Chương 634: Bỉ Ngạn Chuyển Sinh Thụ 2
"Nàng cẩn thận hơn so với Thái Dương Thần, hoặc là cái chết của Thái Dương Thần làm cho đối phương cẩn thận hơn rất nhiều.
Nếu không thì, ngày hôm nay, bản thể của Băng Hải Nữ Thần chắc chắn sẽ đến đây."
Sau đó, Nhị trưởng lão không tiếp tục suy nghĩ nữa.
Nàng lại lấy linh dược ra xử lý.
Chuyện xảy ra ở nơi khác nàng sẽ không quan tâm tới.
Nhưng lần này, nàng hi vọng chuyện của Chuyển Sinh Thụ là do Lục Thủy gây ra, cũng mong hắn có thể lấy được, sau đó mang đi.
Nếu như không phải, cũng không sao cả.
Chỉ cần vị Băng Hải Chủ Thần này không có uy hiếp đến Lục Thủy là được.
Hai người lại bắt đầu giằng co.
. . .
Ngoài biển, thân thể của Băng Hải Nữ Thần từ trong hồ Băng Xuyên nổi lên mặt nước.
Nàng xuyên qua biển cả mênh mông nhìn về nơi xa.
"Ngăn cản ta, thậm chí muốn săn - giết ta."
Gương mặt của Băng Hải Nữ Thần càng lạnh lùng hơn:
"Lục gia Lục Hữu Đình, nàng cho rằng dựa vào phân thân của ta, thì có thể xác định ta còn phân thân khác hay không?"
"Không biết ngươi có nghĩ tới hay không, trong điện của Thất Đại Chủ Thần vẫn còn nhiều cường giả?"
Cho dù bọn họ ở trong trạng thái đang thức tỉnh.
Sau đó Băng Hải Nữ Thần hạ thần dụ.
Thần dụ trực tiếp truyền đến Thái Dương Thần Điện, Quang Minh Thần Điện, Băng Hải Thần Điện.
Thần dụ chỉ có một mệnh lệnh: bất chấp tất cả, nhất định phải đoạt được mầm Chuyển Sinh Thụ.
Đúng là nàng đang bị kiềm chế, nhưng Lục Hữu Đình cũng không có cách nào thoát đi.
Tuy nhiên, Băng Hải Nữ Thần nhanh chóng phát hiện điểm đáng ngờ.
"Hiện tại, có thể nói rằng, toàn bộ Bỉ Chi Hải Ngạn này, thực lực của nàng là mạnh nhất.
Vì sao muốn ở lại chỗ này?"
Băng Hải Nữ Thần trầm mặc một lát, lẩm bẩm:
"Có thứ gì đó còn quan trọng hơn so với mầm Chuyển Sinh Thụ hay sao?"
Rất nhanh, Băng Hải Nữ Thần đã nghĩ ra:
"Nàng không để cho ta đi qua, vì sợ ta sẽ nhìn thấy gì đó?
Đối với nàng mà nói chuyện quan trọng hơn...
Lục Thủy?"
Băng Hải Nữ Thần nghĩ đến đây thì giật mình tỉnh ngộ.
Sau đó lại truyền đạt một thần dụ nữa, kèm theo hình ảnh của Lục Thủy: Chú ý những người có mặt gần Chuyển Sinh Thụ, nhận diện tất cả những người lạ mặt, khi thấy người này xuất hiện thì ngay lập tức báo cáo lại.
Sau khi mọi chuyện đều được xử lý xong, Băng Hải Nữ Thần mới bắt đầu lặn xuống đáy hồ.
"Hi vọng là do ta nghĩ nhiều mà thôi."
—— ——
Sau khi Khô Thụ Lão Nhân vào Bỉ Ngạn, thì bắt đầu đi khắp nơi tìm kiếm Bỉ Ngạn Hoa.
Nhưng mà đã qua một ngày, bọn họ không thấy được một đóa hoa bình thường, chớ đừng nói tới Bỉ Ngạn Hoa.
"Nơi đây toàn là đồng không mông quạnh, căn bản không có thực vật sống." Khô Thụ Lão Nhân mở miệng nói.
Thực lực của hắn thật sự rất thích hợp với nơi này.
Chỉ cần có một chút thực vật, hắn đều có thể phát hiện được.
Nhưng mà không có gì cả.
"Ta dùng bí pháp liên hệ An Dật, ở bên kia, bọn họ cũng không phát hiện được gì. Nhưng bọn họ cũng đang đi đến đây." Kiến Nguyệt tiên tử mở miệng nói.
Bọn hắn đều là lần đầu tiên tới nơi này, mọi thứ vẫn còn rất xa lạ.
Bởi vì lâu như vậy mà không phát hiện được gì, làm cho bọn họ không biết phải làm thế nào.
"Theo những ghi chép trước đây, thì Lục gia đã từng tới vùng đất Bỉ Ngạn này.
Xem ra, chúng ta và bọn họ đều gặp phải tình huống khó khăn, từ đầu đến cuối không có thu hoạch được gì." Hỏa Đô mở miệng nói.
Khi vừa tới nơi này, hắn cũng hy vọng là sẽ có chút thu hoạch.
Một chút xíu thôi cũng được.
Bây giờ thì tốt rồi, ngoại trừ chuyện ở trên vùng đất hoang vu đi dạo một vòng.
Không có thua hoạch gì khác, cảnh vật ở nơi này không có gì đáng giá để bọn họ phải nghiên cứu.
Nếu như phải nói về thu hoạch, thì hiện tại họ chỉ có một thu hoạch là nhìn thấy Song Nguyệt Đồng Thiên.
A Mãn đi ở chính giữa, hắn cũng không có cảm giác gì.
Hơn nữa, hắn chỉ cần nghe những người này phân công là được.
Không cần lo lắng chuyện khác, nếu như gặp được linh dược, thì cấy - ghép là được rồi.
"Nhóm của An Dật đến đây là để điều tra về Tiên Đình đúng không?" Khô Thụ Lão Nhân có chút hiếu kỳ hỏi.
Hắn vẫn cảm thấy những việc làm của thiếu gia, đều có liên quan đến Viễn Cổ Tiên Đình.
Hình như đa số người của Tiên Đình, đều bị thiếu gia của bọn họ giết chết.
"Ừm." Kiến Nguyệt tiên tử gật đầu:
"Nghe nói nơi này có truyền thuyết liên quan tới Phật Môn, muốn xem xét một chút, xem có thể từ phương diện này tìm ra một ít chuyện liên quan với Tiên Đình hay không.
Nhưng mà bọn hắn cũng gặp phải vấn đề giống như chúng ta: không có chút thu hoạch nào."
"Đã có mấy lần An Dật đi ra ngoài nhưng không thu hoạch được gì, phải không?" Khô Thụ Lão Nhân mở miệng nói.
Kiến Nguyệt gật đầu:
"Đúng vậy."
Tin tức liên quan tới Viễn Cổ Tiên Đình, thật sự rất khó tìm.
Bọn hắn cũng thảo luận một trận về chuyện của Tiên Dình.
Nhưng chỉ là nói chuyện phiếm mà thôi.
Trong khi bọn họ đang nói chuyện với nhau, thì trên trời bất chợt vang lên tiếng sấm.
Ầm ầm!
Ngay sau đó, bọn họ nhìn thấy Song Nguyệt biến thành Hồng Nguyệt.
Sự thay đổi đột ngột này làm cho họ phải cảnh giác.
"Quan sát xung quanh thật là kỹ , nhìn xem có biến hóa nhỏ gì hay không." Khô Thụ Lão Nhân lập tức nói.
Bọn họ không biết sự xuất hiện của Hồng Nguyệt sẽ mang lại hiệu ứng gì.
Nhưng mà cảnh giác một chút luôn đúng.
Kiến Nguyệt tiên tử và Hỏa Đô đều đang nhìn ngó khắp nơi.
Đương nhiên là A Mãn được bọn hắn bảo vệ ở bên trong.
Sau đó, Hỏa Đô lập tức chỉ vào bên cạnh kinh ngạc nói:
"Các ngươi nhìn."
Nghe được tiếng nói của Hỏa Đô, Khô Thụ Lão Nhân và Kiến Nguyệt tiên tử đều nhìn sang.
Bọn hắn nhìn thấy ánh trăng từ trên cao rơi xuống, mà trong ánh trăng này, có một mầm cây.
"Đây là cái gì vậy?" Kiến Nguyệt tiên tử hơi kinh ngạc.
Nhưng mà, mặc kệ đó là cái gì, chắc chắn không phải là một mầm cây thông thường.
Khô Thụ Lão Nhân thử cảm nhận, sau đó kinh ngạc nói:
"Cây này mang cho ta cảm giác như được tái sinh, chắc chắn là không tầm thường.
Kiến Nguyệt tiên tử hãy hỏi An Dật thử xem, có thể hắn biết được một chút."
"Được." Kiến Nguyệt tiên tử lập tức trả lời.
"Bất kể như thế nào, chúng ta hãy qua bên đó trước, chắc chắn sẽ có một số người tìm đến.
Chúng ta đang ở gần nơi đó, có thể chiếm được tiên cơ," Khô Thụ Lão Nhân lập tức nói.
Những người khác tự nhiên không có ý kiến, A Mãn kích hoạt hộ mệnh pháp bảo, đi theo Kiến Nguyệt tiên tử.
Bọn họ trực tiếp hướng về phía mầm cây đi tới.
Bây giờ, mầm cây đã rơi xuống đất, chỉ cần đi qua lấy chắc là không xảy ra chuyện gì.
Mới vừa đi được nửa đường, bọn hắn bỗng nhiên thấy ớn lạnh, hình như có sự tồn tại mạnh mẽ nào đó sắp đến đây.
-----
Dịch: MB