Chương 404: Nữ vương nhà ta
Ba giọt thánh huyết trong tay Tô Triệt là hắn cho chuẩn bị muội muội bảo bối kia.
- Ta muốn năm giọt, một giọt cũng không thể thiếu. Ngươi có thể lại đi tìm, tìm được tới đổi, ta chờ ngươi.
Khương Nghị không khách khí, vốn định cò kè mặc cả, có thể muốn cái ba giọt cũng không tệ rồi, không nghĩ tới hắn có ba giọt, vậy thì cứ kiên trì năm giọt đi.
Chu Thanh Thọ, Tiêu Phượng Ngô, Yến Khinh Vũ, Khương Uyển Nhi, còn có Cổ La, người người đều có phần.
Mặc dù thú nguyên Thanh Bằng cường đại, nhưng lại có chút quá cường đại, cảnh giới Yến Khinh Vũ bây giờ chưa hẳn có thể hàng phục được, còn không bằng dùng thánh huyết cải thiện thể chất, kích phát tiềm lực.
Tô Triệt nắm chặt hộp gấm, thánh huyết rất quý giá, không chỉ có thể điều trị thân thể mà còn cải thiện thể chất, thậm chí là luyện đan, đều là vật liệu thượng đẳng.
Nhưng muội muội vừa ra đời, thánh huyết cũng không dùng ngay được, thú nguyên Thanh Bằng lại có thể tẩm bổ quả trứng Thanh Bằng kia.
- Một tháng sau, ta sẽ tìm đến ngươi, giữ thú nguyên Thanh Bằng cho ta.
Tô Triệt mang theo Kim Sí Đại Bằng bay lên không vài trăm mét, rất nhanh đã biến mất vào trong tầng mây.
- Đồng ý thật sao?
- Năm giọt thánh huyết đó!
Trong rừng rậm lại phát ra một trận thổn thức.
Cao thủ!
Ngưu bức thật!
Vậy mà thật muốn dùng năm giọt thánh huyết làm điều kiện.
Khương Nghị nhìn Na Yêu phía dưới, chỉ chỉ về phía trước.
Khương Nghị, Dạ An Nhiên, Đao Hoàng ở trong u cốc ngoài hơn hai mươi dặm chờ Na Yêu đến.
- Thả bằng hữu của ta ra, ta thay hắn nói lời xin lỗi.
Khương Nghị rất bất đắc dĩ, chỉ mong Chu Thanh Thọ không làm chuyện quá đáng con gái nhà người ta.
- Hắn là người của ta.
Na Yêu nhìn nháy mắt Chu Thanh Thọ.
- Các ngươi... Ở cùng nhau?
Khương Nghị và Dạ An Nhiên hơi kinh ngạc, cái tên này lại có thể hàng phục được cô nương thánh địa.
Cái miệng nước tắm này, uống quá đáng giá.
- Đừng hiểu lầm, hắn là nô của ta.
Na Yêu nhìn chằm chằm Chu Thanh Thọ:
- Nói chuyện đi.
Chu Thanh Thọ lúng túng nhếch nhếch miệng, đi đến phía trước:
- Đây là ta... Nữ vương bát…
Na Yêu khẽ giật mình, một chân đạp tới:
- Ngươi nói lại cho ta nghe?
- Không cần cứ kích động như thế! Không phải đã nói sao? Ở trước mặt người ngoài đều chừa chút mặt mũi cho nhau, không thể gọi là chủ nhân, sau đó chính ngươi nói phải gọi nữ vương bát.
Chu Thanh Thọ cau mày, sờ cái mông, Ngọc Thỏ linh văn không phải hẳn là rất dịu dàng sao?
- Ta nói... Ta nói chính là Nữ Vương!
- Đúng vậy mà, nữ vương bát.
- Ngươi cố ý?
- Thế nào?
- Ta nói chính là, Nữ Vương! Nữ Vương! Phía sau đó là... có phải trí thông minh của ngươi có vấn đề hay không?
- Nữ Vương? Không có... Bát?
Chu Thanh Thọ cũng sửng sốt một chút, xấu hổ cười nói:
- Ta còn nghĩ có ý là trường thọ.
- Ngươi...
Na Yêu có chút run run.
Các đệ tử Vô Hồi thánh địa đều méo mặt, gia hỏa này nếu không phải cố ý, thật sự chính là đầu hắn có vấn đề.
Khương Nghị Dạ và An Nhiên đều dở khóc dở cười.
Nữ vương bát?
Thật không thể nào nghĩ được như hắn cả.
Chu Thanh Thọ ho nhẹ vài tiếng:
- Giới thiệu lần nữa một chút, đây là Nữ Vương nhà ta.
Khương Nghị nói với Na Yêu:
- Hắn quả là đã mạo phạm ngươi, nhưng biến thành nô lệ có phải có chút quá mức hay không?
Na Yêu nói:
- Chính hắn nguyện ý, tám năm, không nhiều.
Chu Thanh Thọ cũng gật đầu:
- Ta là tự nguyện, ta muốn phụng dưỡng Nữ Vương nhà ta tám năm.
Hả? Nữ Vương tám năm... Nữ Vương tám... Năm? Nữ vương bát...
Sắc mặt Na Yêu hơi trầm xuống, nhìn chằm chằm cái ót Chu Thanh Thọ:
- Ngươi đang nói cái gì?
- Ta muốn cùng Nữ Vương nhà ta về Vô Hồi thánh địa, ta phải phụng dưỡng Nữ Vương nhà ta thật tốt... Khụ khụ, tám năm!
Chu Thanh Thọ dùng sức ho khan, tách câu ra.
Đệ tử Vô Hồi thánh địa đen mặt lắc đầu, bỗng nhiên hối hận vì đã thu gia hỏa này, nhìn phong độ nhẹ nhàng, bộ dáng tuấn tú, không nghĩ tới lại là một kẻ ngu.
- Ngươi xác định?
Khương Nghị quái dị nhìn Chu Thanh Thọ, đây là bị uy hiếp, hay là thật?
- Vạn lần là sự thật! Ta quyết định!
Chu Thanh Thọ quyết định, nhân sinh gặp một nữ tử đầu tiên, không chỉ dáng dấp mỹ lệ, thiên phú đủ cao, phương thức theo đuổi càng phải đặc biệt.
Nô lệ xoay người, hàng Nữ Vương?
Ha ha!
Thoải mái!!
Kích thích!!!
- Ta hỏi lần nữa, ngươi xác định?
Khương Nghị nhìn thẳng mắt Chu Thanh Thọ, xác định không phải là bị uy hiếp.
- Không cần lo lắng cho ta, không phải cô cô Khương Tuyền của ngươi đang ở tại thánh địa sao, có nàng bảo bọc, Nữ Vương nhà ta sẽ không khi dễ ta.
Chu Thanh Thọ cũng không ngốc, dám vào thánh địa chủ yếu là bởi vì nơi đó 'Có người'.
- Chiếu cố huynh đệ của ta thật tốt, hắn có thể làm nô của ngươi, nhưng nếu như ngươi thật coi hắn là nô dịch thì ta không nguyện ý.
Khương Nghị lắc đầu, tùy hắn vậy.
- Hắn chỉ cần trung thành bảo vệ, ta sẽ không bạc đãi hắn. Ngược lại là ngươi, chuẩn bị làm thế nào?
Na Yêu là đệ tử thân truyền của Khương Tuyền, rất rõ ràng địa vị của Khương Nghị ở trong lòng sư tôn. Nếu gặp, nàng không thể khoanh tay đứng nhìn.
- Ngươi nói Ly Hỏa thánh địa, hay là Hồn Thiên thánh địa?
- Cả hai.
- Tùy cơ ứng biến đi.
Na Yêu đưa ánh mắt quái dị nhìn hắn:
- Ngươi thật không sợ?
- Mới mười ba ~ mười bốn tuổi cả cái này cũng sợ, vậy ta còn đi lên phía trước thế nào được? Trước hai mươi tuổi, tinh thần thanh xuân phấn chấn, không sợ hãi.
Na Yêu lại á khẩu không trả lời được, không hổ là người của Khương gia, từ trong lòng đều lộ ra khí phách.
Khương Nghị nói với Chu Thanh Thọ:
- Tìm đủ những người khác, chuẩn bị nghênh đón thánh huyết, một người một giọt.
Hai mắt Chu Thanh Thọ tỏa sáng, toàn thân nhấc lên nhiệt huyết:
- Ta cũng có phần?
- Năm người, một người một giọt.
- Thật tốt!! Ha ha!! Bạn chí cốt!!
Chu Thanh Thọ kích động kêu to, thánh huyết đó, nói cho liền cho?
- Thời gian một tháng.
Khương Nghị mang theo Dạ An Nhiên muốn rời khỏi, bỗng nhiên Na Yêu gọi bọn họ lại.