Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 511: Lãng Hải Tinh Dũng

Chương 511: Lãng Hải Tinh Dũng


Nhưng Lục Thủy mới ngồi nhìn chưa được bao lâu, Chân Võ đột nhiên đi vào.
Lục Thủy có chút ngoài ý muốn, dưới tình huống bình thường, Chân Võ Chân Linh tuyệt đối sẽ không tùy tiện tới quấy rầy hắn và Mộ Tuyết.
“Xảy ra chuyện gì?” Lục Thủy đặt đôi đũa xuống, dò hỏi.
Mộ Tuyết đương nhiên cũng yên lặng ngồi một bên, chờ Chân Võ trả lời.
Ai biết có phải xảy ra việc lớn gì hay không.
“Thiếu gia, trên biển có biến hóa, người Xảo Vân Tông nói, đêm nay Lãng Hải Tinh Dũng rất có thể sẽ xuất hiện.” Chân Võ nhanh chóng nói.
Lục Thủy nhìn bầu trời một chút, quả thực đã tối đen lại.
Ánh sao cũng đã xuất hiện.
Nếu như không phải rất gấp, Chân Võ cũng sẽ không tiến đến.
Sau đó Lục Thủy nhìn sang Mộ Tuyết, Mộ Tuyết mới ăn được một chút.
“Hay là Mộ Tiểu thư vừa đi vừa ăn?” Lục Thủy lại nhìn đồ ăn trên mặt bàn một chút, nói:
“Để Chân Võ Chân Linh đi theo bưng đồ ăn cho ngươi?”
Mộ Tuyết: “...”
Ta cũng coi như là của ngươi, làm mất mặt ta không phải là đang làm mất mặt ngươi sao?
Lục Thủy quá xấu rồi.
Nếu là Trà Trà, có lẽ sẽ thật sự đồng ý.
Nhưng nàng không gánh nổi mặt mũi này.
Cuối cùng, hai người quyết định sau khi trở về sẽ ăn tiếp.
Thực sự không được thì trên đường về có thể đi ăn chút đồ ăn khuya.
Trên đường, Lục Thủy và Mộ Tuyết nhìn thấy không ít người đều đang đi về một phía.
Nói cách khác, Lãng Hải Tinh Dũng thật sự sắp bắt đầu rồi.
Thấy có nhiều người, Lục Thủy liền đi sát lại Mộ Tuyết một chút, sợ Mộ Tuyết lạc, hoặc là không cẩn thận bị đụng ngã.
Đương nhiên, dựa vào thực lực của Mộ Tuyết, người ngã chắc chắn là người khác.
Nhưng Mộ Tuyết cuối cùng cũng chỉ là một người bình thường, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Hắn cũng không muốn nhìn thấy Mộ Tuyết bị thương tổn.
Mộ Tuyết thấy Lục Thủy tới gần, tự hỏi sau này có phải nên thường xuyên đi tới nơi đông người cùng Lục Thủy không.
Như vậy Lục Thủy liền sẽ một mực che chở nàng.
Chỉ là không có nắm tay nàng, có chút đáng tiếc.
Lục Thủy mang theo Mộ Tuyết đi ra phía rìa, mặc dù lần này không có nhiều người như bình thường, nhưng cũng không phải là ít, đi ở giữa đường rất dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
“Ngươi nói xem vì sao bọn họ không bay lên?” Lục Thủy hỏi.
“Tứ giai mới có thể bay, nơi này hẳn là có rất ít tứ giai đi.” Mộ Tuyết mở miệng nói.
“Mộ Tiểu thư có muốn bay lên xem không?” Kiếp trước hai người đứng ở một vị trí đặc biệt trong Xảo Vân Tông nhìn, nhưng hẳn là trên không trung sẽ nhìn tốt hơn.
Kiếp trước cái gì cũng không hiểu, mơ mơ hồ hồ kéo theo Mộ Tuyết chen chúc giữa một đám người.
Khi đó rất hưng phấn, rất kích động.
Che chở Mộ Tuyết, mãi cho đến phía trên đầu.
Hắn nhớ kỹ, khi đó ánh mắt hắn chủ yếu là dừng lại trên người Mộ Tuyết.
Khi đó thật ngây thơ.
“Không cần, chúng ta đi lên phía trước nhìn.” Mộ Tuyết không chút do dự nói, nàng vẫn thích xem một cách bình thường hơn.
“Được.” Lục Thủy đáp.
Sau đó, dưới sự bảo vệ của Lục Thủy, hai người lại một lần nữa đi tới vị trí quan sát.
May mà người lần này không nhiều, nếu không Lục Thủy đã ôm lấy Mộ Tuyết bảo vệ trong ngực.
Có hơi đáng tiếc, nhưng không cần nóng vội.
Chuyện nhỏ không nhẫn sẽ đánh chìm cả tàu.
Vì đại kế.
Mộ Tuyết đứng bên cạnh Lục Thủy, mặc dù bên cạnh nàng vẫn còn rất nhiều chỗ, nhưng nàng vẫn đứng dựa sát vào Lục Thủy.
Nhỡ đâu mình bị lạc mất thì làm sao bây giờ?
Lục Thủy sẽ sốt ruột.
Lúc này, đám người chờ xem Lãng Hải Tinh Dũng phần lớn đều đi theo cặp một nam một nữ.
Đi một mình chỉ chiếm ít.
Ví dụ như Lâm Hoan Hoan đang nằm nhoài trên lan can ở phía xa.
Nàng tương đối béo, chui vào chen chúc cũng dễ đẩy người hơn.
Đột nhiên cảm giác mập mạp cũng có ưu thế, chỉ là khiến người ta không thích.
Ầm ầm!
Bất chợt, trên bầu trời, sấm chớp lấp lóe.
Lục Thủy ngẩng đầu nhìn lên, hắn có chút hiếu kỳ, trước đó xem Lãng Hải Tinh Dũng hình như không có sấm chớp mà?
Xem ra Minh Thổ đánh nhau, Tịnh Thổ có vẻ như cũng không bình yên.
Lục Thủy cảm thấy, chuyện này hẳn là không liên quan gì đến hắn, đúng không?
Ầm ầm!!
Một tiếng sấm lớn vang lên, rung động đến mức biển trời cũng như muốn nứt ra vậy.
‘Bỉ Chi Hải Ngạn?’ Thấy cảnh này, Lục Thủy liền nhìn ra rất nhiều thứ, hắn có chút tò mò, thứ này lại sắp mở ra.
Đương nhiên, đây không phải nơi hiếm lạ gì.
Mở thì mở, lại chẳng liên quan gì đến hắn.
Kiếp trước có mở hay không, hắn chắc chắn không biết.
Khi đó hắn còn đang nhảy nhót ở Lục gia, đại khái mới thoát khỏi cấm đoán chưa được một tháng.
Đối với chuyện bên ngoài, hắn hoàn toàn không biết.
‘Đột nhiên cảm thấy cuộc sống một kiếp này có chút bận rộn, bôn ba khắp nơi.’ Lục Thủy hơi xúc động trong lòng.
Đương nhiên, có Mộ Tuyết bên cạnh hắn, bận rộn thế nào cũng được.
Mộ Tuyết cũng hiếu kỳ, Bỉ Chi Hải Ngạn sao lại có liên quan đến Lãng Hải Tinh Dũng?
Nàng trùng sinh trở về, cũng không có làm ra bao nhiêu chuyện, sao lại gây nên phản ứng dây chuyền lớn như vậy?
Không hiểu nổi.
Nhưng dù sao cũng thành hôn sớm hơn hai năm, quả thực có thay đổi rất lớn.
Mộ Tuyết vụng trộm nhìn Lục Thủy một chút, cảm thấy gả cho Lục Thủy sớm hơn một chút rất tốt.
Không gả đi sớm lại phải bị Lục Thủy trêu chọc mà không thể lên tiếng trong ba năm, quá thảm rồi.
May mà có hôn ước sớm.
Lục Thủy cùng lắm là phách lối thêm được năm tháng nữa.
Đến lúc đó Lục Thủy còn dám phách lối, liền cắn hắn.
Ầm ầm!!!
Lôi đình vô tận kéo đến từ phía chân trời, rơi thẳng xuống mặt biển.
Ào~
Sóng biển cuồn cuộn dâng lên, dường như một hợp thành một đường với bầu trời.
Nhìn về phía chân trời lúc này, lôi đình giống như là gần ngay trước mắt.
Khiến cho người ta vô thức muốn lùi lại.
Nhưng ngay lúc này, sấm chớp lại đột nhiên tiêu tán, khu vực vốn bất ổn dần ổn định lại.
Khi lôi đình biến mất, trăng tròn đã lên giữa trời, ánh sao tỏa sáng thành một dải như biển.
Sóng biển dâng lên, ánh sao như sông xuyên qua chín tầng mây, hòa vào trong biển.
Biển trời hợp nhất, thủy triều như sao tuôn.
Lục Thủy nhìn về phía chân trời, lúc này hắn có một loại cảm giác như bầu trời đầy sao đang ở ngay trước mặt, chạm tay là có thể lấy được.
Hắn đứng chỗ này lại như đang đứng trên chín tầng trời, mà dưới chín tầng trời là Lãng Hải Tinh Dũng.
Đây chính là kỳ cảnh thiên hạ độc đáo của Xảo Vân Tông.
Lục Thủy chỉ nhìn thoáng một cái, liền thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Mộ Tuyết.
Giống như lần đầu tiên nhìn thấy Lãng Hải Tinh Dũng, biểu cảm của Mộ Tuyết đặc biệt thú vị.
Kỳ cảnh thiên hạ, làm sao có thể đẹp bằng Mộ Tuyết trong mắt hắn đây?
Lúc này Mộ Tuyết đang nhìn Lãng Hải Tinh Dũng, nàng cảm giác lần này khả năng là bởi vị dị động, Lãng Hải Tinh Dũng so với trước đây còn to lớn hơn.
Chỉ là nhìn một hồi, trong lòng lại bỗng có cảm giác, nàng quay đầu nhìn sang Lục Thủy bên cạnh.
-----
Dịch: MB_Boss


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất