Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 319: Nguy Cấp

Chương 319: Nguy Cấp


Đám người Mộ Uyên nhìn lên bầu trời với vẻ mặt khó tin.
Lúc này, trên bầu trời xuất hiện một tấm màn đen vô cùng vô tận, tấm màn đen này đến từ trên trời, dường như muốn cắn nuốt toàn bộ Mộ gia.
Góc hẻo lánh của Thiên Tỉnh.
Mộ gia bị bao phủ bên trong góc hẻo lánh của Thiên Tỉnh.
Tất cả ánh sáng đều bị Thiên Tỉnh hấp thu, hết thảy tất cả như đều bị Thiên Tỉnh cắn nuốt.
Mộ Uyên không chút chần chờ, lập tức lựa chọn ra tay:
“Mọi người bảo vệ gia tộc, để ta thử đi đối kháng với Thiên Tỉnh này.”
Mộ Trạch và Mộ Khương cũng không do dự, lập tức đưa ra lựa chọn mở đại trận.
Mặc dù Mộ Uyên thử đi chống lại Thiên Tỉnh, nhưng hắn cũng không lỗ mãng, mà chọn dùng pháp bảo để thăm dò.
Thế nhưng mà, khi hắn bay lên không trung, vừa mới gọi ra pháp bảo thì bản thân lập tức bị Thiên Tỉnh hút vào trong đó.
Đến cả thời gian để phản ứng cũng không có.
Mà Mộ Trạch và Mộ Khương lúc đó cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
“Không mở được, sức mạnh lập tức bị hấp thu. Hơn nữa, không thấy đại ca đâu.”
Mộ Khương kinh hãi, lần này chẳng lẽ Mộ gia bọn họ sẽ xong đời sao?
“Để ta liên lạc với trưởng bối bên trong tổ địa.” Mộ Khương lập tức nói.
Chỉ là, khi nàng vừa mới định liên hệ với những vị trưởng bối đang ngủ say của Mộ gia thì kinh ngạc phát hiện ra rằng, không thể liên lạc được.
Tất cả đều bị cắt đứt, hoặc có thể nói rằng tất cả đều không có tác dụng.
“Tại sao lại như vậy?” Mộ Khương không thể tin nổi.
Vì sao Thiên Tỉnh lại vừa vặn ảnh hưởng đến Mộ gia bọn họ?
Mộ Trạch nhìn thấy tất cả, cũng vô cùng hoảng sợ.
Mọi thứ hắn vừa nhìn thấy đều không phải là giả, trận pháp không mở được, tất cả mọi thứ đều mất tác dụng.
“Đây chính là chuyện là Lục thiếu gia đã làm sao? Thật khiến người ta sợ hãi.” Mộ Trạch nhìn Thiên Tỉnh sắp cắn nuốt tất cả mọi thứ mà lòng sinh sợ hãi.
Như đứng trước thế giới này, bản thân nhỏ bé cỡ nào.
Bọn họ không thể chống lại việc Thiên Tỉnh giáng lâm.
Thật sự Mộ gia sẽ không bị bất cứ tổn hại nào ư?
Thiên Tỉnh quá đáng sợ, đáng sợ đến nỗi Mộ Trạch lo lắng Mộ gia sẽ vì vậy mà diệt vong.
—— ——
Lục Thủy đang ngồi tại chỗ ăn cơm của hắn.
Lúc này, tấm màn đen giáng lâm, ánh sáng bị tước đoạt.
Chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người rơi vào khủng hoảng.
Vì sao?
Không phải bởi vì bọn họ chưa bao giờ va chạm việc đời, mà là tấm màn che vốn mang theo sự sợ hãi, nhìn lên Thiên Tỉnh cũng sẽ có cảm giác đang bị Thiên Tỉnh nhìn chăm chú.
Không hiểu biết về Thiên Tỉnh, tu vi lại không đủ mạnh, thì sẽ cảm nhận được sự sợ hãi.
Thiên Tỉnh giáng lâm, có thể cắn nuốt sinh linh vạn vật.
Nơi nào càng nhiều cảm xúc, càng dễ thu hút ánh mắt của Thiên Tỉnh.
Nhưng ở đây là bên góc hẻo lánh của Thiên Tỉnh, thuộc về bị thiên tai ngẫu nhiên.
Nó sẽ đưa tất cả những ai bị cắn nuốt vào khu vực thiên tai thực sự.
Vùng đất Nghịch Tinh sinh ra.
Lục Thủy ăn xong cơm, nói với Chân Võ Chân Linh:
“Chút nữa ta đi Độ Thiên lĩnh, không thấy ta cũng đừng lo lắng.”
Chân Võ Chân Linh cũng bị vây trong trạng thái hoảng sợ, bọn họ đang bảo vệ Lục Thủy, bọn họ không thể hiểu được lời nói của Lục Thủy.
Nhưng chỉ cần đồng ý là được rồi.

Ở khu vực khác của Mộ gia, một người đàn ông đang ôm kiếm trong lòng thở dài.
“Cuối cùng thì cũng bị ảnh hưởng tới, đây chính là Thiên Tỉnh sao?
Ta có cảm giác không thể nào chạy thoát.
Chỉ cần ở trong phạm vi Thiên Tỉnh thì sẽ không thể chạy khỏi Thiên Tỉnh ư?
Đến cùng thì Thiên Tỉnh đáng sợ tới mức nào chứ?”
Người này thử truyền tin, nhưng hắn phát hiện ra, tất cả biện pháp truyền tin đều mất đi hiệu lực.
Kế hoạch thất bại, hắn muốn báo cho những người khác, tiếc rằng hắn lại bị mắc kẹt ở chỗ này.
Ngay lúc Ma Kiếm Trảm Đồ định thử rời đi, đột nhiên bên trong tấm màn đen có sấm sét lấp lóe, tiếp đó như có vật đang bắt đầu ngưng tụ lại ở trong tấm màn đen.
Lông mày Ma Kiếm Trảm Đồ nhảy lên một cái, hắn cảm thấy có thứ gì đó rất quan trọng sắp xuất hiện.
“Vẫn nên rời đi trước thôi.”
Ma Kiếm Trảm Đồ ngạc nhiên không biết Thiên Tỉnh đang xảy ra chuyện gì, cũng muốn biết đến cùng là sẽ xuất hiện điều gì.
Nhưng trên người hắn có nhiệm vụ và vật phẩm quan trọng..
Không được có chút sơ sót nào.
“Đáng tiếc.”
Tiếc nuối xong, Ma Kiếm Trảm Đồ liền cầm kiếm thử phá vỡ không gian.
Kiếm của hắn không có sức mạnh phát ra, nhưng theo động tác huy kiếm của thì không gian bắt đầu chấn động.
Tấm màn đen sau khi va chạm vào sức mạnh này thì phát ra một tiếng răng rắc, tựa như bị bổ ra một vết nứt.
Ầm!!
Một âm thanh thanh thúy vang lên, vết rách vỡ ra, biến thành một thông đạo.
Trong nháy mắt khi thông đạo xuất hiện, Ma Kiếm Trảm Đồ lập tức theo thông đạo rời đi.
Chỉ là ngay khi hắn đi vào trong thông đạo, đột nhiên bị một vệt ánh sáng che khuất mắt.
Không chần chờ, Ma Kiếm Trảm Đồ nâng kiếm chém ra, hắn muốn chém đứt cái ánh sáng đang che khuất ánh mắt hắn lúc này.
Mà ngay khoảnh khắc khi chém ra một kiếm, hắn có cảm giác trời đất mất đi ánh sáng. Không chỉ vậy, thậm chí hắn còn cảm thấy sức mạnh ở tay chân mình cũng không thể nào quan sát được.
Giống như người mù.
Ngay sau đó, hắn cảm thấy bóng tối đang chiếm lấy mình, mặc kệ hắn sử dụng bất kì sức mạnh nào cũng không hề có tác dụng.
Giống như một người không biết bơi rơi xuống nước, chuẩn bị chết chìm vậy.
Bất lực.
Chỉ trong chớp mắt này, ma tu Trảm Đồ sợ hãi.
Hắn lập tức lựa chọn lùi về sau một bước.
Mà ngay khi hắn lùi lại, tất cả mọi thứ lại trở lại như thường, hắn về tới khu vực thuộc Mộ gia.
Ma Kiếm Trảm Đồ nhìn thấy vậy thì trong lòng vẫn còn mang sợ hãi.
Thiên Tỉnh, còn đáng sợ hơn nhiều so với dự đoán của hắn.
Ầm ầm!!!
Lúc này Ma Kiếm Trảm Đồ nghe thấy trên trời truyền ra tiếng vang cực lớn.
Hắn lập tức quay đầu lại nhìn, chỉ là vừa gấp gáp quay lại nhìn thấy việc này khiến hắn cảm thấy khó hiểu.
Bởi ở vị trí trung tâm của tấm màn đen kịt này xuất hiện một luồng ánh sáng rực rỡ.
Tia sáng này lập tức chiếu sáng toàn bộ Mộ gia.
Ngay sau đó, luồng ánh sáng này từ trên trời giáng xuống.
Tốc độ nhanh tới mức vượt qua giới hạn của mắt nhìn.
Oành!
Một tiếng vang lớn, luồng ánh sáng này rơi xuống trấn nhỏ Mộ gia.
Ma Kiếm Trảm Đồ lập tức quay lại nhìn, mà không chỉ Ma Kiếm Trảm Đồ, đến cả Mộ Trạch và Mộ Khương cũng vậy.
Nhưng người khác cũng nhìn lại.
Mọi người đều muốn nhìn thấy ánh sáng trong bóng tối này.
Ngay sau đó bọn họ lập tức nhìn thấy một quả cầu ánh sáng, quả cầu ánh sáng rơi ở nơi ngã tư đường.
Chỉ ngay khi nhìn thấy nó, trong lòng mọi người dâng lên cảm giác mình nhìn thấy bảo vật trân quý nhất.
Như là dụ dỗ con người đi đến cầm lấy nó.
Mà cách quả cầu này gần nhất, chính là Lục Thủy.
-----
Dịch: MB_Boss


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất