Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 370: Trảm Diệt Kiếm

Chương 370: Trảm Diệt Kiếm


Đông Phương Trà Trà ngay lập tức kề sắt đất lăn một vòng, thành công tránh khỏi công kích của Thi Di.
Đây là nàng lĩnh ngộ được, dùng để tránh Đông Phương đệ đệ đánh lén.
À, là biểu đệ Lục Thủy.
Nàng vẫn nhớ lần biểu đệ Lục Thủy đánh lén nàng, khiến cho nàng không có chút lực trở tay nào.
Không nghĩ tới nhanh như vậy đã phải dùng tới đại chiêu.
Nhìn thấy Đông Phương Trà Trà lăn một vòng dưới đất, rất nhiều người đều vô ý thức ngây ngẩn cả người.
Ngay chính Thi Di cũng không tài nào hiểu được.
Nhưng nàng không thể mất tập trung.
Bởi vì Đông Phương Trà Trà bắt đầu phản kích, mà tốc độ còn rất nhanh.
Là nắm đấm.
Lúc này Thi Di nhìn thấy nắm đấm của Đông Phương Trà Trà đã gần sát trước mặt nàng.
Thi Di chỉ có thể lui lại.
Nhưng nắm đấm của Đông Phương Trà Trà còn mang theo quyền phong mạnh mẽ.
Ầm một tiếng.
Quyền phong này và kiếm của Thi Di đụng vào nhau.
Thi Di bị ép lui lại một chút, nhưng quyền phong kia đã bị nàng chém tan.
Chẳng qua khi nàng vừa mới đứng vững được xong, một thanh kiếm trực tiếp từ trên đầu nàng rơi xuống.
Thi Di kinh hãi, nhanh chóng điều động lực lượng tam giai của bản thân, một vệt ánh sáng xuất hiện trên người nàng.
Ánh sáng này lấy thế sét đánh không kịp bưng tai ngưng tụ thành một bóng người màu vàng óng, bóng người này vừa xuất hiện, liền trực tiếp đối mặt với kiếm của Đông Phương Trà Trà.
Ầm !!!
Lực lượng khổng lồ trong nháy mắt khuếch tán, mà Đông Phương Trà Trà cũng trực tiếp bị bay ngược ra ngoài.
Bóng người màu vàng óng kia vẫn đứng vững tại chỗ.
Không lùi lại cũng không thừa thắng xông lên.
“Á, ối, ối.” Đông Phương Trà Trà rớt xuống đất, lăn ba vòng mới ngừng lại được.
Nhưng nàng rất nhanh đã nhảy dựng lên, sau đó cảnh giác nhìn về phía Thi Di.
Trong lúc chiến đấu, bất cứ chần chờ do dự nào cũng đều có thể biến thành nguy hiểm trí mạng.
Đây là Hương Dụ dạy nàng, ánh mắt nhất định phải nhìn chằm chằm vào kẻ địch.
Như vậy đối phương muốn đánh lén cũng phải suy tính một chút.
Sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Thấy Đông Phương Trà Trà bay ra ngoài, Hương Dụ giật nảy mình, suýt chút nữa đã xông lên, cũng may Tiểu thư không có việc gì.
Thật ra, Thiên Ngâm và Thạch Minh còn sợ hơn.
Sợ Đông Phương Trà Trà xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Bọn hắn phát hiện thật ra không có chỗ ở cũng không có vấn đề gì, bọn hắn chỉ lo lắng Đông Phương Trà Trà xảy ra chuyện.
Đến lúc đó sẽ chọc giận tới một vài người vô cùng đáng sợ.
“Pháp Tướng Kim Thân? Hẳn là dị bản giản lược đã được sửa lại, không biết nên gọi là cái gì?” Lục Thủy nhìn Thi Di kia, mở miệng nói.
“Hình như gọi là Thông Thức Đạo Ảnh, là tam giai mới có thể tu luyện pháp thuật này. Vị tiên tử này cũng rất lợi hại, pháp thuật đó không dễ luyện lắm.” Mộ Tuyết nói.
Mọi người đều là tu chân giả, cho nên biết những việc này là rất bình thường.
Không liên quan gì đến tu vi, bọn hắn đều không lo lắng sẽ bị đối phương nhìn ra cái gì.
Về phần Thông Thức Đạo Ảnh, cái này có chút thần thông, cũng có nghĩa là không phải người nào cũng có thể tu luyện nó.
Có một số ít người nhất định sẽ không thích hợp tu luyện.
Chưa nói tốt xấu ra sao.
Dù sao Thông Thức Đạo Ảnh cũng chỉ là quá độ.
Thực sự lợi hại phải là Pháp Tướng Kim Thân.
“Đông Phương Tra Tra còn được, thế mà còn có thể đánh đối phương đến phải mở ra pháp tướng.” Lục Thủy khách quan đánh giá.
Nhất là sau khi lăn một vòng kia, hắn không hiểu sao lại có cảm giác Đông Phương Trà Trà đang rất đắc ý.
“Ừm, thiên phú chiến đấu của Trà Trà không mạnh, nhưng tiên tử Thi Di này cũng rất bình thường.” Mộ Tuyết nói.
Đương nhiên, tổng thể mà nói, ưu thế của Đông Phương Trà Trà lớn hơn.
“Mộ Tiểu thư cảm thấy Đông Phương Tra Tra có bao nhiêu phần thắng?”
“Lục Thiếu gia cảm thấy thế nào?”
“Dưới tình huống bình thường, Đông Phương Tra Tra hẳn là sẽ thua.”
“Vậy nếu Trà Trà thắng thì sao?”
Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy, gương mặt mang theo nụ cười thoải mái.
Nàng nhìn Lục Thủy lâu, trên mặt liền sẽ hiện chút xíu ý cười.
Cái này rất khó khắc chế, gần đây đều không thể nào khắc chế.
Nhất là khi sang đầu năm nàng và Lục Thủy sẽ thành hôn, nàng càng ngày càng vui vẻ.
Mặc dù là xuất giá sớm hơn hai năm, nhưng đây cũng không phải chuyện không tốt gì.
Lục Thủy nhìn Mộ Tuyết, hắn đương nhiên có thể nhận ra ý cười của Mộ Tuyết, lấy khoảng cách hiện tại giữa hai người, Lục Thủy còn có thể ngửi được hương thơm nhàn nhạt trên người Mộ Tuyết.
Kiếp trước cũng thường xuyên ngửi thấy.
Rất quen thuộc.
“Nếu như Tra Tra thắng, vậy ta sẽ đưa cho Mộ Tiểu thư một món quà nhỏ.
Còn Mộ Tiểu thư thì sao?” Lục Thủy nhìn Mộ Tuyết hỏi.
Mộ Tuyết nghĩ một chút, sau đó nói:
“Lục Thiếu gia có thể đặt ra một yêu cầu với ta.”
Ví dụ như mặc quần áo ngắn hơn một chút cho ngươi xem, hay như nhẹ nhàng hôn ngươi một cái, hoặc như để cho ngươi ôm một chút.
Những việc này đều có thể.
Mộ Tuyết cảm thấy Lục Thủy không có cơ hội, nàng là đang tạo cơ hội cho Lục Thủy.
Lục Thủy nhìn Mộ Tuyết, nghiêm trang nói:
“Yêu cầu? Ví dụ như ta muốn mua phiếu xe giờ cao điểm, Mộ Tiểu thư có thể xếp hàng trong đêm giúp ta mua sao?”
Ý cười của Mộ Tuyết trong nháy mắt cứng lại: “...”
Giết chết đi, chồng kiểu này thì làm được cái gì?
Ầm !!!
Một tiếng nổ mạnh đột nhiên vang lên khiến Lục Thủy và Mộ Tuyết phải chú ý tới Đông Phương Trà Trà đang đứng trên đài.
Lúc này, Thi Di đang không ngừng công kích Đông Phương Trà Trà.
Tốc độ của nàng rất nhanh, lực công kích rất dữ dội, gần như là đè Đông Phương Trà Trà ra mà đánh.
Theo chuyển động của hai người, sức mạnh của hai phía liên tục va chạm vào nhau, hai người cũng đang không ngừng thay đổi vị trí.
Nếu không phải quanh lôi đài còn có trận pháp, sức mạnh đã sớm lan xa ra bốn phía.
Đông Phương Trà Trà nhìn chằm chằm công kích của đối phương, nàng phát hiện mình chỉ có thể ở thế bị động chờ bị đánh.
Thật thê thảm, thật muốn kêu Hương Dụ tới giúp.
Nhưng nàng tự nhiên biết chuyện này chỉ có thể dựa vào chính nàng.
Sau đó, công kích của Thi Di lại một lần nữa đánh tới.
Điều Đông Phương Trà Trà có thể làm bây giờ chính là không ngừng phòng ngự, cũng không biết có phải chính mình đã trở nên lợi hại rất nhiều hay không, Đông Phương Trà Trà cảm thấy mình có thể ngăn cản mọi công kích của đối phương.
Ầm !!!
Lần này, Thi Di gia tăng công kích, trực tiếp bức Đông Phương Trà Trà lùi lại một khoảng.
Mà Thi Di cũng không tiếp tục phát động công kích, nàng lúc này lấy ra một hạt châu, hạt châu này bị Thông Thức Đạo Ảnh cầm trong tay.
Thông Thức đạo hữu lập tức biến lớn.
Mà kiếm trong tay Thi Di cũng đột nhiên lớn lên.
Như là một thanh cự kiếm, mà kiếm này chém thẳng về phía Đông Phương Trà Trà.
“Đây là pháp bảo đỉnh cấp của ta, Trảm Diệt Châu, nó có thể giúp ta tăng cường công kích lên đến mức lớn nhất.
Đông Phương Trà Trà, ngươi thua chắc rồi.”
Giờ khắc này, kiếm ý bắn ra bốn phía, cự kiếm đáng sợ lấy tốc độ cực nhanh rơi về phía Đông Phương Trà Trà.
“Trảm Diệt Kiếm.”
Một kiếm này chém xuống mặt đất trong nháy mắt.
Ầm !!!
-----
Dịch: MB_Boss


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất