Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 303: Lục Thủy Và Mộ Tuyết Đã Quan Hệ Vợ Chồng Thật Sự?

Chương 303: Lục Thủy Và Mộ Tuyết Đã Quan Hệ Vợ Chồng Thật Sự?


"Nghe nói Thiên Tỉnh mở rồi, không biết thật hay giả."
"Giả thôi, Thiên Tỉnh không phải lời đồn đại sao?"
"Nhưng gần đây quả thật có người nói thế, cũng không biết có chuyện gì xảy ra."
"Lời đồn thôi, chúng ta yếu như vậy còn nghe được, đại khái là có người muốn lừa gạt."
Lục Thủy nghe được những lời này, đột nhiên ngừng lại, hắn có hơi nghi ngờ.
Thiên Tỉnh cũng mở ra ở thời đại này sao?
"Thiếu gia biết Thiên Tỉnh à?" Chân Võ khẽ hỏi.
"Biết một chút." Lục Thủy tiếp tục đi về phía trước.
"Thiên Tỉnh thật sự tồn tại sao?" Chân Linh hỏi.
"Không tồn tại." Lục Thủy không quay đầu lại.
"Cho nên trên đời này thật ra không có Thiên Tỉnh chứ?" Chân Võ thử hỏi.
"Có Thiên Tỉnh." Lục Thủy bình tĩnh đáp một câu.
Chân Võ, Chân Linh bối rối. Vừa rồi không phải thiếu gia nói không có Thiên Tỉnh tồn tại sao?
Sao thoáng cái lại nói thành có Thiên Tỉnh vậy?
Không có cách nào hiểu được.
Ở trong truyền thuyết của tu chân giới, Thiên Tỉnh là một cái giếng, một cái giếng có thể nhìn thấy vài sự vật.
Có thể là sự khiêm tốn trong lòng, có thể là sự kiêu ngạo trong lòng, cũng có thể là tương lai gì đó.
Có người nhìn thấy Thiên Tỉnh có thể một lần bay lên trời, cũng có người nhìn thấy đạo tâm rơi xuống.
Đây là một cái giếng có hai lưỡi, lại xem có dám nhìn hay không.
Bởi vì ảnh hưởng quá nhiều, có rất ít người tu vi cao dám đi nhìn cái giếng này.
Nếu có, đó nhất định là ma tu cùng với tu sĩ đặc biệt.
"Đi hỏi vị trí đại khái của Thiên Tỉnh ở đâu, không quan tâm nó là thật hay giả, có thể không cần tới gần thì đừng có tới gần." Lục Thủy nói.
"Thiên Tỉnh rất nguy hiểm sao?" Chân Võ đáp một tiếng, sau đó có chút tò mò nói.
"Có lẽ vậy." Lục Thủy bình tĩnh nói.
Sau đó, Lục Thủy không nói gì nữa, đi về phía Mộ gia.
Khi Lục Thủy đi tới cửa nhà Mộ gia, phát hiện Mộ Tuyết lại có thể đang chờ ở cửa.
Điều này làm Lục Thủy có chút bất ngờ, không phải nàng nên đi cùng ba người kia sao?
"Ta đã đoán sai à?" Lục Thủy thản nhiên nói.
"Sao Mộ tiểu thư lại đứng ở cửa?" Lục Thủy đi tới trước mặt Mộ Tuyết, mở miệng hỏi.
"Ta đang đợi Lục thiếu gia." Thấy Lục Thủy không hiểu, Mộ Tuyết giải thích một câu:
"Cha ta hình như muốn gặp chúng ta."
Lục Thủy gật đầu, xem như đã hiểu.
Tuy nhiên hắn tỏ vẻ không hiểu hành vi của cha vợ, trên lý thuyết bọn họ không có thiện cảm với mình.
Hắn cũng không có thiện cảm với đám người Mộ gia.
Nhưng dù không có thiện cảm, hắn cũng sẽ không làm loạn vào lúc này.
"Bây giờ sao?" Lục Thủy hỏi.
Mộ Tuyết gật đầu:
"Ở đại sảnh, vậy ta lại dẫn Lục thiếu gia qua."
Chẳng mấy chốc, Lục Thủy liền theo Mộ Tuyết đi tới đại sảnh của Mộ gia.
Tới đại sảnh, Lục Thủy và Mộ Tuyết chỉ thấy cha của Mộ Tuyết ngồi ở phía trên.
"Cha." Mộ Tuyết khẽ gọi một tiếng.
Lục Thủy cũng cung kính nói:
"Tiền bối."
Lễ phép cơ bản vẫn phải nói, kiêu ngạo cũng không phải kiêu ngạo ở trên chi tiết này được.
Mộ Trạch nhìn Lục Thủy và Mộ Tuyết, sau đó nói với Lục Thủy:
"Lục thiếu gia không phải là người của Mộ gia?"
Nghe được câu này, Lục Thủy khẽ nhíu mày, hắn có cảm giác mình bị sỉ nhục.
Chỉ mong là ảo giác.
Mộ Tuyết cũng nhíu mày, nàng không hiểu tại sao cha mình lại hỏi ra điều sẽ khiến cho người ta hiểu nhầm như vậy.
Lúc này, Lục Thủy mở miệng trả lời:
"Tiền bối hẳn phải biết, vãn bối chỉ tới Mộ gia làm khách."
Câu trả lời của hắn rất uyển chuyển.
"Ngươi và Mộ Tuyết sắp thành hôn?" Mộ Trạch lại một lần nữa hỏi.
Đề tài này nhảy thật nhanh, trong lòng Lục Thủy không hiểu, sau đó gật đầu nói:
"Qua đầu năm sau."
Lục Thủy thành thật trả lời. Tuy ngày này vốn là do cha của Mộ Tuyết định ra, nhưng đối phương hỏi, Lục Thủy tất nhiên không thể không trả lời.
"Mộ Tuyết ở Lục gia bao lâu?" Mộ Trạch nhìn Lục Thủy tiếp tục hỏi.
"Chừng một tháng." Lục Thủy đáp lại.
Mộ Trạch nhích lại gần, bình tĩnh nói:
"Thời gian lâu như vậy, chắc hẳn Lục thiếu gia và Mộ Tuyết có quan hệ vợ chồng thực sự chứ?"
Nghe được câu này, Lục Thủy lập tức sửng sốt, bản thân Mộ Tuyết cũng bối rối.
"Cha, ngài đang nói gì?" Giọng điệu Mộ Tuyết có chút nặng.
Lục Thủy cũng theo bản năng cảm giác tức giận, có thể nói ra loại chuyện này như vậy sao?
Hắn ngẩng đầu nhìn phụ thân của Mộ Tuyết, giọng điệu không còn cung kính như trước nữa:
"Tiền bối có ý gì?"
Mộ Trạch không để ý đến Mộ Tuyết, mà nhìn thẳng vào Lục Thủy, có chút lãnh đạm nói:
"Không phải là người của Mộ gia thì không có tư cách tiến vào tổ địa của Mộ gia.
Nếu Mộ Tuyết là người của Lục thiếu gia, vậy lần này coi như hai vị tới Mộ gia làm khách, các ngươi có thể tham dự quá trình tế tổ, nhưng chuyện cuối cùng bước vào tổ địa, hi vọng hai vị không làm cho Mộ gia ta khó xử."
Mộ Tuyết nghe được câu này, cũng có chút khó tin:
"Phụ thân, vì sao?"
"Câm miệng." Mộ Trạch phẫn nộ mắng Mộ Tuyết.
Dường như hắn đang nói: Ở đây không tới lượt ngươi nói chuyện.
"Tiền bối, dù nói thế nào đi nữa, sang năm Mộ tiểu thư cũng mới bước vào Lục gia ta, bây giờ nàng vẫn là người của Mộ gia đi?" Lục Thủy nhíu mày nói.
Mộ Tuyết thật vất vả mới có khả năng lại bước vào tổ địa bái tế, cơ hội này là rất ít.
Sao hắn có thể không để ý được?
"Ồ? Nói vậy, Mộ Tuyết không phải là người của Lục thiếu gia?" Mộ Trạch nhìn Lục Thủy nói.
"Tiền bối nói không phải là cùng một chuyện." Lục Thủy nói.
"Không phải là cùng một chuyện sao? Xem ra Lục thiếu gia cũng cảm thấy, có một đạo lữ vô dụng ngay cả tu vi cũng không có là chuyện sỉ nhục, Lục gia ngươi nghĩ thế nào ta không để ý, Mộ Trạch ta thà không cần loại con gái phế vật này, cũng không cần nàng làm mất mặt trong lúc tế tổ.
Nếu Lục thiếu gia chơi chán, không cần, cũng có thể tiện tay ném đi. Dù sao..."
"Ngươi nói thêm một lần nữa thử xem?" Mộ Trạch còn chưa nói hết, giọng nói lạnh như băng của Lục Thủy đã vang lên trong đại sảnh.
Dưới chân hắn trực tiếp khuếch tán ra sức mạnh Tam giai Thể Thuật, mặt đất liền xuất hiện rất nhiều vết nứt.
Lục Thủy giận thật rồi, chỉ là khi đang phóng ra sức mạnh, hắn lại áp chế tu vi của mình xuống.
Nhưng ánh mắt hắn nhìn Mộ Trạch không hề yếu thế.
Thân là đại thiếu gia Lục gia, hắn có đủ tự tin tạo áp lực cho Mộ gia.
Nhìn thấy Lục Thủy muốn ra tay, Chân Võ Chân Linh phía sau giật nảy mình.
Đương nhiên bọn họ cũng lập tức cầm kiếm trong tay, chỉ cần Lục Thủy ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ có thể trực tiếp rút kiếm.
Mộ Tuyết nhìn Mộ Trạch, viền mắt có hơi đỏ lên.
Nàng không hiểu cha nàng đang nói gì.
Mà Mộ Trạch lại rất bất ngờ khi nhìn thấy Lục Thủy phát ra sức mạnh Thể Thuật Tam giai.
Lần đầu tiên hắn biết Lục Thủy lại có khả năng trên phương diện Thể Thuật.
-----
Dịch: MB_Boss


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất