Chương 282: Uy Thế Của Thần Nữ
Hiện giờ càng ngày càng có nhiều Bất Tử Tộc xuất hiện ở trên đường Chưởng môn Thiên Nữ rời khỏi.
Bọn hắn đều đang nhìn Chưởng môn Thiên Nữ rời đi, thuận tiện nhìn Chưởng môn Thiên Nữ đang vẫy tay từ biệt.
Mấy người Tố Nhiễm nhìn thấy vậy thì ngây người, Bất Tử Tộc trong Họa Loạn Cổ Thành đều tới sao?
Đừng nói là Tố Nhiễm, dù là những người trốn ở trong phòng đều thấy được, bọn hắn đều không thể nào tin nổi.
Bọn hắn rất ngạc nhiên người này là ai, lại có thể làm cho Bất Tử Tộc bên trong Họa Loạn Cổ Thành đối đãi như vậy.
Gần như đã quét sạch tất cả trở ngại.
Thậm chí rất nhiều người còn mặc kệ những người xâm nhập kia, chạy tới nhìn đối phương rời đi.
Đường phố dài vạn dặm dường như đã bị Bất Tử Tộc che phủ hai đầu, giữa đường chỉ có Bất Tử Tộc lôi kéo Chưởng môn Thiên Nữ nhanh chóng đi về phía trước.
Đây là đãi ngộ cấp bậc gì?
Căn bản không thể tưởng tượng được.
Đương nhiên cũng có không ít người âm thầm để mắt tới Chưởng môn Thiên Nữ.
Chỉ là không dám động thủ ở nơi này mà thôi.
Không bao lâu, nhóm người Chưởng môn Thiên Nữ đã đi tới cửa chính của Họa Loạn Cổ Thành.
Bất Tử Tộc kia ngừng lại, nàng nhìn Chưởng môn Thiên Nữ, sau đó buông tay ra, nhẹ nhàng đẩy Chưởng môn Thiên Nữ đi.
Phảng phất đang nói Chưởng môn Thiên Nữ rời đi nhanh lên.
Chưởng môn Thiên Nữ nhìn người Bất Tử Tộc trước mắt, trong lúc nhất thời có chút khó chịu.
Nàng cảm thấy có thể ở lại một chút.
Lúc này Chưởng môn Thiên Nữ giống như thấy được nụ cười khổ đầy yêu chiều của đối phương. Cuối cùng vị Bất Tử Tộc kia vươn tay ra, búng một cái lên trán Chưởng môn Thiên Nữ.
Bịch.
Sau một giây Chưởng môn Thiên Nữ đã bay lên khỏi mặt đất, lập tức bay ra khỏi cửa lớn của Họa Loạn Cổ Thành.
Ba người Tố Nhiễm bị hù dọa, nhưng khi nhìn thấy Chưởng môn không có việc gì lại nhẹ nhàng thở ra, sau đó ba người thi lễ với Bất Tử Tộc rồi chạy khỏi Họa Loạn Cổ Thành.
Các nàng rất kinh ngạc, rất bất ngờ.
Nhất là khi toàn bộ con đường phía sau, đều là người tới tiễn Chưởng môn.
Ở Bất Tử Cung, Người đàn ông tế tự trước đó đứng yên tại chỗ, ở phía trước hắn có không ít cường giả ngã xuống.
Những người này chính là những người sau khi thoát khỏi tộc nhân Bất Tử Tộc ở bên ngoài, đã thừa cơ đi đến trước Bất Tử Cung.
Bọn hắn cho rằng mình đã thoát khỏi cường địch, thấy được hi vọng.
Trên thực tế, bọn hắn đi về phía Địa Ngục.
Người đàn ông tế tự, chính là Địa Ngục của bọn hắn.
Người đàn ông tế tự không hề để ý đến những người này, ánh mắt của hắn nhìn về phía cửa thành.
Bọn hắn đều đang nhìn, nhìn xem chuyện sau đó.
Bất Tử Tộc nữ ở cửa thành nhìn Chưởng môn Thiên Nữ, nàng đi về phía trước hai bước, thế nhưng chưa đi ra bước thứ hai đã bị đẩy trở về, bọn họ đã không thể ra khỏi Họa Loạn Cổ Thành.
Chưởng môn Thiên Nữ nhìn đối phương, cuối cùng vẫy vẫy tay rồi quay đầu rời đi.
Bất Tử Tộc ở cửa thành đều lẳng lặng nhìn, nhìn theo Chưởng môn Thiên Nữ rời đi.
Ra khỏi Họa Loạn Cổ Thành đúng là một chuyện tốt, nhưng Tố Nhiễm không dám buông lỏng, nơi này không hề an toàn.
“Chưởng môn cẩn thận một chút, chúng ta mau rời khỏi đây thôi.” Tố Nhiễm khẽ nói.
Chưởng môn Thiên Nữ gật gật đầu, nàng cũng cảm thấy nơi này không thích hợp.
Vẫn nhanh trở về thì hơn.
Bên trong có nhiều cường giả như vậy, trên lý thuyết bên ngoài chắc cũng sẽ có. Thế nhưng bây giờ lại không nhìn thấy một ai, rõ ràng là không bình thường.
Quan trọng nhất chính là, trên người các nàng mang theo rất nhiều bảo vật, nếu bị để mắt tới sẽ không tốt.
Nhưng mà, còn chưa đi được bao xa, đã có người hiện thân ngăn cản các nàng.
Là một lão giả, tu vi thất giai.
Tố Nhiễm nhìn thấy đối phương liền cảm nhận được nguy hiểm, lập tức đứng lên trước mặt Chưởng môn Thiên Nữ.
“Vị tiền bối này, có việc gì sao?” Tố Nhiễm cảnh giác hỏi.
Lão giả kia nhìn Chưởng môn Thiên Nữ một chút, lại nhìn viên mưa máu hơi lớn trong tay Trưởng lão Nam Bắc, sau đó nói:
“Muốn mua thứ mà mấy vị mang ra, không biết mấy vị tiên tử muốn cái giá như thế nào?”
Lão giả này trực tiếp hỏi muốn giá cả như thế nào, căn bản không cho phép từ chối.
Nghe thấy đối phương nói, Trưởng lão Nam Bắc dấu viên mưa máu ra sau lưng, phảng phất lo lắng bị cướp đoạt vậy.
Thật ra các nàng rất muốn bỏ vào pháp bảo trữ vật, thế nhưng không cho vào được, không biết là vì sao.
"Tiền bối, thứ này là lễ vật mà Chưởng môn chúng ta nhận được, không định bán ra.
Hi vọng tiền bối... Phốc." Tố Nhiễm chưa nói xong đã cảm nhận được lực áp bách cường đại, luồng áp bách này nhằm vào nàng.
Chỉ trong chốc lát, Tố Nhiễm đã thổ huyết trọng thương.
Một vị thất giai đối phó một vị ngũ giai, căn bản không cần xuất thủ.
“Chắc vị tiên tử này không nghe hiểu lời nói của ta, thế thì ta nói rõ ràng một chút. Giao mưa máu ở trong tay cho ta, tất nhiên ta sẽ cho các ngươi đầy đủ linh thạch.” Lão giả kia mở miệng nói.
Hắn không thể kéo dài được.
Xung quanh nơi này tất nhiên có rất nhiều cường giả, bây giờ hắn không xuất thủ, chờ những người này đi xa, hắn sẽ không có cơ hội xuất thủ.
Bây giờ chỉ cần đạt được mưa máu, sau đó hắn trực tiếp hấp thu, hắn sẽ có cơ hội trở thành bên thắng lớn nhất.
Còn việc tiến vào Họa Loạn Cổ Thành, hắn không có can đảm đó.
Cảnh giới như hắn đi vào sẽ không ra được.
Mà Bất Tử Tộc trong Họa Loạn Cổ Thành không thể ra được, cho nên hắn có thể vững tin.
Vì thế, cho dù những người này hơi đặc thù, nhưng hắn vẫn lựa chọn xuất thủ.
Chưởng môn Thiên Nữ vịn Tố Nhiễm, nàng nhìn lão giả này, hơi sợ sệt nói:
“Tiền bối, nếu không chúng ta đi vào trong giúp ngươi thu thập một chút?”
Nàng cảm thấy chân mình hơi mềm, nhưng phía sau có trưởng bối nhìn xem, nàng không thể quỳ sớm như vậy.
“Được! Nhưng ta có thể giúp các ngươi đảm quản viên mưa máu này trước.” Lão giả kia nói xong liền muốn động thủ lấy viên mưa máu trong tay Trưởng lão Nam Bắc.
Chưởng môn Thiên Nữ nhìn cửa thành phía sau một chút, lại nhìn Tố Nhiễm một chút, cuối cùng đứng lên phía trước nhưng không nói gì.
Lão giả kia không thèm để ý. Hắn đã muốn động thủ, nếu những người này còn không phối hợp, thế thì không cần phải nói thêm gì nữa.
“Là chính các ngươi muốn chết.”
Vào lúc này lão giả đè một ngón tay xuống, Chưởng môn Thiên Nữ trực tiếp bị sức mạnh khổng lồ ép cho quỳ xuống đất.
Mà trong nháy mắt khi Chưởng môn Thiên Nữ quỳ xuống, bầu không khí bên trong Họa Loạn Cổ Thành thay đổi, bầu trời dường như biến đen.
Đám Chân Võ cảm thấy cả tòa thành bị sự phẫn nộ bao phủ, phảng phất bất cứ lúc nào cũng sẽ nổ tung.
Cả người vị Bất Tử tộc nữ trước cửa thành hơi run rẩy, nhưng chợt dừng lại.
Bởi vì lúc này, nàng phát hiện trên người Chưởng môn Thiên Nữ xuất hiện một đạo khí tức.
Một đạo khí tức làm cho nàng có chút kinh hãi.
Không phải khí tức cường đại cỡ nào, mà là vấn đề cấp độ.
Giống như Thần huyết vậy.
Lúc này Chưởng môn Thiên Nữ quỳ trên mặt đất, nhỏ giọng nói:
“Cung nghênh Thần Nữ đại nhân.”
Nói xong, Chưởng môn Thiên Nữ liền dập đầu xuống đất.
Sau đó một chút tử khí xuất hiện ở trên đỉnh đầu Chưởng môn Thiên Nữ. Lúc tử khí xuất hiện, uy áp lập tức tràn ra.
Trong chốc lát, phong vân biến ảo, tử khí đi ba ngàn dặm về phía đông.
Trong nháy mắt, 3000 tử khí vây quanh tất cả mọi người, không chỉ lão giả kia, tất cả mọi người xung quanh đều bị tử khí vờn quanh.
Từng người ở bên cạnh quan sát đều có chút kinh hãi, bọn hắn nếm thử thoát khỏi tử khí, thế nhưng tất cả đều thất bại.
Tử khí này xuất hiện, phảng phất đang khiêu chiến tất cả mọi người.
Chuyện này khiến trái tim của bọn hắn đập nhanh hơn. Nhất là khi tử khí tạo cho người ta một loại cảm giác quái dị, dường như có tồn tại kinh khủng nào đó sắp xuất hiện.
Lão giả kia kinh hãi, hắn biết không thể để cho đối phương đi ra, ngay lập tức hắn quyết định dùng một chưởng đánh giết Chưởng môn Thiên Nữ.
Thế nhưng hắn vừa mới giơ tay lên, đã cảm nhận được một ánh mắt.
Ánh mắt không mang theo chút tình cảm nào nhìn về phía hắn, kèm theo một luồng khí thế bễ nghễ thiên hạ. Lúc nó nhìn qua hắn, tựa như đang nhìn sâu kiến.
Lúc này trong lòng lão giả sinh ra đại khủng bố, đại e ngại.
Hắn cảm thấy sinh tử của mình đã không còn nằm trong tay bản thân.
-----
Dịch: MB_Boss