Chương 604: Thiên Địa Biến Hóa 3
Đông Phương Lê Âm còn chưa mở miệng, Nhị trưởng lão đã ngồi ngay bên cạnh các nàng sau đó nói với Đông Phương Lê Âm:
"Đưa tay."
Đông Phương Lê Âm lập tức đưa tay ra, một câu nói của Nhị trưởng lão, có thể quyết định nàng có thể nấu ăn hay không.
Phu quân của nàng vừa nghe đến chuyện không tốt, thì đặc biệt nghiêm ngặt, không cho nàng làm cái này, không để cho nàng đụng cái kia.
"Nhị trưởng lão, ta cảm thấy lần này không có vấn đề." Đông Phương Lê Âm nói ra.
"Là không có vấn đề, nhưng mà không tìm được nguyên nhân, cần quan sát." Nhị trưởng lão liên tục nhíu mày.
Thật quá kì lạ.
Thật sự không có chút vấn đề nào.
Mặc kệ nàng làm sao xem, dùng biện pháp gì, đều không thể tra được một chút xíu chỗ xấu nào.
Nhưng mà quá tốt càng làm người ta không thể nào an tâm.
Lỡ như đó là dấu hiệu trước khi xảy ra chuyện.
Đối với Đông Phương Lê Âm mà nói là trí mạng.
"Có thay đổi lập tức cho ta biết." Nhị trưởng lão rút tay lại nói.
Đông Phương Lê Âm có chút uể oải gật đầu, xem ra vẫn là phải ngoan ngoãn chờ.
Nhưng nàng cũng quen rồi, vì phu quân của nàng cũng thường xuyên ở bên cạnh nàng.
Gần nhất cũng có thể bận bịu chuyện đám cưới của con trai.
Lúc này Nhị trưởng lão nhìn về phía Mộ Tuyết:
"Đưa tay."
Mộ Tuyết không dám chần chờ, lập tức đưa tay đặt ở chỗ Nhị trưởng lão có thể dễ dàng bắt mạch.
Một lát sau, Nhị trưởng lão mới rút tay lại:
"Có tu luyện?"
"Ngẫu nhiên." Mộ Tuyết mở miệng nói ra.
Bởi vì mỗi ngày đều ở bên cạnh Lục Thủy, ngày ngày nhớ Lục Thủy, nên không có tu luyện gì nhiều.
Dù sao tu hay không tu cũng như nhau.
Nhị trưởng lão không nói gì.
Nàng đưa tay cầm khối điểm tâm, cắn một miếng, phát hiện không phải Lê m làm, không có tiếp tục lấy thêm.
Lập tức dự định rời đi.
Vừa mới dự định đứng lên, thì nhìn thấy Đông Phương Trà Trà đang chán nản ngồi ở một bên, giống như đang chờ đợi để đưa tay cho nàng.
Nhị trưởng lão: "..., đưa tay."
Nghe được câu này, Đông Phương Trà Trà vui vẻ nhướng mày, tiếp đó đưa bàn tay ra ngoài.
Nhị trưởng lão tiếp tục bắt mạch, định xem sơ qua.
Nhưng vừa xem xét, nàng lại có chút bất ngờ.
Thân thể là không có vấn đề gì.
"Gần nhất đi bế quan đi." Nhị trưởng lão nói một câu, thì quay người rời đi.
Sau đó thì trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.
Đông Phương Lê Âm vẻ mặt kinh ngạc nhìn Đông Phương Trà Trà.
Trà Trà lại phải bế quan thăng cấp?
Nếu như sinh một đứa con gái giống như Trà Trà, mấy vị trưởng lão rốt cuộc sẽ khóc hay là cười đây?
. . .
Nhị trưởng lão đang đi trên một con đường phía sau núi.
"Không nói đến tình huống của Lục Thủy, Lê m, Mộ Tuyết, tình huống của Trà Trà thì không thích hợp."
"Trên người có ảnh hưởng của Đại Đạo, người bình thường sẽ không thể tỉnh dậy, mà bị vây ở trong ảnh hưởng của Đại Đạo và rơi vào trạng thái ngủ say."
"Có người giúp nàng sắp xếp lại ảnh hưởng của Đại Đạo, mà còn biện pháp vô cùng cao siêu."
Nhị trưởng lão bỏ điểm tâm vào trong miệng, cắn mấy lần xong nuốt xuống.
"Nhưng mà, Đông Phương Trà Trà phúc duyên thâm hậu, thiên phú cũng không tệ."
"Đông Phương Trà Trà là con gái của Đông Phương gia, Lục Thủy cũng do người của Đông Phương gia sinh ra."
Trong lúc nhất thời, Nhị trưởng lão rơi vào trầm tư, một lát sau thì nảy ra một ý nghĩ to gan.
"Con cái của Lục Thủy, có nên thêm Đông Phương gia vào danh sách hay không?"
Nghĩ tới đây, Nhị trưởng lão đột nhiên ngừng lại.
Nàng nhớ tới một chuyện.
"Quên trả lời câu hỏi của Lục Thủy."
Nghĩ lại chuyện này, Nhị trưởng lão lại quay người biến mất ngay tại chỗ.
Đi tìm Lục Cổ một chuyến.
—— ——
Lục Thủy đang đi trên đường phố ở thị trấn Thu Vân, hắn nhìn ngó xung quanh, cũng không có cảm giác được cái gì khác thường.
Hắn đi được một lúc thì đột nhiên nghe thấy ở phía trước, cách đó không xa, có một ít người vây quanh.
Lục Thủy tò mò đi tới.
"Từ nơi sâu xa, có thiên địa Chân Thần, trao đổi với Chân Thần có thể được thần quang che chở.
Mà thần quang có thể ngưng tụ thành thuốc, ăn vào có thể bảo vệ phúc duyên, có thể hưởng bình an.
Nếu như vận may tốt được Chân Thần chú ý, tu vi cũng có thể tiến triển cực nhanh.”
Giọng nói đó đột nhiên truyền vào trong lỗ tai của Lục Thủy.
Lục Thủy cảm thấy những lời này có chút quen tai.
"Thật hay giả?"
"Nghe cứ như là bịa chuyện."
"Một viên đan dược 9 viên linh thạch cấp 1, các ngươi không mua ăn là thiệt thòi, không mua được, bị lừa gạt là do các người không chịu tin.
Nhưng có thử nghĩ hay không, nếu như thuốc này là thật thì sao?
Một chút che chở có thể cứu người trong lúc khó khăn, giữa sự sống và cái chết lại có thêm một chút cơ hội.
9 viên linh thạch cấp 1, chưa đến một viên linh thạch cấp 2, coi như mất các ngươi cũng không thấy tiếc.
Nhưng đây thật sự là một cơ hội.
Chỉ xem các ngươi có đồng ý đi thử một lần hay không.
Tại hạ dựa vào uy tín bán thuốc."
Những người khác có chút chần chờ.
9 viên cấp 1 đối với người Tu Chân mà nói thì không là gì cả.
Ở đây cũng có những người không phải người Tu Chân, nhưng 9 viên cấp 1 cũng không thành vấn đề.
Mua thì luôn có cảm giác bị lừa, mà không mua lại cảm thấy như mình đã bỏ qua một cơ hội.
Đối với Tu Chân giới, thì thật sự là chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Hay là xem như đánh rơi 9 viên linh thạch cấp 1?
"Có tất cả bao nhiêu viên? Ta mua hết." Có một giọng nói vang lên từ phía sau đám người.
Bọn hắn quay đầu nhìn sang, phát hiện lại là Lục Thủy, đại thiếu gia của Lục gia.
Ồ, Lục thiếu gia mua rất bình thường.
Những người khác không cần tiếp tục rối rắm, bởi vì thuốc đã bán hết rồi.
Đúng vậy, người mua thuốc lại là Lục Thủy, hắn đã nhớ ra, là cái người lần trước bán thuốc giả.
Lần này đi đến nhà hắn buôn bán luôn rồi.
Diệp Tân nhìn thấy Lục Thủy, sắc mặt cũng không tốt.
Vì sao lại là người này?
Bán ai cũng được, hắn thật sự không muốn bán cho người này.
Người này là đang mua đồ ăn vặt.
Nhưng mà những người khác đi rồi, trong lúc nhất thời, hắn cũng không biết nên bán hay là không.
Lục Thủy đi tới trước mặt Diệp Tân, nói:
"Có bao nhiêu thuốc?"
"Chỉ là thuốc thường, không giống với loại lần trước." Diệp Tân nói ra.
Nếu không hắn chắc chắn bán giá cao.
Bởi vì bề ngoài tốt.
Đây là một viên nhị phẩm lần trước bán còn lại.
Cho nên mới ở nơi này giảm giá bán cho hết.
Lục Thủy không để ý, mà chỉ nói:
"Thuốc bán xong, hiện tại ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi."
"Đông Phương thiếu gia, mời nói." Diệp Tân bất đắc dĩ mở miệng.
Hắn còn có thể làm sao?
"Ngươi đối với thiên địa Chân Thần hiểu được bao nhiêu?" Lục Thủy hỏi.
Nghe được vấn đề này, Diệp Tân sững sờ, nói:
"Thiên địa Chân Thần? Tu chân giới không có thiên địa Chân Thần a?
Ta nhìn thấy cái tên này trong một vài cuốn sách, thuận tiện lấy ra xài mà thôi."
Lục Thủy cầm linh dược, mang theo Diệp Tân đi ở một bên đường:
"Đi qua bên cạnh, nói cho ta biết trong sách viết như thế nào."
"Đó là Yêu tộc ghi chép lại một số việc, cũng không có đề cập nhiều đến Chân Thần." Diệp Tân giải thích nói.
"Không sao, sau khi nói xong, ta có thể trả tiền công." Lục Thủy nhẹ nhàng nói ra.
-----
Dịch: MB