Kẹt kẹt...
Cửa điện của tổ từ chậm rãi đẩy ra, Dương Biện đứng tại chỗ cửa điện, lạnh lùng nhìn Dương Ngọc Chân đang đứng ở phía ngoài:
- Người trong mắt ngươi không đáng một đồng, ở chỗ ta đây từng là hòn ngọc quý trên tay, ngươi để lại đau xót ở trên người nàng, ta sẽ trả lại cho ngươi gấp trăm lần nghìn lần.
- Ngươi... Ngươi...
Dương Ngọc Chân kinh sợ lui hai bước, sợ hãi nhìn tổ từ phía sau Dương Biện.
Trong đại điện mờ tối của tổ từ, Dương Thiên Khuyết đang tê liệt ngã xuống ở nơi đó hấp hối, Dương Hồng Liệt thì mặt không thay đổi đi ra ngoài.
Một màn này tựa hồ đã rõ ràng tuyên cáo với nàng, Dương Biện thắng! Dương gia muốn đổi chủ!
Dương Ngọc Thành khẩn trương đến thở đều khó khăn, gắt gao nhìn chằm chằm Dương Hồng Liệt, chờ đợi hắn tuyên cáo.
Dương Hồng Liệt đi ra cửa điện, gầy gò già nua, lại tản ra uy nghiêm bức người:
- Dương Hạo Nam, Dương Bích Huyên, từ hôm nay trở đi, chăm chú phụ tá tộc trưởng. Thời gian trăm năm tiếp theo của Dương gia, giao cho trên tay ba người các ngươi.
- Lĩnh mệnh.
Dương Hạo Nam cùng Dương Bích Huyên song song cúi đầu, cung kính lĩnh mệnh, nhưng khắp khuôn mặt lại đều là chấn kinh.
Định??
Cứ như vậy liền tuỳ tiện định đoạt??
Dương Biện này đã từng là đứa con rơi bị tính kế Dương gia hại chết, vậy mà lại lấy thân phận tộc trưởng Dương gia một lần nữa trở về rồi?
- Thánh Tổ, ngài không thể nào cứ làm quyết định như vậy.
Dương Hồng Quang hô to.
Hắn nghĩ là Thánh Tổ chỉ ở bên trong thương lượng, không nghĩ tới lại quyết định như vậy. Sớm biết hắn đã cưỡng ép ở lại bên trong.
- Ngươi rất rõ ràng, ta có thể! Đi thôi, về nơi chúng ta nên đi, làm chuyện chúng ta nên làm.
Dương Hồng Liệt đi qua bên cạnh Dương Hồng Quang, cố ý sát qua bờ vai của hắn, nhắc nhở cũng là cảnh cáo.
- Thánh Tổ!! Ngươi không thể giao Dương gia cho hắn, hắn sẽ hủy Dương gia! Nghĩ lại, nghĩ lại đi!
Dương Ngọc Chân quỳ trên mặt đất, cao giọng la lên.
- Ta sẽ phụ trách tới cùng vì quyết định của ta, ngươi cũng phải trả giá đắt vì quyết định ngươi đã từng làm.
Giọng Dương Hồng Liệt phiêu đãng trong nghĩa địa u tĩnh, thâm ý bên trong ánh mắt để mặt Dương Ngọc Chân xám như tro.
Bên ngoài nghĩa trang, hai vị Thánh Tổ Lý gia còn có Thánh Tổ Ngụy gia cũng chờ đợi ở nơi đó.
Mặc dù bọn hắn được tôn làm Thánh Tổ, nhưng không có tư cách tiến vào nghĩa trang nhà khác, đây là cấm kỵ, cũng là tôn trọng.
- Dương Thiên Khuyết thế nào?
Lý gia Thánh Tổ đầu tiên nhìn Dương Hồng Liệt bình tĩnh, lại nhìn Dương Hồng Quang đang vội vã chạy tới trong nghĩa trang, lông mày từ từ nhíu lại.
- Dương Thiên Khuyết dung hợp kình hồn thất bại, tự giác không thể nào lại đảm nhiệm vị trí tộc trưởng, đặc biệt chuyển giao vị trí tộc trưởng cho Dương Biện ngay trong tổ từ, từ hôm nay trở đi, Dương Biện chính thức tiếp quản Dương gia, đảm nhiệm vị trí tộc trưởng.
Bầu không khí bên ngoài nghĩa trang thoáng an tĩnh, sắc mặt Thánh Tổ hai nhà đại biến, định??
Cứ quyết định dễ như trở bàn tay như vậy??
Những điều kiện bọn hắn vừa mới thương lượng kia đâu, những khuyên can bọn hắn nói kia đâu?
Thánh Tổ thứ hai của Lý gia quát hỏi:
- Dương Hồng Liệt!! Với tình huống bây giờ, gia chủ kế nhiệm của Dương gia không thể nào do Dương gia một nhà quyết định, ngươi cần trưng cầu ý kiến của chúng ta!
Dương Hồng Liệt thản nhiên liếc nhìn hắn:
- Ta đã trưng cầu qua ý kiến, nhưng quyết định cuối cùng, vẫn do Dương gia tới làm.
- Dương Biện hại chết hai vị Thánh Linh của chúng ta, Lý gia chúng ta tuyệt đối không tiếp nhận Dương Biện làm gia chủ Dương gia!
- Hại chết bọn hắn chính là thế giới mới, không có liên quan gì với Dương Biện.
- Thánh Bằng đảo thì sao?? Thánh Linh của Thánh Bằng đảo là do Dương Biện giết!
- Là Thái Thản Cự Viên giết.
- Ngươi...
- Bây giờ Hải Thần đảo đứng trước tình trạng gì, các ngươi làm Thánh Tổ đều rất rõ ràng, Thần Vực Chi Hải tiếp theo sẽ lâm vào hỗn loạn gì, các ngươi cũng hẳn là có chỗ dự phán. Hải Thần đảo chúng ta cần một nhân vật đặc biệt tọa trấn, Dương Biện không thể nghi ngờ là người tốt nhất.
- Các ngươi không thể tiếp nhận, chỉ là để ý mặt mũi. Nhưng Thánh Tổ các nhà, các ngươi phải cân nhắc chính là lợi ích cùng phát triển của gia tộc, còn phải chiếu cố đại cục phong vân của Hải Thần đảo.
Dương Hồng Liệt không cần phải nhiều lời nữa, yên lặng đi ra nghĩa trang.
Các Thánh Tổ Lý gia, Ngụy gia cau mày, trong lòng Dương Hồng Liệt đã có quyết rồi?
Dương Biện đúng là người chọn lựa thích hợp nhất, nhưng hắn mang theo đầy ngập thù hận trở về, sẽ mang Dương gia tới đâu, lại muốn mang Hải Thần đảo tới đâu?
Đây là đang cược mệnh!!
Cược hưng suy tồn vong của Hải Thần đảo!
Tộc nhân trên đảo Dương gia đang khẩn trương trong khi chờ đợi, đợi tin tức đến từ tổ từ —— Dương Thiên Khuyết thoái vị, Dương Biện kế vị.
- Dương Biện kế vị? Dương Biện làm tộc trưởng rồi?
- Dương Biện thật sự hợp làm tộc trưởng rồi? Qua loa như thế sao!!
- Ngắn ngủi một ngày liền đều kết thúc hết thảy rồi?
- Từ tội nhân, con rơi, lắc mình biến hoá thành tộc trưởng?
- Ông trời ơi, Dương Biện mới ba mươi mấy tuổi? Đây có được coi là tộc trưởng trẻ tuổi nhất trong lịch sử Dương gia hay không?
- Dương gia biến thiên, triệt để biến thiên.
- Dương Biện mang theo đầy ngập thù hận kế nhiệm gia chủ, các Thánh Tổ đang nghĩ gì vậy?
Từ trên xuống dưới Dương gia đều vô cùng chấn động, trước đó cũng đều thảo luận Thánh Tổ là xử tử Dương Biện hay là giữ lại Dương Biện, không nghĩ tới chỉ trong một ngày ngắn ngủi đã trực tiếp tuyên cáo làm tộc trưởng.
Đây có nghĩa Dương Thiên Khuyết đã phế đi, càng mang ý nghĩa phe phái Dương Ngọc Chân tại Dương gia đã triệt để thất thế, thậm chí có khả năng đứng trước nguy hiểm bị xử tử.
Sau khi thân tộc của Dương Ngọc Chân nhận được tin tức liền lập tức chạy tới tổ địa, thỉnh cầu Thánh Tổ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, nhưng bị Dương Biện lấy uy danh tụ chúng gây sự, trực tiếp giao trách nhiệm cho Dương Bích Huyên mang theo Hình Luật đường truy nã giam lại.
Dương Bích Huyên không có chống lại mệnh lệnh, tự mình dẫn người truy nã, ép vào địa lao.
[Phụ: Giới thiệu sơ lược cách cục thế giới.
Một mực nói Thiên Khải bách tộc, kỳ thật chính là hoàng đạo có thể đăng lâm Thiên Khải chiến trường.
Tổng cộng có một trăm hoàng đạo của Cửu Châu Thập Tam Hải.
Bởi vì Thiên Khải chiến trường không ngừng bộc phát chiến tranh, cho nên số lượng hoàng đạo không cùng thời kỳ có khác biệt, có đôi khi hơn một trăm một chút, có đôi khi ít hơn so với một trăm, nhưng cơ bản đều duy trì tại chừng một trăm.
Thương Huyền mặc dù không có Đế Quân, nhưng đã từng là tổ địa Cửu Châu, có được nhiều hoàng đạo nhất.
Những lục địa khác bởi vì có Đế Quân, chiếm lấy tài nguyên cao hơn, hoàn toàn thống trị tất cả lục địa Trung Vực, hoàng đạo phân tán xung quanh, cho nên số lượng phổ biến tại tám cái.
Phạm vi hải dương rất lớn, nhưng năng lượng và tài nguyên lại kém xa sự phong phú của lục địa, số lượng hoàng đạo phổ biến tại một hai cái.]