của Dương gia, hắn chỉ có thể tiếp nhận, không có tư cách oán hận!

- U a, cái lí do thoái thác này của ngươi... Ta thật không nghĩ tới đấy.

- Tránh ra!!

- Không!!

- Thiên Kiếm Thần Tông các ngươi muốn khai chiến sao?

- Đừng phách lối như vậy, Thiên Kiếm Thần Tông chúng ta không nguyện ý khai chiến cùng các ngươi, nhưng không có nghĩa là e ngại khai chiến cùng các ngươi.


- Ta nói một lần chót, tránh ra.

- Dương Biện, Thiên Kiếm Thần Tông ta chắc chắn bảo vệ!

- Các ngươi muốn nhúng tay chuyện của Hải Thần đảo? Đây là tuyên chiến!

- Ngươi có thể hiểu như vậy! Chúng ta chính là muốn tuyên chiến!

Phó Nghiêu mang theo nụ cười trên mặt, cường thế giằng co.

Mặc dù trước đó Thiên Kiếm Thần Tông xác thực không nguyện ý tuyên chiến cùng Hải Thần đảo, như thế rất có thể sẽ hao tổn thực lực của bọn hắn, cho nên tông chủ quyết định là ngồi đợi Hải Thần đảo đăng lâm Thiên Khải chiến trường, ở nơi đó liên hợp hoàng đạo, cho bọn hắn một kích trí mạng.

Nhưng, bây giờ có cái cớ đặc biệt là Dương Biện đây, bọn hắn cũng không để ý chơi cùng Hải Thần đảo tại Thần Dụ Chi Hải một chút.

Nghĩ tới đây, Phó Nghiêu cảm giác toàn thân thư sướng, rốt cuộc cũng không còn bị đè nén.

Dương Biện cầm chiến kích, nhấc Dương Thiên Hữu lên cao, bên trong chiến kích có khí tức sát lục đặc biệt đang xâm nhập huyết nhục thần hồn Dương Thiên Hữu.

- Giết ta! Đến đây, giết ta!

Dương Thiên Hữu dữ tợn, căm tức nhìn Dương Biện.

- Giết ta, ngươi có thể trở lại Hải Thần đảo, làm truyền nhân Dương gia của ngươi, đây không phải chính là điều ngươi muốn sao? Nhưng ta cho ngươi biết, ngươi không trở về được như trước kia!

- Ta không thèm Hải Thần đảo các ngươi! Ta càng sẽ không làm truyền nhân Dương gia nữa! Thứ ta muốn là mệnh của ngươi, nhưng không phải bây giờ!

Dương Biện đột nhiên rút chiến kích ra, phong mang bén nhọn đâm tới gần mi tâm của hắn, lạnh lùng nói:

- Ta cho ngươi ba cơ hội, sau ba lần lại giết ngươi! Hôm nay là lần đầu tiên!

Ngữ khí phách lối, âm thanh lạnh lùng, quanh quẩn giữa Thiên Hải hỗn loạn, để vô số người bất ngờ, nhưng rất nhanh đã hiểu được ý tứ bên trong.

Nhục nhã!!

Nhục nhã đến tàn khốc!!

Hắn muốn để Dương Thiên Hữu biết, không chỉ có thể thua hắn một lần, mà còn có thể thua hắn ba lần!

Hắn càng phải để Dương gia, để Hải Thần đảo, thậm chí Thần Dụ Chi Hải đều biết, hắn là người mà Dương Thiên Hữu vĩnh viễn không cách nào chiến thắng được!

Hắn muốn chứng minh, Dương gia sai, Hải Thần đảo sai, hơn nữa còn là mười phần sai!

Mặt của Dương Thiên Hữu đều dữ tợn, đột nhiên gầm thét:

- Ngươi giết ta!!

- Lần thứ ba, lại giết!

Dương Biện thu hồi chiến kích, quay người đi đến chỗ bọn người Khương Phàm.


- Dương Biện!! Ngươi sẽ hối hận! Lần tiếp theo, ta nhất định có thể giết ngươi, ta nhất định có thể giết ngươi!

Dương Thiên Hữu giằng co, tức giận gào thét.

- Ta chờ ngươi, đừng để chúng ta đợi quá lâu,... đệ đệ tốt...của ta

Giọng Dương Biện lạnh lùng phiêu đãng ở Thiên Hải, rõ ràng lọt vào tai, mang theo nhục nhã. cực lớn

- Thả sao?

Chu Thanh Thọ nói thầm.

Khương Qua nói nhỏ:

- Nếu giết thật, hôm nay ai cũng đi không được. Trước tiên phải nhục nhã, hôm nào lại giết.

Dương Thiên Hữu từ trước đến nay luôn tỉnh táo, nhưng bây giờ thật sự không khống chế nổi tâm tình của mình.

Viễn Cổ kình hồn, đây là kiêu ngạo lớn nhất của hắn, Hải Thần Tam Xoa Kích cùng Thiên Mệnh Chiến Giới càng làm cho hắn trong tương lai có tư cách khinh thường Thần Dụ Chi Hải, nhưng hết thảy đều bị đánh vỡ vào ngày hôm nay.

Ngay trước mặt của mọi người Hải Thần đảo, hắn thua bởi kẻ đã từng là ca ca của hắn.

Cái danh thiên kiêu số một của Hải Thần đảo bị Dương Biện vô tình từ trên đầu của hắn hái đi.

Thật giống như câu kia —— giả vĩnh viễn thật không được!

Ngực bụng Dương Thiên Hữu cuộn trào, phun ra một ngụm máu tươi, suýt chút nữa đã quỳ trên mặt đất.

Dương Lam vọt tới bên cạnh Dương Thiên Hữu, gian nan nâng đỡ, giận dữ mắng mỏ Dương Biện đang đi xa:

- Dương Biện, nếu ngươi đã trở về, nên về lại Hải Thần đảo! Đó là nhà của ngươi, đó là nơi ngươi thuộc về! Bây giờ ngươi đã thức tỉnh Viễn Cổ kình hồn, càng hẳn là nên về nhà hỗ trợ! Nếu như ngươi gia nhập Thiên Kiếm Thần Tông, chính là tội nhân của Dương gia, sau này ngươi chết, ngươi sẽ đối mặt với liệt tổ liệt tông như thế nào!

Dương Biện dừng bước lại, nhưng không có quay đầu:

- Nói cho ta biết, Lôi Tú làm sao chết?


Dương Lam có chút há mồm, lại nói không nói ra được.

Dương Biện cười lạnh:

- Tại thời điểm các ngươi giết ta, ta đã không còn quan hệ gì cùng Hải Thần đảo. Nhưng những đau đớn mà mẫu thân, muội muội và những người thân của ta đã tiếp nhận, ta nhất định sẽ khiến các ngươi trả lại, khuất nhục mà Lôi Tú tiếp nhận, ta cũng muốn hoàn trả gấp bội.

- Ngươi muốn làm phản đồ của Dương gia sao? Ngươi xứng đáng với liệt tổ liệt tông sao?

- Hôm nay ta tới chỉ là nói cho các ngươi biết, Dương Biện ta sớm đã không còn thuộc về Dương gia. Từ nay về sau, liên quan duy nhất giữa ta cùng Dương gia chỉ có một cái —— báo thù!

Dương Biện quay đầu, lạnh lùng nhìn phụ thân Dương Thiên Khuyết, chính thức tuyên cáo đoạn tuyệt quan hệ cha con, đoạn tuyệt quan hệ gia tộc.

- Dương Biện!!

Dương Lam cao giọng quát tháo:

- Ngươi đã nghĩ thông suốt? Mặc kệ ngươi bởi vì nguyên nhân gì, rời khỏi Dương gia chính là phản bội!

Dương Biện không tiếp tục để ý, dứt khoát đi đến chỗ bọn người Khương Phàm.

- Thật đặc sắc! Chúc đảo thứ tư của Hải Thần đảo các ngươi, trù hoạch kiến lập thành công!

Phó Hành Không cười nhạt, mang theo đùa cợt, quay người rời khỏi.

- Chúc, Hải Thần đảo, trù hoạch kiến lập thành công đảo thứ tư, ha ha ha...

Bọn người Phó Nghiêu cất tiếng cười to, không chút khách khí nào mà kích thích Hải Thần đảo.

Hôm nay các ngươi là đến cung nghênh đảo chủ mới, kết quả lại là nhi tử mà mình đã từng giết chết!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất