Chương 552: Nếu Đại Đạo Có Đỉnh Phong, Thế Thì Nhất Định Là Lưu Hỏa! 3
Lục Thủy nhìn trụ đá xuất hiện ánh sáng, sau đó bình tĩnh nói:
"Sau khi đi vào không cần đi tìm người, tự mình đi dạo là được rồi.
Bên trong không có nguy hiểm".
Chân Võ Chân Linh gật đầu, chưa kịp đáp lời, bọn họ phát hiện mình đã bị ánh sáng bao phủ.
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ người trên sân cỏ, đều giống nhưng là tia sáng biến mất ngay tại chỗ.
Tất cả ánh sáng đều vọt về phía tế đàn.
Ngay khi sân cỏ không một bóng người thì trên trụ đá mới xuất hiện một số người.
Bọn họ chính là cường giả của Kiếm Nhất Phong.
"Đã vào, không biết bên trong sẽ xảy ra chuyện gì, nếu như có cách để biết Lưu Hỏa có vào trong hay không thì tốt rồi".
"Thuận theo tự nhiên vậy."
Sau đó những người đó không nói nữa, mà ngồi xếp bằng ở phía trên trụ đá, lần này có quá nhiều người đi vào, bọn họ cần phải ở tại chỗ mà thủ hộ.
Để đề phòng Đại Đạo Mê Cung xuất hiện vài chuyện nhỏ ngoài ý muốn.
Mặc dù Đại Đạo Mê Cung chưa từng xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, đồng thời cũng chưa từng có nhiều người như vậy đồng thời đi vào.
Cẩn thận một chút mới tốt.
Chỉ là bọn hắn vừa mới yên tĩnh lại, thình lình có một vệt sáng dừng ở trên tế đàn, lúc này bầu trời phía trên tế đàn xuất hiện một một tấm bia đá.
"Đại Đạo Bi Văn? Lão tổ muốn dùng Đại Đạo Bi Văn để nhận diện hay sao?"
"Đúng là một biện pháp tốt! Có thể cảm nhận được tu vi của người bên trong, cũng biết được thân phận của bọn họ."
"Chờ chút xem qua thử, nếu xuất hiện tu vi hơn người, đó chắc chắn phải là Lưu Hỏa."
Những người khác tự nhiên là sắc mặt vui mừng.
Nếu như có thể thông qua liên kết với Đại Đạo Mê Cung mà phán đoán, Lưu Hỏa có ở bên trong hay không, đối với bọn họ mà nói là một sự kiện đáng vui mừng.
Chỉ sợ đến lúc đó, không nhìn thấy người này.
"Thường thì Đại Đạo Mê Cung sẽ liên tục trong hai ba ngày, cứ bình tĩnh chờ đi!"
Nhóm ba người của Kiếm Khởi lúc này cũng từ đằng xa quan sát. Nói cách khách, lân cận Kiếm Nhất Phong đang có không ít người vây quanh, họ muốn nhìn một chút các tiền bối có biện pháp gì để xác định Lưu Hỏa có đi vào hay không.
Lúc này nghe nói có Đại Đạo Bi Văn, một đám liền hưng phấn lên.
Đương nhiên, bọn họ cũng không biết Đại Đạo Bi Văn là vật gì, họ chỉ biết nó rất lợi hại, có thể xác định Lưu Hỏa có bên trong hay không.
Bọn người Kiếm Khởi không nói gì, kỳ thực biện pháp đơn giản nhất là, từng người từng người bọn họ nhìn xem.
Sau đó có thể xác định Lưu Hỏa có bên trong hay là không.
"Không phải ta khoác lác không não, ta cảm thấy nếu Lưu Hỏa thật sự đi vào, không cần cái Đại Đao Bi Văn này, vẫn có thể tạo nên oanh động như thường".
Sơ Vũ nhìn nhìn Đại Đạo Bi Văn rồi mở miệng nói.
Kiếm Lạc không thèm để ý Sơ Vũ, nàng đang cầm một quả đào cho khỉ con ăn.
Nàng phát hiện, khỉ con vẫn không ngừng ăn.
Còn Sơ Vũ, sau này có thể đánh thắng thì, cầm đao chém là được rồi.
Trước khi dùng đao chém, nàng cần phải mặc chút quần áo phù hợp cho việc rút đao, chứ không phải một thân tiên y, tự nhiên phóng khoáng như này.
Đáng mặt là đệ nhất tiên tử của Kiếm Nhất Phong.
Những người khác đứng cùng một chỗ với nàng, đều cảm thấy áp lực. Đáng tiếc Sơ Vũ lại không, hắn sớm thấy qua các loại tiên tử. Xinh đẹp, vô cùng xinh đẹp, đẹp tuyệt trần, toàn bộ đều gặp rồi.
Tông môn của hắn, loại gì tiên tử mà không có?
Theo như lời Sơ Vũ, hắn tại tu chân giới nói ra thận phận Tông môn của mình, có hàng đống người muốn làm anh rể, em rể, thậm chí một số tiền bối cũng sẽ đối xử tốt với hắn.
"Sáng lên."
Đúng lúc này, có người kêu lên.
Nhóm người Kiếm Khởi và Sơ Vũ lập tức nhìn tới.
Bọn họ phát hiện phía dưới Đại Đạo Bi Văn, có hai tia sáng đang sáng lên, hai tia sáng tương tự nhau.
Bọn chúng giống như một đốm sáng nhỏ, từ từ kéo dài hướng lên phía trên.
"Tia sáng xuất hiện, điều này có nghĩa là có người bắt đầu liên kết được với Đại Đạo Mê Cung, tiếp xúc được hạch tâm. Tia sáng càng lên cao bao nhiêu, càng chứng tỏ được thiên phú và những kì ngộ mà họ gặp được". Một cường giả của Kiếm Nhất Phong ở trên trụ đá mở miệng nói.
Là cố ý nói cho đệ tử phía dưới nghe thấy.
Bởi vì những người này căn bản không biết cách sử dụng Đại Đạo Bi Văn.
Một số đệ tử của Kiếm Nhất Phong nghe xong có chút kinh ngạc.
"Cái này có nhanh quá hay không? Chỉ mời đi vào một lúc mà thôi".
"Đúng là có chút nhanh, khi ta đi vào thì vẫn mê mang một lúc lâu."
"Nhưng ta nghe nói khi Du sư huynh đi vào, chỉ trong nháy mắt đã trực tiếp lĩnh ngộ kiếm đạo."
"Im đi! Hơn hai trăm năm trước, Du sư huynh chính là truyền kì của tông môn, sao ngươi có thể sánh được?"
"..."
Kiếm Khởi cũng có chút kinh ngạc, mới đi vào đã có thu hoạch, hơn nữa là hai người, thật sự rất lợi hại.
Tuy nhiên, chuyện này phần lớn là dựa vào kì ngộ, tương lai có thể làm gì vẫn là không chắc chắn.
Những cường giả trên trụ đá kia, tất nhiên không mấy kinh ngạc, chuyện này không đáng giá để bọn họ phải kinh ngạc.
Trừ khi hai người này có thể vượt qua 1⁄3 quãng đường.
1⁄3 có thể xem là nhân tài kiệt xuất, một nửa chính là thiên kiêu, 2⁄3 trên đời hiếm thấy.
Còn như cao nhất của Bi Văn, từ xưa hiếm lại càng hiếm, nếu có thì khẳng định là Lưu Hỏa.
Đương nhiên, đây không phải là tuyệt đối, nhưng đủ để thấy những người này là người này bất phàm.
"Đột nhiên có chút chờ mong, xem tia sáng của Đông Phương Trà Trà sẽ tới độ cao nào". Kiếm Lạc mở miệng nói.
"Thật sự thì nàng mới mười tám tuổi, tu chân giới cơ bản không có tên của nàng.
Thế nhưng nàng lại sớm vượt qua mọi người". Sơ Vũ cũng cảm thán nói.
Trong số bọn họ, có thể đem ra so sánh với Đông Phương Trà Trà, đại khái chỉ có Kiếm Lạc.
Nhưng mà dùng cảnh giới tu vi ở mười tám tuổi để so, Kiếm Lạc cũng bị treo lên đánh.
Hoặc phải nói, toàn bộ tu chân giới, không ai không bị treo lên mà đánh.
Bên trong Đại Đạo Mê Cung, có một đường nhỏ, xung quanh cây cỏ tươi tốt, tựa hồ không thể nhìn rõ đối diện có gì.
Lúc này Chân Võ đang đi trên đường, hắn vừa vào thì đã có cảm ngộ.
Hắn cảm thấy mình càng đi về phía trước, cảm ngộ càng nhiều.
Loại cảm giác này rất kì lạ, hắn cảm thấy sau khi ra khỏi mê cung, mình sẽ có thể ngộ ra tất cả.
Hơn nữa hắn cũng cảm giác rõ, có gì đó đang từng chút một tích lũy bên trong cơ thể, rất nhanh sẽ có đột phá.
Đa số kỳ ngộ đều là đi theo Thiếu gia mà gặp được.
Chân Linh không ở bên cạnh Chân Võ, thế nhưng Chân Võ vẫn cảm giác được nàng đang ở rất gần hắn.
Bọn họ có cùng từng trải, cùng cảm ngộ, giống nhau về nội tình.
Con đường của bọn hắn hẳn nhiên là giống nhau, tâm ý là như nhau.
Nếu như có thể đồng thời nhìn thấy hai người họ, sẽ thấy lúc này bọn họ đang vai kề vai đi về phía trước.
Toàn bộ Đại Đạo Mê Cung bên trong, trước nhất tiến vào cảm ngộ chính là hai người bọn họ.
Hai người cũng là người đầu tiên tìm ra con đường của chính mình.
Bọn họ biết, việc này có liên quan với việc Thiếu gia bảo bọn họ đứng yên tại chỗ.
-----
Dịch: MB