Chương 1033: Nguyên nhân thời kỳ Viễn Cổ không có Chí Cao 1
Nguyên nhân thời kỳ Viễn Cổ không có Chí Cao 1
Chân Võ, Chân Linh và Miêu Đồng đứng ở phía sau.
Bọn họ đương nhiên cũng nghe được cuộc trò chuyện giữa Lục Thủy và Ma Tu Chí Tôn.
Nhưng nói thật là nghe không hiểu.
Chân Võ và Chân Linh đã hiểu rõ được cây nói trước kia của thiếu gia, có nói với các ngươi thì các ngươi cũng không hiểu.
Hiện tại chính là tình trạng như thế.
Bọn họ biết quá ít.
Miêu Đồng lén liếc mắt nhìn Chân Võ và Chân Linh, phát hiện bọn họ cũng nghe không hiểu.
Vậy là tốt rồi.
Không chỉ có mình hắn là nhân loại dốt nát.
Cảm thấy có chút may mắn.
Với lại việc này cũng quá lớn rồi, dường như có biết cũng chẳng để làm gì.
Nói cái gì mà Chân Thần, cảnh giới gì đó trong truyền thuyết, cái gì mà Chí Cao.
Hoàn toàn không hiểu gì cả.
Nhất là sau khi Lục Thủy nói ra mấy cái tên, má ơi, không biết cái nào cả.
Đối với Ma Tu Huyết Trần mà nói, đương nhiên Lục Thủy có thể nghe hiểu.
Nhưng khi nghe được câu cuối cùng, hắn cũng cảm thấy có chút nghi hoặc.
Sự nghi ngờ này vẫn luôn tồn tại, thực lực của Nhất Kiếm rất mạnh, mạnh tới mức hoàn toàn có đủ tư cách để bước một cảnh giới hoàn toàn mới.
Nhưng mà, hắn chết rồi.
Chết ở ngày Thí Thần.
Hắn không chọn tiến vào cảnh giới kia.
Đây vẫn luôn là điều mà Lục Thủy không hiểu được.
Bây giờ cũng chưa hiểu được.
Nhưng có lẽ, hôm nay hắn sẽ có thể hiểu được.
“Không có cách nào sinh ra Chí Cao, có ý gì?”
Lục Thủy hỏi.
Hắn muốn nghe thử xem đối phương sẽ nói thế nào.
“Ý trên mặt chữ, không có cách nào sinh ra được.
Căn bản là làm không được.
Bởi vì, trước kia chúng ta không có đường.”
Ma Tu Huyết Trần thở dài một tiếng, tiếp tục nói:
“Nguyên nhân thì ngươi cũng đoán được đi?”
Lục Thủy trầm mặc một lúc, thấp giọng nói:
“Quyền năng độc nhất?”
“Đúng vậy, quyền năng độc nhất, độc nhất trong thiên địa.
Ngươi không biết quyền năng này bá đạo tới cỡ nào đâu, ngươi không thể nào hiểu được quyền năng này đáng sợ đến mức nào.
Ngưng kết nên quyền năng độc nhất, tước đoạt hết tất cả các con đường, tất cả uy năng ở phía trước của thế giới.
Dù thân là Chí Cao Thần cũng rơi xuống khỏi Chí Cao, từ vị trí thần bị đánh xuống phàm trần.
Tước đoạt đại đạo, tước đoạt quyền năng, tước đoạt hết thảy.
Đây chính là quyền năng độc nhất, độc nhất thiên địa, thế nhưng lại không có ai đạt được.
Khai sáng vô thượng thần quyền, đánh gãy hết tất cả đường lui vạn cổ.
Trên đại đạo căn bản là không có đường, quyền năng độc nhất giống như là bức tường cao vững chắc vậy, không gì có thể phá được.
Chặn tất cả mọi người ở bên ngoài.
Bất kể là ai, nếu muốn tiến thêm một bước, nhất định phải phá vỡ bức tường nào không cách nào đánh vỡ được này.
Tất cả chúng ta chỉ có thể bất lực mà nhìn bức tường này.”
Âm thanh của Ma Tu Huyết Trần lại được truyền ra từ Huyết Quan.
Hắn nói ra chân tướng năm đó.
Tuy nhóm người Miêu Đồng không hiểu, nhưng mà chỉ nghe thôi bọn họ cũng đã cảm giác được sự đáng sợ của nó.
Cắt đứt hết thảy đường lui, vạn cổ độc nhất.
Lục Thủy cũng đã hơi hiểu được, dưới cơn nóng giận, Cửu đã mở ra quyền năng độc nhất. Một khi mở nó ra, nàng không thể nào quay về được nữa.
Nàng hối hận, nhưng cũng chỉ như thế mà thôi.
Cho tới tận khi thời đại kia xuất hiện.
Nàng bắt đầu hoạt động mạnh tại thời đại kia, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn lạc.
“Cho nên các ngươi mở ra cuộc chiến Thí Thần?”
“Sao các ngươi có thể giết chết được Cửu?”
Lục Thủy có hơi tò mò, rốt cuộc thì sao những người này có thể giết chết được Cửu?
Cửu quá mạnh mẽ, quyền năng của nàng cao hơn tất cả mọi thứ, ngang hàng với Chúa Tể Thế Giới.
Nếu như Thiên Địa có Địa Đạo, thì Cửu có thể chính là Thiên Đạo.
Dù sao, nàng cũng là Chân Thần độc nhất Thiên Địa.
“Có lẽ ngươi đã hiểu lầm cuộc chiến Thí Thần.”
Ma Tu Huyết Trần giải thích:
“Cửu khôn có tham gia vào cuộc chiến Thí Thần.
Cho dù Cửu có nhường đi nữa, chúng ta cũng không đủ khả năng để đánh nàng, nói gì đến việc làm cho nàng lạc.”
Lục Thủy cũng không quá kinh ngạc, nhưng mà cuối cùng thì lần này cũng có thể biết được mọi chuyện, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì.
“Cho nên cuộc chiến Thí Thần là như thế nào?
Có liên quan gì tới hội nghị Thí Thần được mở ra trước đó không?”
Ma Tu Huyết Trần rất kinh ngạc với sự hiểu biết của Lục Thủy.
“Thời đại đó cũng đã cách đây khá xa rồi, sao ngươi biết được nhiều thứ như thế?”
“Chỉ là đi qua đó một chuyến mà thôi, ngươi có tham gia hội nghị?”
Lục Thủy hỏi.
Khi đó có chắc chắn là 5 vị.
Hắn vẫn luôn không biết vị thứ 5 kia là ai.
Còn 4 vị khác, mặc dù không hề có nói ra toàn bộ, nhưng mà cũng có thể đoán được phần nào.
Người sáng lập Tam đại thế lực và Minh Thổ Lạc Tam Sinh.
Vị trí thứ 5 chưa kịp quan sát đã bị hủy.
Có chút nuối tiếc.
“Không tham gia, mặc dù ta cũng muốn tăng cấp, nhưng mà cũng không hề nghĩ tới chuyện Thí Thần.
Nhưng mà, sau này ta cũng biết được nội dung của cuộc hội nghị đó.
Thí Thần chỉ cần làm một việc.”
Giọng của Ma Tu Huyết Trần trầm xuống, nhưng cũng không dừng lại, tiếp tục nói:
“Đó chính là thăng tới Chí Cao.
Một khi xuất hiện Chí Cao, thì quyền năng độc nhất sẽ bị tan rã.”
“Làm được rồi?”
Lục Thủy hỏi.
Trong lòng mọi người đều hiểu rõ biện pháp này, nhưng mà nếu có thể thăng cấp được tới đó, thì những người này cũng đã sớm thăng cấp rồi.
Căn bản là không cần phải có người dạy.
“Trong tình huống bình thường thì đúng là không thể làm được, nhưng mà tường cao vốn dĩ bền chắc vững vàng kia lại xuất hiện một khe hở.
Bị một tồn tại cực kỳ đáng sợ vô tình phá vỡ ra một khe hở.
Khi khe hở này xuất hiện đồng nghĩa với việc chúng ta có cơ hội.
Đây là nhược điểm duy nhất của Chân Thần.”
Ma Tu Huyết Trần thở dài một cái, nói:
“Sau đó, chúng ta mở ra cuộc chiến Thí Thần, mặc kệ mọi người có nguyện ý tham dự hay không, tất cả đều phải tham gia.
Có bị động, cũng có chủ động.”
Vô tình phá vỡ khe hở?
Một người có thể phá vỡ quyền năng độc nhất.
Lục.
Lục Thủy lập tức đưa ra đáp án.
“Khó trách Kiếm Nhất nói Lục mới là người thúc đẩy việc Chân Thần rơi xuống, cũng là người kết thúc thời đại của Chân Thần.”
Trong lòng Lục Thủy không khỏi cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Lục khác với những người này.
Hắn áp đảo hết thảy.
Lục thủy cũng nhớ tới tất cả những gì mình đã nhìn thấy ở Thần Vực.
Khi Cửu tỉnh lại ở thời đại Viễn Cổ, ngón tay xuất hiện vết nứt, theo lý thuyết thì lúc đó Lục đã đạt tới đỉnh phong, bắt đầu bước vào Chí Cao.
Chỉ có điều, hắn không đi tới một bước kia.
Nhưng mà, cuối cùng thì vết rách cũng lưu lại trên người Cửu.
Chẳng qua là, Cửu vẫn luôn không tìm được sự tồn tại của Lục. Sau đó, gặp được Kiếm Nhất trong trận đấu cờ vây, vì vậy mà gặp Lục.
“Thăng cấp bình thường không có khả năng Thí Thần sao?”
Lục Thủy hỏi.
Cuộc chiến Thí Thần của những người này không hề đơn giản.
“Đúng vậy, cuộc chiến Thí Thần chân chính không phải là cuộc chiến giữa chúng ta và Cửu.
Mà là trận chiến giữa 8 người chúng ta.
Trận chiến này chính là tử chiến.
Trận chiến này là cuộc chiến Phong Thần.
Không có đường quay về.
Trận chiến phân sinh tử, trận chiến định tiên phàm.
Chiến cực hạn, thông hiểu vô tận chi đạo, đạp lên đại đạo của người khác, một hành động, thăng lên Chí Cao.
Đại Đạo Chi Hải bốc hơi.
Cuối cùng, Tiên Đình Tiên Mục, Phật Môn Nam Mô, Thần Quyến Ais, Minh Thổ Lạc Tam Sinh chiến thắng tất cả, cực hạn thăng hoa, vượt qua bức tường cao kia, bắt đầu tấn công vào Chí Cao.”
Ma Tu Huyết Trần nói.
Lục Thủy khá là bất ngờ, có 4 Chí Cao?
Trong cùng một ngày, có 4 người thăng lên Chí Cao, việc này không khỏi có chút khoa trương.
Hơn nữa, Kiếm Nhất cũng không nằm ở trong đó.
Kiếm Nhất không cần cực hạn thăng hoa, chính hắn cũng đã có thể bước vào Chí Cao.
Nếu như thêm cả Lục vào.
Vậy có nghĩa là, trong ngày đó, sinh ra tới tận 6 Chí Cao?
Cái này…
Khó trách Cửu lại chọn vẫn lạc.
Một thời đại lại có 6 Chí Cao.
Còn là trong lúc nàng ngồi lên bức tường cao kia.
Đương nhiên, đây chỉ là lý thuyết, nhìn tình huống trước mắt, có lẽ không phải là như vậy.