Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 395: Kinh Hồng Nhất Chỉ

Chương 395: Kinh Hồng Nhất Chỉ


“Khi đó còn xảy ra chuyện gì khác không?” Lục Thủy hỏi.
“Có.” Nhớ lại chuyện tiếp theo, trong mắt Nhược Thủy Tam Thiên đột nhiên xuất hiện một tia sợ hãi:
“Thiên kiếp, ta nhìn thấy thiên kiếp, một thiên kiếp đáng sợ đến cực điểm, trong nháy mắt khi ta nhìn thấy thiên kiếp này, ta đã bị ép tới quỳ xuống, ngay cả tư cách ngẩng đầu lên cũng không có.
Giống như bị trời xanh nhìn thấu vậy, không thể không cúi đầu.
Nhưng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, bốn phương trời đất cũng đều xuất hiện thiên kiếp.
Dường như có bốn sinh vật đáng sợ cùng độ kiếp, độ một cái thiên kiếp mà ta không thể nào hiểu được.”
Lục Thủy không hiểu, tại sao lại vậy?
Hắn không có đáp án.
Cho nên chuyện Chân Thần chết kia rốt cuộc là như thế nào?
Mặc dù không nhất định là có liên quan tới việc nhà bọn hắn bị để mắt tới, nhưng Lục Thủy vẫn cảm thấy vô cùng hứng thú với chuyện này.
Sớm biết có chuyện này thì ở kiếp trước hắn đã đi nghiên cứu một chút rồi, coi như là mang theo Mộ Tuyết đi chơi game.
Đáng tiếc, bây giờ muốn tìm được đáp án thì có chút khó.
“Sau đó thì sao?” Lục Thủy hỏi.
Nhược Thủy Tam Thiên lắc đầu:
“Bởi vì thiên kiếp quá đáng sợ, sức mạnh của ta hoàn toàn mất khống chế, cuối cùng bị Nhược Thủy phản phệ.
Có điều hạt châu kia có tác dụng, lúc ta bị Nhược Thủy dần bao trùm lấy, nó đã che ta lại, thành lập nên không gian này ở trong Nhược Thủy, mà ta thì bị giam ở bên trong.
Khi đó ta liền biết mình cuối cùng chắc chắn sẽ phải chết, nhưng ta vẫn hi vọng Cửu còn sống.
Vì hi vọng này, ta lựa chọn ngủ say, thẳng đến khi cô bé kia xuất hiện, đánh thức ta.
Nàng rất giống Cửu, lại cũng không hề giống.”
“Chân Thần Duy Nhất, đây là nàng tự xưng, nhưng cách Chân Thần còn rất xa.” Lục Thủy thuận miệng giải thích.
Hắn tự nhiên biết người Nhược Thủy Tam Thiên nói tới là ai.
Trừ Chân Thần Duy Nhất dưới Phong Sương Hà kia, hẳn không còn người nào khác nữa.
“Nàng còn nhỏ, chưa có thực lực mang ngươi rời đi.” Lục Thủy lại bổ sung một câu.
Bởi vì Chân Thần Duy Nhất kia có quan hệ với nhà mình, hắn hi vọng đối phương có thể giải thích nguyên do trong đó.
Nhược Thủy Tam Thiên gật đầu, nàng hiểu rõ.
Sau đó nàng muốn hỏi thăm lai lịch của cô bé kia, cũng khó mà nói được nó có quan hệ với Cửu hay không.
Cũng có lẽ đó là Chân Thần mới sinh ra giữa thiên địa.
Chẳng qua khi nàng vừa định mở miệng nói, toàn bộ không gian Nhược Thủy bỗng chấn động.
Ầm!!!
Một cỗ sát ý như ẩn như hiện, tiếng hét thảm đinh tai nhức óc vang lên.
Lục Thủy hơi kinh ngạc, Mộ Tuyết động thủ như thế nào vậy?
Dư chấn còn truyền cả tới đây.
‘Không đúng, hiệu quả liên quan tới Nhược Thủy đã biến mất, thứ ở bên đối diện kia muốn dẫn động Nhược Thủy, đồng quy vu tận với tất cả mọi người ở đây.’
Lục Thủy có chút bất đắc dĩ, linh trí cực đoan thật sự phiền phức mà.
Vốn là một tường thành, nay lại trực tiếp bị đối phương hủy thành từng hòn gạch.
Sau đó Lục Thủy nói với Nhược Thủy Tam Thiên:
“Thời gian của tiền bối không còn nhiều, khí tức tiêu cực phía bên kia đã sắp được giải quyết, bây giờ tiền bối còn cần làm hai chuyện.”
Nhược Thủy Tam Thiên cũng bất ngờ, nàng không nghĩ tới phía bên kia lại có người có thể trực tiếp tiêu diệt khí tức tiêu cực.
Mặc dù khí tức tiêu cực không phải rất mạnh, nhưng cũng không dễ tiêu diệt.
Nhưng nàng cũng không để ý nhiều đến chuyện này, mà nhìn Lục Thủy, hỏi:
“Ta còn cần phải làm gì?”
Lục Thủy không lập tức trả lời, mà trước tiên quay đầu nhìn Chân Võ và Thạch Minh một chút, lúc này, một đạo phù văn xuất hiện trong con mắt của hắn.
Hai người Chân Võ không rõ ràng lắm, nhưng rất nhanh bọn hắn liền cảm thấy tinh thần mình như bị công kích, tiếp đó cả người như bị rút cạn sức lực, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Không cần phải động cũng đã giải quyết được hai tứ giai này.
Đối với Lục Thủy, thực lực của hai người kia bây giờ rất rất yếu, hắn bây giờ đã thành công từ 4.2 lên 4.3 rồi, cùng là tứ giai, cho nên chênh lệch sẽ rất lớn.
Hắn ngày càng tiến gần đến ngũ giai, thời gian từ hôn cũng ngày càng gần.
Chờ Chân Võ và Thạch Minh ngã xuống xong, Lục Thủy liền quay lại nhìn Nhược Thủy Tam Thiên, nói:
“Tiền bối, chuyện người cần làm bây giờ chính là khiến cho ta ngất xỉu, sau đó thiết lập một lực bảo hộ vững chắc cho bốn người chúng ta, tiếp đó, lúc ngươi cảm thấy Nhược Thủy đã hoàn toàn mất khống chế thì dẫn động trận pháp kia, theo đó đột phá Nhược Thủy.
Tiền bối hẳn phải biết là đột phá Nhược Thủy chẳng khác nào đột phá bản thân.
Nhất định sẽ rất khó, nhưng sẽ có người giúp ngươi một tay.
Chỉ cần thiết lập cho chúng ta phòng ngự đầy đủ, thể hiện đủ thiện ý là được.”
Nhược Thủy Tam Thiên không hiểu lắm.
Nhưng cuối cùng vẫn gật gật đầu, chỉ cần đánh ngất đối phương xong, thì nàng cũng sẽ không phải lo lắng đối phương đang gạt nàng, từ đó gây nguy hiểm cho Đông Phương Trà Trà nữa.
...
“A a a a!!!
Ta không tin ngươi có thể tránh thoát được.” Bóng người ở hạch tâm bị sức mạnh đáng sợ áp chế, nhưng nàng cũng đang điều động Nhược Thủy.
Tăng nhanh tốc độ để Nhược Thủy nuốt chửng tất cả.
Nó chính là muốn đồng quy vu tận với Mộ Tuyết.
Nó nhìn Mộ Tuyết, cảm thấy khó chịu, cho nên muốn đồng quy vu tận với Mộ Tuyết, hoàn toàn không bởi vì nguyên nhân to tát gì cả.
Trước đó có lẽ là vì Chân Thần, còn bây giờ thì chỉ vì Mộ Tuyết.
Mộ Tuyết đứng trong không trung, nàng đứng ở nơi đó, tựa như cả một bầu trời.
Tất cả mọi người đều phải ngước mắt nhìn lên nàng.
Từng người của Thiên Nữ tông nhìn Mộ Tuyết, trong lòng vô cùng kích động.
Phải biết rằng đây chính là Thần Nữ của các nàng đó.
Mạnh đến tột đỉnh.
“Cho nên mới nói ngươi hoàn toàn không biết gì về sức mạnh cả.” Mộ Tuyết duỗi ra một ngón tay, khẽ nói.
“Sát Lục, Kinh Hồng Nhất Chỉ.”
Trong nháy mắt, sát ý nổi lên bốn phía, tất cả mọi thứ đều bị sát ý bao quanh.
Tất cả mọi người đều cảm thấy dựng tóc gáy.
Sau đó, từ trên bầu trời, một ngón tay rơi xuống, một ngón tay này như là sự trừng phạt của thiên địa, mang đến hủy diệt vô tận.
Cô bé tóc bảy màu nhìn một ngón tay này, nuốt xuống một ngụm nước bọt, dáng vẻ có chút sợ sệt.
Nàng phát hiện ra tên nhân loại này thật hung.
Mà bóng người kia thân ở trung tâm Kinh Hồng Nhất Chỉ, cả người vốn lộ ra vẻ điên cuồng bắt đầu xuất hiện một tia e ngại.
Sợ hãi theo bản năng bắt đầu sinh sôi ở trong mắt nó.
“Đây mà là nhân loại sao? Nhân loại, ngươi không tuân theo quy củ!”
Ầm, Kinh Hồng Nhất Chỉ rơi xuống, toàn bộ Nhược Thủy dậy sóng, Nhược Thủy vốn đã bị tách ra trực tiếp bị sức mạnh đáng sợ làm tràn ra ngoài.
Nếu như băng hóa thành nước, vậy khi tảng đá rơi vào trong nước, dòng nước sẽ phun trào.
“A a a a, nhân loại, chúng ta sẽ còn gặp lại!”
Bóng người kia ở trong Kinh Hồng Nhất Chỉ kêu thảm không ngừng, xong cũng nhanh chóng biến mất.
-----
Dịch: MB_Boss


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất