Chương 1065: Muội muội đặc thù phía sau 2
Muội muội đặc thù phía sau 2
“Chút chênh lệch kia muốn vượt qua cũng không dễ dàng như vậy, có điều ta đã biết vì sao Tiểu Tiểu Vi lại kém hơn Kiếm Nhất một chút như vậy.” Cửu thắt xong một cái bím tóc, lại tiếp tục sửa bím tóc bên kia cho Nhị Trưởng lão.
“Đại Trưởng lão ở thời đại này là vô địch.
Không có người nào có tư cách trở thành đối thủ của hắn.
Đây là thành tựu của hắn, cũng là hạn chế của hắn.
Hắn chưa từng thấy qua đỉnh phong cuối cùng, cho nên vẫn luôn kém một chút như vậy.
Trong trận chiến lần trước, hắn đã đối mặt với áp lực vô tận, cuối cùng thăng hoa cực hạn.
Thế nhưng trận chiến kia vẫn không đủ.
Muốn lấp đầy khoảng cách kia nhanh hơn, thì cần phải tìm người có sức mạnh ngang bằng, đánh mấy lần.”
“Ở tu chân giới có loại người này sao?” Nhị Trưởng lão cảm thấy không có.
Căn bản không có ai là đối thủ của Đại Trưởng lão.
Ở đâu ra áp lực?
“Vốn là không có, nhưng mấy ngày trước Lục Thủy đã thả ra một người.
Hiện tại chỉ cần chờ hắn khôi phục.
Liền có thể để Tiểu Tiểu Vi đi chém hắn.
Mặc dù hẳn sẽ bị thủng vài lỗ, nhưng có thể thắng.
Ta tin tưởng Tiểu Tiểu Vi.
Tiểu Tiểu Đình tin tưởng ta là được rồi.” Cửu cực kỳ có lòng tin.
“...”
“Lục Thủy rốt cuộc đang làm cái gì vậy?” Nhị Trưởng lão có chút không hiểu.
“Ai biết được, hỏi ta cái này còn không bằng hỏi thẳng hắn.” Cửu so sánh hai bên tóc của Nhị Trưởng lão, để chúng đối xứng với nhau.
“Ngươi chắc chắn Lục Thủy thật sự sẽ không mở cửa?” Nhị Trưởng lão chỉ chỉ lên trời.
Lúc này, vòng xoáy càng lúc càng lớn, một bóng người mờ mờ bắt đầu xuất hiện.
Một cánh cửa cũng từ hư vô dần hiện lên, mà tất cả mọi người đều nhìn thấy, bóng người kia đang đi về phía cánh cửa.
Không bao lâu nữa là sẽ đi tới trước cửa.
Hắn càng đến gần, vòng xoáy lại càng lớn.
“Trên lý thuyết thì không, nhưng mà…”
Nhưng cuối cùng có mở ra hay không, nàng cũng không nói trước được.
Dù sao thì cái này cũng vượt ra khỏi phạm vi năng lực của nàng.
Nàng càng không có khả năng đi đụng vào vật kia.
…
“Lục gia xảy ra chuyện gì vậy?”
Ngưng Hạ nhìn lên bầu trời, cau mày.
Các nàng còn đang đi trên đường, lại đột nhiên nhìn thấy trên bầu trời Lục gia xuất hiện dị biến.
Dị biến này còn không tìm thấy đầu nguồn.
Giống như là một quá trình tự nhiên của thiên địa.
“Không phải vòng xoáy sức mạnh.” Hồng Tố cau mày.
Vòng xoáy này không phải vòng xoáy bình thường.
“Là vòng xoáy mệnh lý, đây là sẽ ảnh hưởng tới vật gì đáng sợ mà đến mức xuất hiện loại vòng xoáy này chứ?
Mà bóng người kia là của ai?
Tại sao lại khiến cho loại vòng xoáy này xuất hiện?
Còn cả cánh cửa trong vòng xoáy kia, nhìn thế nào cũng thấy không đơn giản.” Ngưng Hạ nhìn lên bầu trời.
Mặc dù kinh ngạc, nhưng nàng có thể cảm giác được rõ ràng, vòng xoáy này sẽ không gây nguy hại đến Lục gia.
Nhưng cánh cửa kia một khi mở ra, đến cùng sẽ xảy ra chuyện gì, nàng không cách nào biết được.
Cánh cửa mệnh lý rốt cuộc sẽ như thế nào, căn bản không thể biết được.
Lục Cổ và Đông Phương Lê Âm nhìn lên bầu trời.
Bọn hắn cảm thấy gần đây rất hay xảy ra chuyện lớn.
Lần này hẳn là không liên quan gì tới bọn họ.
Có điều xảy ra chuyện lớn như vậy, con của hắn sao không nhìn bầu trời một chút.
Bắt mạch cần nhập thần thế sao?
Hả?
Thấy dì Lê Âm không thu tay lại, Mộ Tuyết thở phào nhẹ nhõm, nếu không Lục Thủy chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.
Có thể kết nối vào hay không cũng là vấn đề.
Có điều thế mà lại không nhìn thấy bất kỳ cái gì, muốn biết chân tướng còn phải mở cánh cửa kia ra.
Điều này khiến nàng rất bất ngờ.
Phía sau cửa rốt cuộc có cái gì, nàng cũng không biết.
Có điều tiểu gia hỏa này giống như có ảnh hưởng rất lớn tới thế giới.
Nhìn trộm mệnh lý cũng có thể khiến đại đạo mạch lạc chấn động.
Tại sao phải khoa trương thế chứ?
Nhất thời nàng cũng muốn đi lên nhìn.
Có điều không vội, nàng muốn quan sát từ bên ngoài xem có xảy ra vấn đề gì không.
Có vài vấn đề Lục Thủy không để ý tới, nàng phải quan sát.
Đương nhiên, nếu như ảnh hưởng tới mẹ và đệ đệ muội muội, Lục Thủy chắc chắn sẽ lập tức dừng lại.
Lúc này, Lục Thủy đang đi trên một con đường tối đen.
Hắn có thể cảm giác được mệnh lý đang lắc lư.
Giống như nhìn trộm mệnh lý nơi này tạo ra ảnh hưởng cực kỳ lớn đối với thế giới.
‘Kỳ quái, vì sao ngay cả ta nhìn mà ảnh hưởng cũng lớn như thế?’
Lục Thủy có sức mạnh thiên địa, thế giới cũng không thể chống lại hắn.
Nhưng mà…
Nhìn mệnh lý như vậy.
Khiến hắn có cảm giác rất kỳ quái.
Nhất là khi hắn còn không nhìn thấy.
Cộc!
Cộp!
Lục Thủy bước từng bước, từng chút lại gần cánh cửa kia.
Cửa cách hắn cũng không xa, cho nên chỉ một lát sau, hắn đã đi tới trước cửa.
Trong bóng tối mịt mù, cánh cửa đứng sừng sững ở chỗ đó, nhìn không ra kiểu dáng.
Nhưng chính là biết đó là một cánh cửa.
Lục Thủy cứ đứng trước cửa như vậy.
Hắn không có đưa tay đẩy cửa.
Không biết xuất phát từ nguyên nhân gì mà hắn cảm thấy mình không thể mở cánh cửa này.
Bởi vì hắn cảm thấy mệnh lý đang rung động.
Đúng vậy, là mệnh lý của hắn đang rung động.
Mở ra cánh cửa này, người khác có chuyện gì hay không hắn không biết, nhưng hắn nhất định sẽ có chuyện.
‘Có chuyện gì xảy ra vậy?’
‘Ảnh hưởng đến đệ đệ muội muội, đây là muốn tìm ta nhặt về mặt mũi sao?’
‘Ta mà lại đánh không lại đệ đệ muội muội?’
Chuyện này đương nhiên là không có khả năng.
Thế nhưng Lục Thủy chính là cảm giác được mệnh lý của mình sẽ xảy ra biến hóa cực lớn, mà lại không phải theo hướng tốt.
“Hắn sẽ không đẩy cửa đi?” Nhị Trưởng lão hỏi.
Nàng tự nhiên là hỏi Cửu.
“Không biết.” Cửu cũng không dám chắc chắn, nhìn dáng vẻ này của Lục Thủy là muốn đẩy cửa.
“Nhưng trong mắt của ta, Lục Thủy mở ra cánh cửa này sẽ không có chỗ tốt.
Dựa vào thực lực của hắn, nhất định có thể phát giác được.”
“Ngươi rốt cuộc đã thấy cái gì?” Nhị Trưởng lão rất tò mò.
“Ta không thể nói, chi ít thì mệnh lý thiên địa bây giờ không cách nào cho phép ta nói chuyện này ra miệng.” Cửu nhún vai, biểu thị bản thân cũng không có cách nào.
Những người khác cũng đang nhìn bóng người trên bầu trời kia.
Cửa ở đó, tất cả mọi người đều rất tò mò không biết phía sau đó là gì.
Ngưng Hạ nhìn xem, trong lòng cảnh giác.
Nhỡ đâu thứ phía sau cánh cửa mang đến nguy hại, nàng cũng tiện xuất thủ.
Đại Trưởng lão phía sau núi vẫn đang rút sức mạnh về.
Hắn đang để bản thân khôi phục đỉnh phong.
Đề phòng bất trắc.
Tam Trưởng lão nhìn lên bầu trời, cau mày.
Hắn không phát hiện được sức mạnh, không phát hiện được nguy cơ.
Nhưng càng như vậy, thì càng phải chuẩn bị sẵn sàng.
Mộ Tuyết lúc này cảm thấy rất không thoải mái.
Mệnh lý của nàng rung động, dường như có chuyện lớn sắp xảy ra.
Ảnh hưởng tới nàng rất nghiêm trọng.
Không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn là cánh cửa kia.
Không còn lo ngại, nàng trực tiếp bắt đầu kết nối với mệnh lý của đệ đệ muội muội Lục Thủy.
Ầm!!!
Thiên địa chấn động, bên trong vòng xoáy bỗng nhiều thêm một người.
Cũng là một cái bóng lờ mờ.
Người vừa xuất hiện kia trực tiếp đi về trung tâm vòng xoáy chỗ cánh cửa.
Khi nhìn thấy lại có người xuất hiện, những người khác hoàn toàn không hiểu.
Hai người này rốt cuộc là ai?
Náo tới mức này rốt cuộc là thứ gì?
Cánh cửa kia là có ý gì?
Trong lúc bọn hắn đang nghi ngờ, cánh cửa kia lại đột nhiên phát ra ánh sáng.
Cánh cửa vốn đen kịt trong nháy mắt tỏa ra hào quang bảy màu.
Ánh sáng từ vòng xoáy tràn ra, kì diệu, huyễn hoặc khó hiểu.
Trong phút chốc, tất cả mọi người dường như thấy được điểm cuối của con đường, căn nguyên của vạn vật.
Đầu nguồn của tất cả thiên địa.
Giây phút này, toàn bộ Lục gia đều lâm vào bên trong cảm giác huyền diệu kia.
Giống như cửa lớn thiên địa đang mở ra cho bọn hắn.
"Cánh cửa này rốt cuộc là cái gì?" Nhị Trưởng lão hơi kinh ngạc.
"Về sau ngươi sẽ biết." Cửu lập tức nói.
Nàng cũng không biết hai người này cuối cùng sẽ làm gì.
"Thật khiến người ta chấn kinh, vốn cho rằng chuyện ở đây đã qua đi, không nghĩ tới còn có loại khí tức quỷ dị như này." Ngưng Hạ kinh ngạc mở miệng nói.
Ánh sáng này tuyệt đối không hề kém hơn so với bất kỳ ánh sáng đại đạo nào.
Chỉ có hơn chứ không có kém.
Lục gia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nhưng nàng cũng không cách nào cảm nhận được căn nguyên.
Hơn nữa, hai người kia là ai?