Đan Đại Chí Tôn

Chương 1968: Đại hoàng tử

Ngay cả bọn thủ vệ hoàng thất đóng tại nơi này cũng không có nghiêm cẩn như Khương Phàm tưởng tượng.

Dù sao cũng đã một ngàn năm, năm này tháng nọ xuống tới, không có người nào lại coi Trạch Thiên Các đã từng là hoàng thất võ viện, mà là 'Trại chăn nuôi' của hoàng thất, bọn hắn lưu thủ thị vệ chỉ cần duy trì trật tự, khống chế tu luyện, kịp thời phát hiện thức tỉnh linh văn đặc thù, trừ cái đó ra cơ bản không có việc gì để làm cả.

Khương Phàm không sự nguy hiểm đi tới dưới mặt đất, sau khi đẩy cánh cửa đá treo đầy tro bụi ra, liền đi đến 'Tế Tràng Tinh Không' yên lặng dưới mặt đất.

Trống trải, an tĩnh, giá lạnh, hắc ám.

Khương Phàm lấy thánh pháp 'Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền' phóng xuất ra trên trăm đ ĩa lửa, rải đầy bầu trời tế trận.

Ánh lửa sáng tỏ rất nhanh đã chiếu ra toàn cảnh tế trận.

Từ mặt đất đến nóc nhà, đều khắc đầy pháp trận xanh thẳm, lít nha lít nhít chi tiết nhỏ giống như từng viên tinh thần tĩnh mịch.

Bên trên tế đàn khắc lấy tinh thần đại đạo, huyền diệu phức tạp, phảng phất ẩn chứa sự của huyền diệu tinh không, của thiên cơ.

Mà, bên trên mấy trăm điểm pháp trận, cũng đều khảm nạm lấy ‘linh thạch tinh thần’ đặc biệt, quỹ tích pháp trận dày đặc càng như rải đầy 'Tinh sa'.

Đây đều là bảo vật quý giá mà thượng giới, cũng chính là Thiên Khải chiến trường mới có.

Nghe nói đều là tinh thần vẫn lạc bên trong tinh không mênh mông biến thành, mỗi viên đều giá trị liên thành, có được năng lượng tinh thần mênh mông.

Một ít tinh thần linh thạch có giá trị, đều muốn vượt qua thánh cốt!

Trong mắt Khương Phàm đều loé lên tinh quang, bảo bối, đúng là bảo bối.

Đối với Tinh Thần linh văn mà nói, đây không thể nghi ngờ là bảo vật tu luyện tốt nhất, đối với người nghiên cứu Nhật Nguyệt Tinh Thần Đại Táng như hắn mà nói, có thể có giá trị cực kỳ cao.

Trạch Thiên Các không hổ là tồn tại đã từng gần với Xích Thiên hoàng thất, vậy mà lại có thể trữ được đến số lượng linh thạch tinh thần cùng tinh sa như vậy.

Mà thứ thật sự để Khương Phàm có phản ứng chính là, bên trên tế đàn lại có một bộ xương người đang lơ lửng.

Xương người hoàn chỉnh không thiếu sót, bị đặc biệt luyện chế qua, không chỉ có sáng long lanh giống như xá lợi, mà phía trên còn chạm khắc đường vân tinh thần cùng tế đàn, càng thần kỳ là bên trong xương sọ lại có một thứ giống như một đoàn Tinh Vân đang quay quanh.

Khương Phàm bỗng nhiên to gan phỏng đoán.

Tế Tràng Tinh Không muốn trấn trụ linh thạch tinh thần cùng tinh sa bố trí, bộ xương người ở chỗ tế đàn này khẳng định cực kỳ cường đại, tất nhiên còn có liên hệ trực tiếp cùng năng lượng tinh không.

Nói cách khác, đây chính là vị Tinh Không Thánh vương mà Thiên Hậu nói tới kia?

Hắn đi ra từ Trạch Thiên Các, sau khi chết lại quy về Trạch Thiên Các.

Khương Phàm kích động.

Nếu thật sự là như thế thì bộ xương người bị tế luyện này, nhất định có thể khu động Tế Tràng Tinh Không phát huy ra năng lượng kinh người.

- Nơi này chính là Tế Tràng Tinh Không?

Thiên Hậu đi ra từ trong Thông Thiên Tháp, sau khi ngắm nhìn xung quanh, ánh mắt liền rơi vào bên trên bộ xương người kia.

- Oa a...

Chu Thanh Thọ cũng đi ra, sợ hãi thán phục trước pháp trận tinh thần huyền diệu khó lường. Nhất là những linh thạch tinh thần kia, vậy mà lại k1ch thích đến năng lượng của hắn chuyển động, ngay cả linh văn đều không bị khống chế mà khôi phục, giống như là muốn cưỡng ép thôn phệ năng lượng tinh thần nồng đậm.

- Tế Tràng Tinh Không còn cường đại hơn so với ta mong muốn, hẳn là có thể đột phá hai tầng bình chướng nội thành, cưỡng ép di chuyển rời khỏi. Nếu quả thật giống nàng nói, đây là Trạch Thiên Các chuẩn bị đường lui cho mình, sau khi khởi động Tế Tràng Tinh Không hẳn là có thể vượt qua vũ trụ, chuyển dời Trạch Thiên Các đến chỗ rất xa ở bên ngoài.

Khương Phàm phấn chấn.

Hoang Nguyên vương phủ nơi đó đã bắt đầu bố trí, nếu như nơi này có thể thuận lợi, bọn hắn liền có thể đưa toàn bộ hai phe ra khỏi hoàng thành trước khi Xích Thiên hoàng thất phát giác.

Thiên Hậu đi đến phía trước tế đàn, chậm rãi gật đầu:

- Xương người không có bị mang đi, tinh thần linh thạch không có thiếu, hoàng thất cũng không biết nơi này tồn tại. Nơi này, chính là đường lui mà Trạch Thiên Các chuẩn bị!

- Chu Thanh Thọ, ngươi lưu lại nghiên cứu Tế Tràng Tinh Không. Ba ngày sau, lúc vào đêm, đúng giờ khởi động Tế Tràng Tinh Không, di chuyển Trạch Thiên Các. Đến lúc đó, bọn người Lãnh Tuyền sẽ mượn đại hôn trà trộn vào Hoang Nguyên vương phủ, giải cứu huynh đệ Khương Dương, Khương Hách. Ta phải nghĩ biện pháp kiềm chế pháp trận ngoại thành, dẫn Sí Thiên giới... Giáng lâm hoàng thành!

Sau khi Khương Phàm căn dặn, hắn liền rời khỏi Tế Tràng Tinh Không, đóng cửa đá nặng nề lại.

Hỏa diễm biến mất, Tế Tràng Tinh Không lâm vào hắc ám, chỉ để lại Thiên Hậu cùng Chu Thanh Thọ.

Chu Thanh Thọ đang muốn phóng thích năng lượng tinh thần, kích hoạt linh thạch tinh thần, đột nhiên trên trán Thiên Hậu liền dâng lên cường quang, phù văn ngập trời, cùng với yêu khí mênh mông đang gào thét, Kim Bằng, Kim Hống, Thường Lăng, Luân Hồi Huyết Sư, bốn khế ước thú giáng lâm đ ến Tế Tràng Tinh Không.

Bọn chúng to lớn, cường quang sáng chói, toàn thân tản ra khí tức sát phạt thảm liệt, sau khi nhìn quanh toàn trường, liền vây quanh tế đàn tinh không.

Chu Thanh Thọ âm thầm nhếch miệng, linh văn lại còn có thể tự thành không gian?

Lợi hại thật!

Hoàng cung!

Trong cung điện vàng son lộng lẫy, Đại hoàng tử Chu Thiên Chính ngồi ngay ngắn trên thượng thủ, ở trên cao nhìn xuống hai nam tử đang tranh luận kịch liệt.

Một là Vĩnh Ninh của Kim Luân vương phủ, tộc đệ Kim Luân Vương đương đại.

Khi Kim Luân Vương và các tinh nhuệ vương phủ chinh chiến Man Hoang, bây giờ hắn là người phụ trách chủ yếu của vương phủ. Lúc đầu chỉ cần quản lý sự vụ dưới tộc là được, không nghĩ tới lại phát sinh sự kiện cực đoan như thế này.

Một là Thương Viêm Hầu đương đại, bởi vì sự kiện Tiết gia bị giáng chức, lên tới lão hầu gia lại đến chính hắn, đều báo bệnh không tiếp nhận điều động.

Lúc đầu việc này đã tính là mạo phạm hoàng thất, bọn hắn chỉ muốn dùng trầm mặc đến đối kháng, không nghĩ tới lại xảy ra ngoài ý muốn như thế này.

- Đủ rồi!!

Đại hoàng tử mặt trầm như nước, tức giận quát tháo suy muốn đánh lên hai người.

- Điện hạ! Thương Viêm hầu phủ không giao Từ Thát Khấu ra, Kim Luân vương phủ chúng ta quyết không bỏ qua!

Từ Vĩnh Ninh xì nước bọt, hung tợn nói:

- Một đám sợ hàng, phế đi Tiết gia chính là thống soái Dạ Lang, có bản lĩnh thì đến đại doanh Tây Cương cùng hắn khiêu chiến! Các ngươi bắt hài tử có tài ba gì!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất