Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 215: Tìm Nha Sĩ

Chương 215: Tìm Nha Sĩ


Đau Răng Tiên Nhân có chút ngoài ý muốn, nhưng nếu đối phương đã thừa nhận mình là Cẩu Tử, hắn cũng không nghi ngờ nhiều nữa, mà mang theo vẻ mong đợi nói:
“Nghe nói ngươi biết nha sĩ, có thể mang ta đến đó kiểm tra một chút được không? Ta bị đau răng.”
“Gâu?” Cẩu Tử hơi sửng sốt, nói:
“Nha sĩ?
Ai nói với ngươi như vậy?
Ta chỉ biết bác sĩ thú ý thôi.”
“Bác sĩ thú y? Nhưng tiểu huynh đệ Lục Thủy đã nói rõ ràng là ngươi biết nha sĩ.” Đau Răng Tiên Nhân bất ngờ nói.
Lúc này, Cẩu Tử nghiêm túc nói:
“Bác sĩ thú y?
Người Cẩu đại gia biết rõ ràng là nha sĩ, làm sao lại biết bác sĩ thú y được?
Cẩu gia nói không sai, ngươi đau răng đến tìm ta là đúng rồi.”
Nghe thấy Cẩu Tử nói như vậy, Đau Răng Tiên Nhân vô cùng vui mừng.
“Vậy Cẩu Tử huynh đệ có thể dẫn ta đi gặp, gặp nha sĩ kia được không?”
“Gọi ta là Cẩu Đại Hộ.” Cẩu Tử đi về phía trước, thuận tiện nói:
“Cùng lên đến đi.”
Sau đó Đau Răng Tiên Nhân một mực mừng rỡ đi theo.
Cẩu Tử cũng có chút muốn khóc, Cẩu gia rõ ràng là làm khó nó, đây là để nó biết khó mà lui sao?
Không, cẩu tôn tử nó là đương đinh.
Chó hoang nào có mùi của chó nuôi trong nhà chứ.
“Vị nha sĩ ta biết kia thường xuyên ra ngoài, muốn tìm được thật ra rất phiền toái.
Nhưng không sao, ta còn biết một vài nha sĩ khác, trước hết để hắn kiểm tra trước cho ngươi, nếu như mấy người này không giải quyết được, thì ta sẽ tìm nha sĩ đại lão kia cho ngươi.” Cẩu Tử vừa đi vừa nói.
Đau Răng Tiên Nhân lập tức nói:
“Đa tạ Đại Hộ tiểu huynh đệ, có gì cần hỗ trợ xin cứ nói cho ta biết.”
“Ngươi làm được cái gì?” Cẩu Tử hỏi.
“Làm ruộng, nấu cơm, trước khi thành Tiên ta làm nghề trồng trọt.” Đau Răng Tiên Nhân nói.
Cẩu Tử không nói gì, bởi vì đã đến nơi.
“Chính là chỗ này, đi thôi, ta mang ngươi vào.”
Đau Răng Tiên Nhân ngẩng đầu nhìn, phát hiện chỗ này là một tiệm thuốc.
Sau đó cũng không nghĩ nhiều nữa, mà theo Cẩu Tử đi vào.
Mà tên của tiệm này là: Khẩu Khang Tiểu Trấn.
--- ---
Lục Thủy lúc này đang đợi Mộ Tuyết và Đông Phương Trà Trà, bây giờ đang là thời gian Đông Phương Trà Trà đổi bịt mắt.
Lần này hắn có thể đi vào, nhưng hắn không muốn đi vào.
Hoàn toàn không muốn gặp tiền bối của Xảo Vân tông chút nào.
Có trời mới biết lại gặp phải tiền bối có bối phận cao nào.
Ở Lục gia, hắn tốt xấu gì cũng biết mặt mấy vị Trưởng lão, có thể nghe lời thì nghe lời, có thể không mắt mù náo chuyện thì không mắt mù náo chuyện.
Nhưng ở Xảo Vân tông, một người hắn cũng không biết, không đúng, mà là một người hắn cũng không nhớ được.
Thế này thì làm sao chơi?
Nhất là sau khi hắn đã cẩn thận suy nghĩ, nơi này không phải chỉ có một tiền bối có chút quan hệ với Lục gia hắn.
Nhỡ đâu lại có người muốn nhìn phế Thiếu gia Lục gia một chút, như vậy lúc về kiểu gì hắn cũng sẽ bị giáo huấn.
Trưởng bối muốn giáo dục vãn bối, hắn dù có đánh thắng được, thì cũng phải nghe thuyết giáo.
Trùng sinh luôn luôn gặp trưởng bối, quá oan uổng.
Đương nhiên, chỉ cần những tiền bối này dám phản đối việc hắn cưới Mộ Tuyết, hắn sẽ lập tức cho những tiền bối này biết cái gì gọi là khí phách, cái gì gọi là phách lối.
Ai!
Thở dài một tiếng, Lục Thủy cảm thấy đời này đều không có cơ hội được nói một câu kia, ai đồng ý, ai phản đối.
“Thiếu gia.” Chân Võ đi đến bên cạnh Lục Thủy, nhẹ giọng gọi một tiếng.
Lục Thủy quay đầu nhìn Chân Võ, nói:
“Vừa đi vừa nói đi.”
Sau đó Lục Thủy đứng dậy, rời khỏi chỗ ngồi chờ, tất cả mọi người đều ngồi chỗ này chờ, cho nên Lục Thủy định ra chỗ khác.
Chờ đi được một đoạn xong, Chân Võ mới mở miệng nói:
“Lục gia bên kia truyền tới một tin tức, gần đây có vẻ như Thái Dương Thần Điện sẽ có chút động thái.”
“Nhằm vào Lục gia?” Lục Thủy hỏi.
“Đúng vậy, nghe nói là có quan hệ với Thái Dương Thần.” Chân Võ nói.
Lục Thủy đi đến bờ biển, sau đó nói:
“Lạc Phong, hai người bọn họ đã ra chưa?”
Chân Võ tự nhiên cũng đã biết Lạc Phong và Nhiếp Hạo đang ở bên trong Bất Diệt Tiên Điện.
“Hẳn là không nhanh như vậy đâu.” Chân Võ nói.
Người không biết sẽ nghĩ là Lục Thủy vì thất bại nên mới đi ra nhanh như vậy, nhưng Chân Võ Chân Linh đều hiểu rõ Lục Thủy đi ra như thế nào.
Tuyệt đối là dùng tư thế nghiền ép đi vào thí luyện.
Lục Thủy nhìn về phía Chân Võ, nói:
“Tay.”
Chân Võ không hiểu, cuối cùng vẫn đưa tay ra.
Sau đó Lục Thủy vẽ một cái phù văn lên tay Chân Võ:
“Tới gần Bất Diệt Tiên Điện rồi kích hoạt phù văn, khi đó có thể kết nối với thí luyện, tìm tới hai người Lạc Phong kia, bảo hai người đó đi ra ngoài tra chuyện này một chút.
Chuyện này cũng không nhỏ, muốn tra được hẳn là không khó.”
Về phần Lục gia bên kia, cha hắn chắc chắn đã biết rồi.
Chân Võ tiếp xúc không đến đám người An Dật kia, không chiếm được tin tức cũng không có gì ngạc nhiên.
Chân Võ vâng một tiếng, sau đó liền ra ngoài biển, bên ngoài Bất Diệt Tiên Điện hiện có không ít người, cho nên không cần phải lo lắng chuyện hành động quá lộ liễu.
‘Cho đến khi Thái Dương Thần hành động hẳn là còn một khoảng thời gian nữa, nếu không thì chuyện này đã phải truyền ra khắp khu vực Lục gia rồi.’ Lục Thủy nhìn Chân Võ đang rời đi, tự nhủ trong lòng.
Chuyện Thái Dương Thần xuất thủ này, Lục Thủy không có ý định tham dự vào.
Đẳng cấp hai bên hoàn toàn không cùng nằm trên một đường thẳng.
Tùy tiện tham dự vào chính là đi tìm thêm phiền toái cho gia tộc.
Nhưng hắn muốn thông qua chuyện này để xem xem mục đích của Thái Dương Thần là gì.
Nếu như nội dung nhìn thấy trong Tàng Kiếm cốc không sai, như vậy Thần Chúng hẳn là đang nắm giữ Sách Khải Huyền.
Thật ra Lục Thủy cũng rất muốn nhìn xem trong những thứ này viết cái gì.
Đáng tiếc, những thứ này tạm thời nằm ngoài tầm với của hắn.
Sau đó Lục Thủy không tiếp tục suy nghĩ về những vấn đề này nữa.
Hắn vẫn là nên tập trung suy nghĩ làm cách nào để từ hôn thì hơn.
Loại chuyện như từ hôn này, cả một đời chỉ có một lần, Dự Ngôn Thạch Bản gì gì đó kia, ba năm sau muốn nhìn vẫn có thể được.
Nghĩ vậy, Lục Thủy xoay người lại, hai người Mộ Tuyết và Đông Phương Tra Tra giờ này cũng nên đi ra rồi.
Chờ Mộ Tuyết đi ra, các nàng sẽ cần phải về Lục gia.
Lục Thủy đi vào, mà từ bên trong lại có một vị tiên tử đi ra.
Khi tiên tử kia nhìn thấy Lục Thủy đi ngang qua mình, trong lòng liền cảm thấy hơi bất ngờ:
‘Lục Thủy? Hắn ở chỗ này sao?
Nhưng đến tận bây giờ mà vẫn còn ở 2.1, thật là, một chút tiến bộ cũng không có.
Chỉ là, tu vi như vậy mà chạy đến nơi này có sợ nguy hiểm không?’
Thính Vân Tích không quay đầu lại, hiện tại nàng cảm thấy để cho Chiến Thần dạy dỗ Lục Thủy một chút cũng tốt.
Ít nhất sẽ không tiếp tục chạy loạn, hơn nữa bên người hắn ngay cả một người cũng không có, nhỡ đâu bị ma tu nào đó có tâm tư gì đuổi giết, đối với Tiên Đình bọn hắn mà nói, không phải là một chuyện tốt.
Đứng bên bờ biển, Thính Vân Tích nhìn Bất Diệt Tiên Điện, nàng có cảm giác rằng Bất Diệt Tiên có lẽ đã rời khỏi điện đường này.
“Có hơi đáng tiếc, nhưng chuyện của tiền bối bên kia ngược lại lại thuận lợi, vị kia đã thức tỉnh rồi.
Chỉ cần để cho vị đó khôi phục một chút thực lực, là có thể bắt đầu hé mở ra nửa sau của nội dung bên trong Dự Ngôn Thạch Bản.” Thính Vân Tích nhìn Bất Diệt Tiên Điện, khóe miệng mang theo ý cười.
Tìm được tai họa ngầm, giải quyết tai họa ngầm, làm xong những điều này thì chỉ còn cần chờ đợi Đế Tôn thức tỉnh nữa là đủ.
Nhưng bây giờ ánh mắt của bọn hắn đều đặt ở Lục gia, hoặc là đều đang đợi Thái Dương Thần đến Lục gia thăm dò Lục Vô Vi.
Lần thăm dò này sẽ quyết định hành động tiếp theo của tất cả mọi người.
-----
Dịch: MB_Boss


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất