Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 396: Thoát Khỏi Trói Buộc

Chương 396: Thoát Khỏi Trói Buộc


Mà lúc này, Nhược Thủy phun trào, phun thẳng lên trên mặt đất.
Bọn người Khô Thụ lão nhân vốn đang nghiên cứu không gian Nhược Thủy, đột nhiên cảm nhận được sự xuất hiện của Nhược Thủy, bị kinh sợ đến trực tiếp rời đi.
Bọn hắn có thể cảm giác được, đây mới thực sự là Nhược Thủy, thực sự có uy hiếp lớn.
“Lợi dụng khe hở đi lên đi, đừng ở lại phía trên Nhược Thủy, nhanh lên.” Thượng Kiếm đạo nhân lập tức nói.
Bọn hắn đương nhiên có nghe lời cảnh cáo của Thần Nữ Thiên Nữ tông, sớm đã chuẩn bị mọi thứ kỹ càng.
Chỉ cần không bị Nhược Thủy nuốt chửng, bọn hắn đều có cách thoát ra được.
Nhưng Nhược Thủy này không giống lắm với dự đoán của bọn hắn, cũng may không phải là một con sông, nếu không nguy cơ còn lớn hơn.
Sau khi đám người Khô Thụ lão nhân vừa thoát đi, toàn bộ Thu Cảnh Cung nhanh chóng bị Nhược Thủy bao trùm.
Nhược Thủy này như muốn nuốt chửng tất cả vậy.
Từng người Thu Cảnh Cung nhìn thứ Nhược Thủy đáng sợ đang phun trào, mồ hôi lạnh toát ra, nếu như không có lời cảnh cáo của Thần Nữ Thiên Nữ tông, vậy bọn họ lúc này khẳng định cũng không ở trong tình cảnh dễ chịu gì.
Không ai biết kết cục cuối cùng sẽ như thế nào.
Mà theo Nhược Thủy phun trào, một cỗ sát ý xông lên, sát ý này vừa xuất hiện, tất cả những người vây xem liền cảm thấy như bị rơi vào hầm băng vậy.
Cỗ lãnh ý này khiến cho tất cả mọi người đều sợ mất mật.
Giống như chỉ cần sát ý này nhằm vào bọn họ, bọn họ chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ.
Sức mạnh thật đáng sợ.
“Không biết là ai ở bên trong đang đối chiến, khí tức đáng sợ này quả khiến cho người ta cảm thấy bất an.” Thượng Kiếm đạo nhân nói.
Khô Thụ lão nhân không nói gì, thật ra hắn nghĩ đó chính là Thiếu gia nhà bọn hắn.
Nhưng cũng không dám xác định.
Có điều Thiếu gia thật sự là biết gây họa, Mộ gia bị hủy, Thu Cảnh Cung thì bị hao tổn nghiêm trọng.
Chuyện ở Mộ gia, Khô Thụ lão nhân cảm thấy đó chính là do Thiếu gia nhà bọn hắn làm.
“Có khí tức khác xuất hiện, là Thiếu gia.” Đan hải nói.
“Đi, vào xem xem sao.” Thượng Kiếm đạo nhân nói.
Khô Thụ lão nhân lại càng cảm thấy đây là do Lục Thủy làm, nếu không sao lại trùng hợp như vậy được?
Hắn cảm thấy Lục Thủy đã sớm biết bọn hắn sẽ đến, cho nên cố ý phá vỡ không gian Nhược Thủy, tản mát khí tức ra, để bọn hắn tiến đến cứu người.
Nếu như đi vào mà thấy cường giả nào khác, hắn có thể lấy đầu xuống cho Thiếu gia làm ghế ngồi.
...
Sau khi Nhược Thủy nổ tung, Mộ Tuyết liền rời đi.
Về phần bóng người ở hạch tâm kia, không biết đã đi đâu rồi.
Nó nói nó sẽ trở lại, có lẽ cũng chỉ là nói suông mà thôi, một linh trí ngay đến thực thể cũng không có, không nên quá coi trọng lời nói của nó làm gì.
Nếu như thật sự quay lại, vậy thì thú vị đây.
Vạn vật đều có nguồn gốc, khi đó đẩy nó sang cho Lục Thủy, để Lục Thủy thử nghiên cứu xem là nguyên lý gì.
Nếu như cấu tạo thân thể không khác lắm so với người bình thường, vậy nàng liền tự động thủ, sau đó đưa số liệu cho Lục Thủy nghiên cứu.
Rất nhanh sau đó, Mộ Tuyết đã đi tới không gian thực sự của Nhược Thủy, nơi này cơ bản không có khí tức tiêu cực.
Chỉ có một chút ở biên giới, nhưng đều đã bị đánh tan, hẳn là do nhóm Lục Thủy làm.
Mà vừa lúc này, Mộ Tuyết nhìn thấy ở chỗ Nhược Thủy phun trào có sức mạnh đang tiến hành kết nối.
‘Trận pháp? Hơn nữa trận pháp này còn rất kì lạ.’ Mộ Tuyết có chút ngoài ý muốn.
Không bao lâu sau, nàng nhìn thấy trận pháp che kín bầu trời, tiếp đó, một màn ánh sáng bắt đầu xuất hiện, giống như một vầng sáng, rồi dần thu về một điểm.
Tốc độ thu vào rất nhanh.
Giống như chỉ cần trở thành một điểm liền có thể phá vỡ một ít gông cùm xiềng xích.
Sau khi nhìn thấy cảnh này, Mộ Tuyết cảm thấy có người xông lên từ phía dưới, là một cô gái, mặc quần áo khá đẹp, tóc để xõa bay tán loạn, nhưng trông cũng không luộm thuộm.
‘Nàng muốn phá vỡ Nhược Thủy?’ Mộ Tuyết có chút ngoài ý muốn.
‘Sử dụng trận pháp này thì quả thật có thể làm được, nhưng trận pháp này lại có một lỗ hổng trí mạng.’
Đúng vậy, theo Mộ Tuyết, trận pháp này mặc dù lợi hại, nhưng lại không hoàn chỉnh, mà còn có một lỗ hổng trí mạng chưa được cân nhắc đến.
Muốn ra ngoài, cần phải trả một cái giá rất lớn.
Đương nhiên, có chỗ thiếu sót mới là bình thường, người bình thường thì sẽ không phát hiện ra chỗ thiếu sót kia.
Mộ Tuyết không để ý đến đối phương nữa, mà trực tiếp đi tìm bọn Lục Thủy.
Về người này, Mộ Tuyết cũng biết đó là đầu nguồn của mọi thứ, nhưng nàng cũng không làm cái gì, cho nên Mộ Tuyết cũng không cần phải động thủ.
Ầm, Mộ Tuyết nhìn thấy cô gái kia đang thử phá vỡ gông cùm xiềng xích.
Mộ Tuyết không để ý, nàng bước về phía khu vực Lục Thủy đang ở.
Thoáng cái nàng đã thấy Lục Thủy nằm trên mặt đất.
Không chỉ có Lục Thủy, Đông Phương Trà Trà cùng bọn Chân Võ, tất cả đều đang nằm trên mặt đất.
Trừ Chân Võ và Thạch Minh, Lục Thủy và Đông Phương Trà Trà đều không có thương tích gì.
A, mặt của Trà Trà hình như hơi bị sưng, nhưng đây cũng không tính là bị thương đi?
Mộ Tuyết nhìn quanh bốn phía, phát hiện nơi này có bố trí trận phòng hộ tinh vi, thuộc loại phòng hộ bản mệnh, có thể hoàn toàn tránh khỏi Nhược Thủy, coi như nơi này hoàn toàn bị Nhược Thủy nuốt chửng, thì bọn Lục Thủy cũng sẽ không bị nguy hiểm đến tính mạng.
“Là như vậy sao?” Mộ Tuyết đứng ở bên người Lục Thủy, cuối cùng ngẩng đầu nhìn về phía Nhược Thủy Tam Thiên.
Lúc này, Nhược Thủy Tam Thiên đang liều mạng phá vỡ gông cùm xiềng xích, nàng cảm thấy có thể thành công, nhưng cần phải chịu đựng, cần phải trả giá đắt.
Nàng gần như đã dùng toàn lực, hiện tại việc duy nhất có thể làm chính là kiên trì.
Nàng cắn răng, muốn vượt qua, muốn đột phá.
Như vậy không chỉ có thể rời khỏi nơi này, mà quan trong hơn là có thể sống sót.
“Ngươi tên là gì?” Đột nhiên, một giọng nói vang lên trong đầu Nhược Thủy Tam Thiên.
Là giọng nữ.
“Nhược Thủy Tam Thiên.” Nhược Thủy Tam Thiên theo bản năng trả lời.
Lúc này nàng mới phát hiện có một cô gái mặc trang phục màu tím đứng ở gần đó, không thấy rõ mặt.
Mộ Tuyết cũng không hỏi nhiều, mà trực tiếp lấy tay điểm xuống trận pháp kia, trận pháp nhanh chóng được bổ sung đủ.
Tiếp đó, tiếng răng rắc vang lên.
Gông cùm xiềng xích gần như bị phá vỡ.
“Có thể ra được rồi.” Giọng nói của Mộ Tuyết vang lên trong đầu Nhược Thủy Tam Thiên.
Nhược Thủy Tam Thiên khó tin nhìn một màn này, cuối cùng cúi đầu hành lễ với Mộ Tuyết:
“Đa tạ.”
Mộ Tuyết không nói gì, chỉ gật đầu, sau đó lùi trở về.
Nhược Thủy Tam Thiên nhìn Mộ Tuyết một chút, cuối cùng đập vỡ hoàn toàn gông cùng xiềng xích, rời khỏi không gian Nhược Thủy.
-----
Dịch: MB_Boss


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất