Chương 219: Nó thật đến từ cổ thành dưới mặt đất
- Nơi này là thương hội đặc biệt của La Phù sơn mạch, bên trong cái gì cũng có.
Khương Nghị dùng vỏ cây làm hai cái mặt nạ đơn giản, đưa cho Yến Khinh Vũ một cái.
- Ngươi muốn mua cái gì, đồ bên trong Thiên Sư tông còn chưa đủ cho ngươi dùng?
Yến Khinh Vũ cầm mặt nạ, trong lòng có chút kháng cự.
- Ta mua vài gốc dược liệu, thuận tiện mua cho cô ít độc dược.
Khương Nghị cài mặt nạ lên, dọc theo đường nhỏ trong rừng đi đến chợ đen.
- Độc dược? Cho ta? Ngươi muốn hạ độc chết ta à.
Yến Khinh Vũ vẫn đi theo.
- Gặp được địch nhân, một cỗ độc phong đảo qua, giết hết!
Hôm nay Khương Nghị nhìn thấy một màn khi Yến Khinh Vũ dùng cương châm kia, đột nhiên nghĩ đến, Phong linh văn có thể cùng độc dược phối hợp.
- Biểu tượng Phong linh văn chúng ta chính là linh động, tự do. Ta tuyệt đối sẽ không dùng độc dược làm bẩn nó.
Yến Khinh Vũ lập tức kháng nghị, đây cũng quá xem thường Phong linh văn bọn hắn.
Phong linh văn càng về sau sẽ có uy lực càng lớn, là khắc tinh của rất nhiều võ pháp, cũng có thể cung cấp phụ trợ tuyệt vời trong chiến trường
- Cô không phải dùng ngân châm rất nhuần nhuyễn à?
- Ta đó là bất đắc dĩ. Lại nói, vũ khí và độc dược giống nhau sao?
- Đồ trí mạng đều như thế.
- Với ta mà nói, không giống nhau.
- Ta tùy tiện mua chút, cô có cần hay không lại nói sau vậy.
Khương Nghị vừa bước vào chợ đen, tàn đao an tĩnh trong khí hải lại động mấy lần, tạo nên gợn sóng nhỏ xíu.
- A?
Khương Nghị mẫn cảm đã nhận ra tàn đao có phản ứng dị thường, lập tức hướng phía trước đi mau mấy bước, tàn đao quả nhiên lại động mấy lần.
- Trong chợ đen có đồ gì đó kích thích đến tàn đao sao?
Khương Nghị lần theo cảm giác đi vào bên trong.
Tàn đao đã ở cùng hắn được một khoảng thời gian rồi, nhưng ngoại trừ thời điểm Cửu Hoàng Luyện Thiên Đỉnh đi vào chấn động khí hải có thức tỉnh qua một lần thì những lúc khác đều rất an tĩnh.
Không nghĩ tới ở chỗ này có cảm ứng.
Khương Nghị liên tiếp thay đổi vị trí, tàn đao phản ứng cũng lúc mạnh lúc yếu.
- Sẽ là cái gì?
Trong lòng Khương Nghị có một chút chờ mong nhỏ.
Yến Khinh Vũ ngạc nhiên nhìn người áo đen lui tới xung quanh.
Có cảm giác như đang trà trộn vào tổ chức tà ác.
- Đó là cái gì?
Yến Khinh Vũ chỉ vào mấy cái quan tài đang được khiêng đến xa xa.
- Liệp Sát lệnh của chợ đen. Sau khi giết mục tiêu, đưa vào lĩnh thưởng.
Khương Nghị nhìn, tiếp tục cảm nhận phản ứng của tàn đao.
- Quá đen tối.
Toàn thân Yến Khinh Vũ nổi lên từng trận ý lạnh.
- Nơi này?
Khương Nghị đứng dưới chân một ngọn núi đá, ngẩng đầu nhìn qua đỉnh núi.
Ngọn núi này vô cùng náo nhiệt, trên dưới khai phá ra bảy ~ tám tầng, mỗi tầng đều có ba ~ năm cửa hàng.
Tàn đao trong khí hải kịch liệt lắc lư, giống như vô cùng phấn khởi.
- Đi lên xem một chút.
Khương Nghị mang theo Yến Khinh Vũ đi tới trong thạch động tầng cao nhất. Bên trong vô cùng rộng rãi, lít nha lít nhít bó đuốc lốp bốp thiêu đốt lên, chiếu lên những kệ hàng được sắp hàng chỉnh tề. Ngoại trừ vũ khí đan dược thường gặp thì còn bày biện rất nhiều vật ly kỳ cổ quái.
Mười người áo đen ngay đang ở nơi này chọn hàng hóa.
- Hai vị, muốn thứ gì?
Một chủ quán mang theo mặt nạ trắng tới đón.
- Tùy tiện nhìn một chút.
Khương Nghị áp chế tàn đao trong khí hải, sau khi vòng vo vài vòng thì đi tới trong góc.
Nơi này bị đào lên, chất đầy 'Tạp vật'.
- Đây là mấy ngày gần đây nhất vừa tới, còn chưa bắt đầu kiểm tra, không bán ra ngoài.
Chủ quán đi tới, đưa tay ngăn cản bọn hắn.
Ánh mắt Khương Nghị dừng lại trên một quyền sáo.
Không biết đã tồn tại bao nhiêu năm tháng, nó 'Mọc' đầy tảng đá.
Nhưng đối với Khương Nghị mà nói, một màn này lại giống như đã từng quen biết.
Tàn đao trong khí hải vậy mà bình tĩnh. Khương Nghị rõ ràng cảm nhận được một loại tình cảm thâm trầm mà nặng nề, đầy tràn linh hồn của hắn.
- Ta muốn quyền sáo kia.
Khương Nghị bỗng nhiên có một loại suy đoán.
Tàn đao, quyền sáo, cái này sẽ không phải là một bộ áo giáp hoàn chỉnh sao?
- Không bán.
Chủ quán lắc đầu.
- Sớm muộn đều sẽ bán, ra cái giá đi.
Khương Nghị đang mong đợi, tàn đao đã rất bất phàm, quyền sáo khẳng định cũng không đơn giản.
- Quyền sáo này không đơn giản, đừng nhìn nó không lớn, nhưng lại nặng đến mấy ngàn cân.
- Từ đốm đá đến xem, rất có thể đã tồn tại hơn mấy ngàn vạn năm.
- Đúng rồi! Nó đến từ cổ thành dưới mặt đất!
Chủ quán hạ giọng, rất thần bí, chỉ là tự mình cũng cảm thấy đỏ mặt.
Thời điểm thứ này bị bán tới, người kia cũng nói là đến từ cổ thành dưới mặt đất. Nhưng đối với chủ quán chợ đen mà nói là, mưu kế này quá quen thuộc.
Thời điểm năm năm trước, cổ thành dưới mặt đất xuất hiện đã oanh động La Phù, số lượng lớn bảo vật tràn vào chợ đen, nhưng cũng có rất nhiều gia hỏa không biết xấu hổ ở trên đường nhặt một tảng đá, đều đưa đến chợ đen nói nhặt được từ cổ thành dưới mặt đất.
Gần đây cổ thành dưới mặt đất lại nổi phong vân, những tên kia lại nhìn thấy cơ hội buôn bán.
Chợ đen mỗi ngày thu loại đồ vật như thế này liền có hơn ngàn kiện.
- Cho dù nó đặc thù cũng chỉ là một cái quyền sáo. Ngươi tin hay không coi như kiểm tra, nó cũng chỉ sẽ còn rơi bụi mà thôi. Thống khoái, ra cái giá!
Khương Nghị cố ý toát ra ngữ khí bất mãn.
Yến Khinh Vũ quái dị nhìn Khương Nghị, tới chợ đen, thẳng đến nơi này. Lại muốn mua cái tảng đá?
Chủ quán cắn răng.
- Mười ngàn!
- Mười ngàn? Một tảng đá vụn, muốn mười ngàn?
Khương Nghị kéo cuống họng la lên một tiếng, lập tức khiến cho những người khác trong tiệm nhìn tới nơi này.
Chủ quán đỏ mặt, nhưng vì mang theo mặt nạ, cũng không sợ người khác nhìn thấy.
- Mười ngàn, một khối cũng không thể thiếu!
Khương Nghị lắc đầu.
- Một ngàn, không thể nhiều hơn nữa.
- Không có ai ra giá như ngươi thế, mười ngàn! Ngươi muốn, hiện tại liền giao tinh tệ, không cần, lập tức rời khỏi.