Chương 268: Lục Giai?
Nghe được Chân Võ hỏi vậy, Lục Thủy suy nghĩ, bởi vì hắn không thể tính đến hắn và Mộ Tuyết, cho nên chỉ có thể tham khảo tư liệu.
"Đại khái khó tương đương với bước vào đỉnh của Tiên."
Chân Võ sửng sốt, Huyết Đề này không phải là thiết bị gian lận cho Bất Tử Tộc sao?
Bất Tử Tộc đúng là chiếm hết ưu thế.
Ít nhất bây giờ hắn chưa từng nghe nói qua chủng tộc nào tương tự với Bất Tử Tộc, cũng chưa nghe thấy con đường thăng cấp nào giống vậy.
Nhìn thấy Chân Võ giật mình, Lục Thủy mở miệng nói:
"Không cần quá kinh ngạc, cho dù học xong Cửu Chuyển Bất Tử Chân Kinh cũng chỉ là thêm cái mạng, tương đương với có thể lấy máu tái sinh mà thôi.
Tu vi cảnh giới không tăng, ngũ giai vẫn là ngũ giai, lục giai bình thường có thể sẽ không dễ giết chết được đối phương, nhưng thất giai vẫn giết rất nhẹ nhàng."
Chân Võ: "..."
Vậy đã rất nghịch thiên đi?
Lục Thủy ngược lại không để ở trong lòng, Bất Tử Tộc chỉ là có hơi kỳ lạ đối với hắn mà thôi.
Nếu ở đời trước, thậm chí không có giá trị để nghiên cứu.
Đặc tính bất tử quả thực không thú vị đối với hắn, hắn đã vượt ra ngoài sinh tử từ lâu rồi.
"Không đúng, nếu ta đã nhảy ra khỏi sinh tử, sao còn trùng sinh? Thôi, sau này hãy nói sau."
Sau đó Lục Thủy không nghĩ nhiều nữa, mà trực tiếp đi thẳng về hướng có Huyết Đề.
Khi Lục Thủy đi tới vị trí của Huyết Đề, đã nhìn thấy tu sĩ để râu dê trước đó.
Lục Thủy nhìn về phía hắn, hắn không ngờ cũng nhìn về phía Lục Thủy.
"Nhị giai, tứ giai? Các ngươi không có quyền tranh giành linh vật này, ta khuyên các ngươi vẫn nên mau chóng rời khỏi." Tu sĩ để râu dê nói trước với Lục Thủy một câu.
Sau đó hắn lại dẫn theo hai vị đệ tử nhanh chóng đi vào bên trong.
Đối phương dường như chỉ thuận tiện nói một câu, cũng không quá để ý xem Lục Thủy có nghe hay không.
Lục Thủy cũng không để tâm tới lời đối phương nói, vẫn đi vào phía bên trong.
Khi Lục Thủy đi tới gần Huyết Đề, phát hiện ở đây ngoài nhóm người của tu sĩ để râu dê, còn có hai nhóm người khác.
Một là người đàn ông mặc áo đen, hắn đứng ở trong bóng tối, dường như sẽ biến mất lập tức vậy.
Ừ, tu vi ngũ giai.
Còn có một nhóm cách Huyết Đề gần nhất, là hai nữ, một người tứ giai, một người ngũ giai đỉnh phong.
Người ngũ giai đỉnh phong đứng ở phía sau tứ giai, dường như làm thiên lôi mặc cho tứ giai sai đâu đánh đó.
Khi Lục Thủy qua, ba nhóm người này đồng thời nhìn sang.
Cùng lúc đó, ba khí tức ngũ giai gào thét đánh tới, khí tức này xuất hiện giống như đang sàng lọc người có thể tới gần.
Nếu ngay cả loại khí tức này cũng không chịu nổi, sẽ không có tư cách tới gần Huyết Đề.
Khi đối mặt với khí tức của những người này, Lục Thủy che giấu tu vi của bản thân mình, lúc này không ai có thể nhìn thấu tu vi của hắn.
Sau đó hắn bước một chân ra, khí tức từ ba phía lập tức tách ra, nhường một con đường, Lục Thủy lại theo con đường này đi tới gần Huyết Đề, mãi đến khi cân bằng với ba phía khác.
Tu sĩ để râu dê nhìn Lục Thủy nhíu mày lại: Nhìn nhầm rồi, người này không phải là tu chân giả bình thường.
Lúc những người khác nhìn về phía Lục Thủy cũng đang ngầm quan sát.
Bởi vì Lục Thủy tuyệt đối không phát ra áp lực, cho nên tuyệt đối không làm người ta quá coi trọng, nhiều lắm chỉ là có tư cách tới gần mà thôi.
Đối với người của ba phương này, Lục Thủy cảm thấy có chút phiền phức. Đánh nhau, hắn không chiếm ưu thế gì.
Nhưng hắn vẫn muốn một ít Huyết Đề, chủ yếu là cho vị đạo trưởng không biết nào đó.
Đương nhiên, hắn sẽ để Chân Võ ăn thử.
Nếu tương tự với Điều Hòa Huyết Đề, vậy cũng không cần thử nữa.
Khi Lục Thủy nhìn thấy vị trí của Huyết Đề, phát hiện chỉ có ba chùm Huyết Đề sắp chín.
Số lượng này có thể tạo một vị Bất Tử tộc cửu chuyển.
Xem ra thời kỳ viễn cổ, cho dù là Bất Tử tộc cũng không có bao nhiêu người bước vào Cửu Chuyển Bất Tử.
Sau đó Lục Thủy nhìn tới nữ tử tứ giai.
"Khí tức Bất Tử Chân Kinh, người này là Bất Tử Tộc. Chà chà, thời đại này vẫn còn có Bất Tử Tộc."
Lục Thủy hơi bất ngờ, sau đó thu lại ánh mắt. Thật ra hắn rất muốn bảo Chân Võ chém đối phương vài cái, xem đối phương khôi phục nhanh tới mức nào.
Sau khi Chưởng môn Thiên Nữ thấy Lục Thủy đến, nàng có chút lo lắng, lập tức truyền âm cho Tố Nhiễm:
"Không biết có phải là ảo giác hay không, ta cứ cảm giác người mới tới này rất nguy hiểm, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút."
Tố Nhiễm hơi bất ngờ, nàng cảm thấy hai người mặc áo đen này đáng lẽ phải có mức uy hiếp nhỏ nhất mới phải.
Nhưng nàng vẫn gật đầu biểu thị đã rõ.
Ban đầu, Chưởng môn định chỉ dẫn theo Trưởng lão Nam Bắc tới, nhưng vì an toàn của Chưởng môn, nàng cũng đi theo.
Bây giờ, Trưởng lão Nam Bắc cách chỗ hái Điều Hòa Huyết Đề không xa.
Huyết Đề là do bọn họ bất ngờ phát hiện ra. Nếu có thể, các nàng cũng muốn lấy một chùm, dùng để hiếu kính Thần Nữ đại nhân cũng tốt.
Đương nhiên, nếu quân địch quá mạnh, các nàng sẽ lựa chọn buông tha, chủ yếu là lo lắng Chưởng môn sẽ xảy ra chuyện.
"Mấy vị, tổng cộng chỉ có ba chùm. Bây giờ tin tức bị lộ ra, nếu đến lúc đó chúng ta tranh chấp, tất nhiên sẽ đón lấy càng nhiều kẻ địch hơn. Không bằng bây giờ chúng ta trực tiếp chia đi?" Người đàn ông áo đen trong bóng tối nói.
"Vị đạo hữu này thấy nên phân chia thế nào?" Đạo nhân có râu dê hỏi.
"Lấy tu vi để chia, thế nào?" Người đàn ông áo đen nói.
"Bản đạo vừa ngưng tụ Pháp Thân không lâu, có 5.3." Đạo nhân có râu dê mở miệng nói.
Nếu hắn đã lên tiếng, chẳng khác nào đồng ý với đề nghị của người đàn ông áo đen.
Sau đó người đàn ông áo đen cũng mở miệng:
"Ta cũng giống với vị đạo huynh này, cũng là tu vi 5. 3."
Bọn họ nói xong liền nhìn về phía Chưởng môn Thiên Nữ.
Tố Nhiễm mở miệng nói:
"Ngũ giai đỉnh phong."
Hai người kia nhíu mày. Quả nhiên là ngũ giai đỉnh phong, đây không thể là chuyện tốt với bọn họ, nhưng còn có một bên.
Cuối cùng bọn họ nhìn về phía Lục Thủy.
Lục Thủy đón nhận ánh mắt bọn họ, bình tĩnh nói:
"Lục giai."
Đám người: "..."
Chân Võ đứng phía sau cảm thấy mặt thiếu gia quá dày, chỉ hơn chứ không kém trước kia.
Lục Thủy tất nhiên không thể báo thấp hơn những người này, vậy chẳng phải là tự mình buông tha sao?
Cho nên báo một giai cao nhất có thể.
Đạo nhân có râu dê và người đàn ông áo đen đều nhíu mày.
Điều này có nghĩa là tu vi của bọn họ thấp nhất, nhưng bọn họ không tin Lục Thủy có đẳng cấp như vậy.
Người đàn ông áo đen nhìn Lục Thủy nói:
"Không biết sư thừa của vị đạo hữu này ở đâu?"
Lục Thủy liếc nhìn người đàn ông áo đen, bình tĩnh nói:
"Ẩn Thiên Tông."
"Hả?" Người đàn ông áo đen kia có chút bất ngờ:
"Không biết là vị nào của Ẩn Thiên Tông?"
"Lưu Hỏa." Lục Thủy nói.
Nếu đã dùng tên này, hắn không định lại dùng tên thứ hai, đề phòng Lưu Hỏa thật sự cũng là giả.
Nghe được cái tên này, tất cả mọi người lập tức sửng sốt.
Vẻ mặt Chưởng môn Thiên Nữ trở nên tái nhợt.
-----
Dịch: MB_Boss