Chương 633: Bỉ Ngạn Chuyển Sinh Thụ 1
Bên dưới Đại Đạo, cửu giai Chứng Đạo.
Cách Đại Đạo Thiên Thành chỉ có một bước nhỏ.
Nhưng mà một bước này cũng giống như là lạch trời vậy, khó mà với tới được, uy lực cũng khác nhau một trời một vực.
Cho dù thực lực có chỗ thiếu hụt, thì dựa vào cảnh giới áp chế vẫn có thể chiếm được ưu thế cực kì lớn.
Vậy mà đối mặt với Lục gia Nhị trưởng lão Lục Hữu Đình.
Chẳng những Băng Hải Nữ Thần không chiếm được ưu thế về cảnh giới, mà quyền năng của Chủ Thần cũng không phát huy được tác dụng.
"Nếu bên dưới Đại Đạo, làm thế nào mà ngươi có thể dễ dàng ảnh hưởng đến ta?" Nếu như đối phương tỏ ra gắng gượng một chút, thì nàng sẽ cho rằng đối phương đã cố gắng hết sức.
Nhưng mà Lục Hữu Đình quá ung dung, làm cho nàng không thể nào đoán được.
Thật sự thì, nàng càng hy vọng đối phương sẽ nói với nàng rằng, các nàng ở cùng một cảnh giới.
Như vậy thì Băng Hải Nữ Thần sẽ không cảm thấy hoang mang.
Cùng một cảnh giới, nàng vẫn còn một chặng đường rất xa, mới có thể khôi phục lại như thời kỳ toàn thịnh.
Đối phương cũng không có phô trương như vậy.
Nhưng không cùng một cảnh giới, thì đây thật sự là một lời uy hiếp ngầm.
Đến khi đối phương bước vào Đại Đạo, dù nàng có đang ở thời kỳ toàn thịnh thì vẫn sẽ thua.
Thần Chúng Thất Đại Chủ Thần là bảy người mạnh nhất trong số những người đạt tới cảnh giới Đại Đạo Thiên Thành.
Là một trong số bảy vị Chủ Thần, được Thần Chúng Chân Thần chiếu cố, có được quyền năng đặc biệt của Chủ Thần.
Đây là ưu thế mà những người khác không thể có.
Tiên Đình Tiên Quân đông đảo, Phật Môn Cổ Phật cũng không ít.
Nhưng tất cả bọn họ, không có mấy người so sánh được với Thần Chúng Thất Đại Chủ Thần.
Người thật sự không e ngại bọn họ chỉ có Viễn Cổ Đạo Tông - Ngũ Đại Kiếm Tu.
Đó là ác mộng của tất cả mọi người ở cùng cảnh giới.
Nhưng mà, khi Lục Hữu Đình tiến vào hàng ngũ Đại Đạo, nàng chắc chắn cũng là một ác mộng.
"Một mình Lục gia Đại trưởng lão đã đủ phiền phức, hiện tại lại có thêm Lục Hữu Đình." Băng Hải Nữ Thần nhíu mày nhìn Lục Hữu Đình.
Nhị trưởng lão nhướng mày nhìn Băng Hải Nữ Thần, ngay sau đó không nhanh không chậm mở miệng trả lời vấn đề của nàng:
"Là Lục gia Nhị trưởng lão, ta chỉ phụ trách hậu cần, thực lực cũng không mạnh.
Ảnh hưởng đến ngươi, chẳng qua là ngươi không ở thời kỳ toàn thịnh, cũng không phải đang dùng bản thể."
Trong lúc nhất thời, Băng Hải Nữ Thần cũng không biết nên nói cái gì.
Nàng nhìn chằm chằm Lục Hữu Đình, lạnh lùng nói:
"Lục gia đều là quái vật sao?"
Một người là Lục gia Đại trưởng lão - Lục Vô Vi, một người khác vẫn chưa bộc lộ khả năng đó là Lục gia Nhị trưởng lão - Lục Hữu Đình, cộng thêm những nội dung được ghi chép trong Sách Khải Huyền.
Thực lực của Lục gia thật sự làm cho bọn hắn không có cách đối mặt.
Nếu như bọn họ có nhiều người hơn, lại có thêm một vài cá nhân bước vào hàng ngũ Đại Đạo, thì hoàn toàn có khả năng trấn áp được tam đại thế lực.
Trừ khi Thần Chúng Chân Thần của bọn họ, Tiên Đình Đế Tôn, hoặc là Phật Môn Cổ Phật ra tay.
Nhị trưởng lão đứng bên miệng hố, ánh mắt của nàng luôn nhìn chằm chằm vào Băng Hải Nữ Thần.
Nhưng câu hỏi của đối phương làm cho Nhị trưởng lão hơi bất ngờ.
Sau đó Nhị trưởng lão lắc đầu, thong thả nói:
"Vì sao người của Lục gia lại là quái vật?
Lục gia truyền thừa rất nhiều năm, mặc dù không cách nào ngược dòng lịch sử, trở lại thời kỳ Viễn Cổ để tìm hiểu, nhưng cũng không thể xác định rõ bề dày lịch sử.
Mà trong suốt khoảng thời gian lâu dài này, Lục gia vẫn luôn duy trì sự khiêm tốn, chưa bao giờ đối địch, gây thù với người ở bên ngoài.
Không ôm ấp dã tâm to lớn, bình thản trông coi mảnh đất nhỏ khoảng 1.3 mẫu của mình.
Nhưng mà qua vô số năm tháng, cũng như sự chuyển giao của thời đại, truyền thừa cho đến ngày nay.
Lục gia cũng chỉ còn lại sáu người.
Ba lão già sống dai, hai người trung niên vô dụng, một thiếu niên trẻ người non dạ."
Nhị trưởng lão nhìn xem Băng Hải Nữ Thần, trầm mặc một lát, nói:
"Như vậy thì Lục gia có thể là quái vật hay sao?"
"Chẳng qua là có một hai người hơi đặc biệt, có thể sống lâu một chút thôi." Nhị trưởng lão ngẩng đầu nhìn lên Song Nguyệt ở trên trời, nói thêm một câu.
“Lục gia có phải là quái vật hay không, trong lòng của ta biết rất rõ.” Băng Hải Nữ Thần âm thầm tự nhủ.
Nàng không muốn tiếp tục nói về chuyện này.
"Ngươi không có hứng thú với Chuyển Sinh Thụ sao? Biết đâu nó có thể giúp ngươi trưởng thành." Băng Hải Nữ Thần giấu giếm khí tức, thử thuyết phục Nhị trưởng lão.
Nàng nghĩ rằng đối phương có thể bị dẫn dụ khi nghe được câu này, ít nhất là, trong nháy mắt, sẽ có một ý nghĩ khác.
Nhưng mà không có, Nhị trưởng lão chỉ nhìn chằm chằm nàng, không nói thêm một câu dư thừa nào.
Băng Hải Nữ Thần cũng có thể cảm giác được, bản thân mình hoàn toàn không có lối thoát.
Hay là Lục gia đã cử người khác đến cướp? Băng Hải Nữ Thần cảm thấy khả năng này rất cao.
Nếu như nàng bị cản trở thì tỷ lệ thành công của bọn họ càng cao hơn.
Nhưng mà, nàng có thể ngăn cản được bản thể của ta sao? Suy nghĩ này bất chợt lóe lên trong đầu của Băng Hải Nữ Thần.
"Nếu như nàng không thể ngăn cản bản thể của ta, thì ta sẽ có thể đạt được mầm Chuyển Sinh Thụ.
Dựa vào thực lực mà đối phương biểu hiện ra, chỉ cần ta thật cẩn thận, cho dù là đánh không lại, cũng có thể rời khỏi." Băng Hải Nữ Thần thử tưởng tượng.
Nếu như chuyện này thành công sẽ mang lại rất nhiều lợi ích.
“Có thể đánh cược một lần, lỡ như thất bại, nàng cũng không thể giữ ta lại." Băng Hải Nữ Thần cảm thấy không cần phải chần chờ nữa.
Nhưng mà Băng Hải Nữ Thần quyết định kết nối với bản thể xong thì bất chợt ngẩn ra.
"Không đúng, chắc chắn nàng có thể nghĩ tới chuyện ta sẽ kêu gọi bản thể đến.
Tại vì sao nàng không hề đề phòng? Thật sự tự tin như vậy sao?" Băng Hải Nữ Thần thử cảm nhận xung quanh.
Nàng phát hiện nơi này vẫn đang bị phong tỏa, đất đai xung quanh vẫn bị ảnh hưởng bởi pháp thuật của Lục Hữu Đình.
Băng Hải Nữ Thần trầm mặc một lát rồi hỏi Nhị trưởng lão:
"Nếu như bản thể của ta tới đây, sau đó muốn rời đi, ngươi nghĩ mình có thể ngăn cản được không?"
Nhị trưởng lão không thay đổi sắc mặt, mở miệng:
"Thử một chút thì biết."
Băng Hải Nữ Thần từ bỏ ý nghĩ phản kháng, nàng đi thẳng đến mép hố, không nghĩ cách chạy trốn nữa.
Nhị trưởng lão nhìn thấy Băng Hải Nữ Thần xuất hiện ở cách đó không xa, thì không để ý đến nữa.
Trong lòng có chút tiếc nuối, than thầm:
"Đáng tiếc, không có dẫn dụ được bản thể của nàng."
Không cần thiết phải tiêu diệt một bộ phân thân làm gì.
Nếu như bản thể của Băng Hải Nữ Thần tới đây.
Nhị trưởng lão sẽ không ngần ngại mà thừa dịp đối phương bệnh, lấy mạng của đối phương.
-----
Dịch: MB