Chương 326: Chia Ra
Không chờ Mộ Uyên nghĩ xem phải làm gì, giọng nói của Mộ Trạch lại truyền tới.
"Đại ca, ta gặp được một người, người đó nói nơi này là Độ Thiên Lĩnh, Thiên Tỉnh trong truyền thuyết chính là xuất hiện ở Độ Thiên Lĩnh."
Nghe thấy Mộ Trạch nói vậy, Mộ Uyên nhíu mày.
Đây cũng không phải là chuyện gì tốt ành.
"Cứ tập hợp lại, liên thủ dùng bí pháp tra xét một chút, tập trung các tộc nhân xung quanh lại, rồi nghĩ cách sau." Mộ Uyên mở miệng nói.
Không bao lâu, Mộ Uyên và Mộ Trạch cùng phần lớn tộc nhân tập trung trong một sơn động nào đó. Ở đây quả thật rất thích hợp cho bọn họ tạm thời ở lại.
Chỗ này dễ thủ khó công.
Khi Mộ Trạch và Mộ Uyên thu xếp cho mọi người xong, lại bắt đầu bàn tới chuyện chính.
"Đại ca, có lẽ ta có cách dẫn tộc nhân trở lại." Mộ Trạch nói.
Mộ Uyên hơi bất ngờ.
Hắn đã thử qua, ở đây bị đóng kín, ngăn cách với bên ngoài, muốn ra ngoài sẽ rất khó khăn.
Bọn họ cũng không phải sợ kẻ địch gì.
Lấy thực lực của bọn họ, chắc hẳn có rất ít người có thể là đối thủ.
Nhất là khi bọn họ còn có nhiều người như vậy.
Điều lo lắng duy nhất vẫn là bản thân Thiên Tỉnh.
Vật này rất có khả năng sẽ hủy diệt tất cả đám người bọn họ.
Cho nên, nếu có thể rời đi, bọn họ tất nhiên phải mau chóng rời đi.
"Nói thử xem." Mộ Uyên nói.
Mộ Trạch không nói nhảm, trực tiếp lấy ra một quyển trục.
"Trận pháp truyền tống khu vực? Ngươi đã sớm mang theo trên người à?" Vì lý do an toàn, khi tế tổ, bọn họ phải mang theo trên người.
Nếu có nguy hiểm, lập tức truyền tống tất cả mọi người đi.
Để tránh cho tất cả mọi người gặp phải bất trắc.
Đây chính là bảo vật đỉnh cấp, rất ít người sẽ mang nó bên người.
Mộ Trạch gật đầu:
"Vì lý do an toàn, nửa tháng trước ta vẫn mang theo trên người, còn có cái này nữa."
Sau đó Mộ Trạch lấy ra một thứ tương tự với cây đinh.
"Phá Trọng Đinh? Đúng vậy, có Phá Trọng Đinh và pháp trận không gian, có lẽ có thể ra ngoài thật." Mộ Uyên suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói.
Phá Trọng Đinh cũng là vật phẩm chỉ dùng một lần, có thể phá phần lớn không gian giam cầm.
Phần lớn này là phần lớn thật sự.
Dù sao, đây là thứ do tổ tiên của bọn họ truyền xuống, nghe nói là truyền xuống cùng với đá khởi nguồn, toàn tộc chỉ có ba cái.
Khi nhìn thấy được hai thứ đó, xác định đại khái kế hoạch xong, Mộ Uyên thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng đã có chút hi vọng.
Nhưng còn có một vấn đề khó khăn nữa.
Lục Thủy.
Mộ Trạch nói tiếp:
"Về phía Lục Thủy, ta sẽ đi tìm. Đại ca cứ dẫn người về trước đi. Nếu chậm nữa, có thể sẽ lỡ mất thời gian tế tổ."
Mộ Uyên cũng không tính tự mình rời đi, lắc đầu nói:
"Không, ngươi dẫn người trở lại, để ta đi tìm Lục Thủy. Thực lực của ngươi không đủ, ở đây quá nguy hiểm.
Cho dù gặp phải chuyện không may, cũng có tộc trưởng ta chôn cùng, Lục gia không đến mức trút hết lửa giận lên trên thân của Mộ gia."
Mộ Trạch cũng lắc đầu:
"Ta sắp gặp thiên kiếp của Lục giai, lực uy hiếp này đủ làm cho phần lớn mọi người kiêng kỵ.
Việc tế tổ trong tộc, chỉ cần có đại ca là có thể làm được hoàn mỹ.
Cho nên để ta đi tìm là thích hợp nhất."
Mộ Trạch tốn một lúc, cuối cùng đã thuyết phục được Mộ Uyên, để Mộ Uyên ở lại không phải là kế hoạch của Lục Thủy.
Theo Lục Thủy nói, có lẽ hắn phải ở lại đây để làm một vài chuyện khác.
Không thể để cho người của Mộ gia nhìn thấy hắn được.
Mộ Trạch cũng không có cách nào.
Nhưng hắn quả thật phải ở lại. Lục Thủy quá trẻ tuổi, nếu chẳng may chơi hơi quá, kẻ gặp tai ương lại là Mộ gia.
Chờ bọn họ tìm được tất cả tộc nhân, trận pháp truyền tống đã trực tiếp được khởi động, sau đó lại xem Phá Trọng Đinh có tác dụng hay không.
Trên thực tế, Mộ Trạch biết có tác dụng, hoặc nói là Lục Thủy nói cho hắn biết, nó có tác dụng.
Nhưng muốn làm cho trận pháp theo sát phía sau, thời gian chênh lệch cực ít, một khi bỏ qua sẽ không có cách nào thoát ra ngoài được.
Hắn tất nhiên cũng nói suy nghĩ này cho Mộ Uyên biết.
Sau đó quyết định mở ra trận pháp trước.
Sau khi tất cả chuẩn bị thỏa đáng, Mộ Trạch nói với Mộ Uyên:
"Nếu có thể, bảo đám người Đường Y chậm lại một, hai ngày hãy trở về.
Cũng thuận tiện để cho Mộ Tuyết vào tổ địa."
Lúc này tổ địa có lẽ đã bị lộ, nhưng không phải ai có thể tới gần được.
Để các nàng ở lại một, hai ngày, chủ yếu là do Mộ Trạch còn lo lắng, chỉ hậu bối ở tổ địa sẽ không có ai vào được đây.
Lúc này trật tự ở Mộ gia hỗn loạn, nếu đối phương không chờ ở tổ địa, bọn họ sẽ dễ dàng tìm được người muốn tìm.
Cho nên chậm lại một, hai ngày, có lẽ sẽ có hiệu quả.
Không cầu có công, nhưng cầu không sai sót.
Mộ Uyên không từ chối.
Sau đó, Mộ Trạch lùi lại một đoạn, Mộ Uyên mở ra trận pháp, sử dụng Phá Trọng Đinh.
Phá Trọng Đinh cắm vào trong không gian, không gian trực tiếp vặn vẹo, sau đó lấy tốc độ rất nhanh phá vỡ không gian, một thông đạo không gian hiện ra.
Nhìn Phá Trọng Đinh, trong lòng đám người Mộ Uyên thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên có thể làm được.
Mộ Uyên không hề do dự, bắt đầu truyền tống.
Trong nháy mắt, truyền tống trận theo Phá Trọng Đinh vọt vào trong thông đạo không gian.
Cuối cùng không thấy bóng dáng đâu nữa.
Mộ Trạch nhìn tất cả những điều này, sau mấy hơi thở, không gian vặn vẹo đã khôi phục, thông đạo không gian biến mất.
"Phù…"
Mộ Uyên thở phào nhẹ nhõm:
"Ra ngoài rồi. Cũng may là đồng ý với kế hoạch, chỉ không biết Lục Thủy bên kia thế nào."
Sở dĩ hắn mang đồ trên người là do Lục Thủy đã sớm nói cho hắn biết, thuận tiện bảo hắn là tộc nhân đại khái sẽ được đưa tới đâu.
Đương nhiên vẫn có một điểm quan trọng nhất.
Nếu người mà Lục Thủy tìm kiến xâm nhập vào trong bọn họ, sẽ bảo hắn dừng truyền tống.
Cũng may từ đầu tới cuối đều không nhận được tin tức của Lục Thủy.
Nhưng hắn vẫn chưa dám thả lỏng.
Nơi này là vị trí của Thiên Tỉnh. Lục Thủy nói với hắn, Thiên Tỉnh có đôi khi rất nguy hiểm.
Cho nên hắn tốt nhất có thể bảo vệ mình.
Nhưng Mộ Trạch rất tò mò, nếu hắn không đồng ý hợp tác, Lục Thủy sẽ tính kéo Mộ gia xuống nước sao?
Hắn không được biết.
Về phần bảo Lục gia bồi thường, hắn cảm thấy tộc trưởng Mộ gia bọn họ sẽ làm chuyện này tốt hơn mình, căn bản không cần mình nhắc nhở.
Chỉ cần để Mộ Uyên biết chuyện gì xảy ra lúc đó là được.
Đương nhiên, điều kiện trước tiên là Lục Thủy bình an không sao.
Nếu Lục Thủy gặp chuyện không may, cho Mộ gia mười lá gan cũng không dám nhắc tới chuyện bồi thường.
...
Trong Mộ gia, Mộ Khương thu xếp người qua loa xong, lại muốn đi tìm trưởng bối bên dưới tổ địa.
Mộ gia gặp phải họa lớn này, nàng một thân một mình không gánh vác nổi.
May mà những người còn lại chỉ bị thương nhẹ.
Nhưng hy vọng của Mộ gia đã hoàn toàn biến mất.
Tuy rất đau đớn, nhưng cần đối mặt thì nàng vẫn phải đối mặt.
-----
Dịch: MB_Boss