Chương 686: Đến Tàng Kinh Các Làm Lão Tăng Quét Rác 2
"Mèo đâu?" Lục Thủy hỏi.
"Bị đánh trọng thương, mất đi khả năng truyền tin.
Nghe nói bị nha sĩ tiên tử mang đi, chờ vết thương được chữa khỏi, Cẩu Tử sẽ tiếp tục tra hỏi.
Bọn hắn hỏi thiếu gia là cần phải chú ý cái gì." Chân Võ hỏi.
Hắn cảm thấy chuyện này chỉ vì con chó kia muốn được khen ngợi thôi.
Đương nhiên, hắn tuyệt đối không nghĩ rằng bọn họ đang nói dối.
Mặc kệ là Nha Đông Tiên Nhân, hay là Cẩu Tử, sự tồn tại của họ, không phải người bình thường có thể hiểu được.
Ngoại trừ thiếu gia của hắn, không ai sai khiến được con chó kia.
Lục Thủy không để ý điều này, hắn mở sách ra, bâng quơ nói:
"Để cho bọn họ tự giải quyết đi."
"Thiếu gia nghĩ con mèo kia vì sao lại đến đây?" Chân Võ tò mò hỏi.
Hắn cho rằng biết trước sẽ dễ dàng đề phòng.
Lục Thủy nhìn về phía Chân Võ, ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
"Chuyện này rất phức tạp, liên quan đến tam đại thế lực, và toàn bộ Lục gia.
Nói đến rất phiền phức, về sau ngươi sẽ từ từ biết được."
Chuyện này thật sự rất phức tạp, có liên quan tới em trai hoặc là em gái của Lục Thủy.
Lục Thủy cảm thấy khó mà giải thích cặn kẽ được.
Bởi vì còn rất nhiều điều, bản thân hắn cũng chưa hiểu rõ.
Nhưng Chân Võ đi theo bên cạnh hắn, sẽ biết được phần nào.
Cũng không đúng, có chút manh mối bày ở trước mặt Chân Võ, Chân Võ cũng không thể nhìn ra.
Chân Võ cúi đầu không dám hỏi nhiều.
Nhưng hắn đã hiểu được một điều, đó là không phải vô duyên vô cớ mà thiếu gia lại đối đầu với tam đại thế lực.
Cũng không phải vì tò mò mà muốn điều tra tam đại thế lực.
Thiếu gia là đang tự mình chuẩn bị.
Mặc dù hắn không biết vì sao thiếu gia không chịu thương lượng với người trong tộc, nhưng mà thiếu gia làm như vậy, thì chắc chắn là không sai.
"Đúng rồi, người của Linh Dược Viên trở về chưa?" Lục Thủy tò mò hỏi.
Bởi vì Nghịch Tinh xuất hiện, Lục Thủy rất muốn biết, lí do gì bên kia lại đánh nhau.
"Vẫn chưa, theo lời của An Ngữ thì bọn họ đang trên đường trở về.
Dường như họ ra khỏi Bỉ Chi Hải Ngạn trễ hơn chúng ta một chút." Chân Võ trả lời.
"Tình hình cụ thể như thế nào? A Mãn đánh nhau với người khác?" Lục Thủy hỏi.
Sự đặc biệt của A Mãn có thể liên lụy đến hắn.
Nếu cần thiết, hắn muốn ở giữa đường, chặn người của Linh Dược Viên lại và dạy cho bọn họ một khóa học.
Sẽ biểu diễn một lần độ kiếp, có lẽ họ sẽ cho người làm thiếu gia như hắn một chút thể diện.
Chân Võ lắc đầu, nói:
"Bọn họ giải thích là : Sau khi A Mãn cấy ghép xong, Thụ lão vì bảo vệ Hỏa Đô tiền bối và mọi người, đã dẫn theo A Mãn - lúc này đang ổn định linh dược, trốn đi nơi khác.
Cuối cùng, hình như có người ra tay cứu giúp, may mắn vượt qua khó khăn."
"Thụ lão dẫn đi? Vậy thì không thành vấn đề." Thụ lão là biết hắn, dù biết được sự đặc biệt của A Mãn thì cũng không quan trọng.
Không cần phải chú ý đến việc này.
"Phía bên Lạc Phong có tin tức gì không?" Lục Thủy lật sách ra, hỏi.
Chỉ cần trong nhà không có hậu hoạn gì là được.
"Lạc Phong nói, gần đây lãnh địa ma tu xảy ra một vài hiện tượng khác thường, một số vùng đất chết lại đột nhiên xuất hiện sự sống.
Theo lý thuyết thì đây là chuyện tốt, nhưng với một số người tu chân cần có không khí chết chóc thì điều này không tốt cho lắm.
Tuy nhiên, điều này không phải là vấn đề lớn.
Bọn hắn đã kiểm tra, nói rằng trong thời gian gần nhất, sẽ xảy ra những sự biến đổi khó hiểu.
Bởi vì không thể tìm được nguyên nhân.
Ta hỏi một số người, bọn hắn cũng cảm nhận được những biến đổi tương tự.
Nha Đông Tiên Nhân cũng nói là linh khí dường như cũng dày đặc hơn chút." Chân Võ nói.
Những sự biến đổi này thật sự rất kỳ lạ, không phải theo khu vực, mà là toàn bộ tu chân giới.
Không ai biết chuyện gì đã xảy ra.
Lục Thủy trầm mặc không nói, thật sự thì hắn cũng không biết tại sao như vậy.
Ở kiếp trước, cho dù có xảy ra những biến đổi này thì hắn cũng không phát hiện được.
Vì vậy chỉ có thể đi bước nào tính bước đó.
"Trước tiên, cứ chú ý việc này, người của Tiên Đình có hành động cụ thể nào không?" Lục Thủy nói.
"Không có tin tức gì, tin tức của Phật Môn và Thần Chúng rất khó tìm hiểu.
Tuy nhiên, người trong tộc hình như xem trọng Thần Chúng hơn, nếu có tin tức mới, chắc là có thể biết được." Chân Võ nghiêm túc trả lời.
An tĩnh như vậy? Lục Thủy nhất thời không quen.
Đương nhiên, an tĩnh không có nghĩa là bọn họ không làm gì cả, mà là ngày càng kín đáo hơn.
Trong quá khứ, một số địa điểm đặc biệt đã được mở ra, làm kinh động đến những thế lực này.
Bây giờ thì khác rồi, họ đi đâu cũng cố ý giữ bí mật.
Người biết được đã ít lại càng thêm ít, nên không có tin tức gì.
Sau đó Chân Võ lại nói thêm một vài chuyện khác, nhưng đều là những chuyện vô bổ.
Lục Thủy chờ Chân Võ đi khỏi, mới bắt đầu đọc sách.
Còn Bất Diệt Tiên Kiếm thì Chân Võ vẫn chưa có mang đến cho hắn.
Có lẽ là phải chờ đến ngày mai.
—— ——
Ở phía sau núi của Lục gia, Nhị trưởng lão đang chậm rãi đi ở trên đường nhỏ.
Trang phục của nàng vẫn như thế, một bộ quần áo trắng với áo khoác ngoài cũng màu trắng.
Qua bao nhiêu năm, dáng vẻ không hề có sự thay đổi nào, vẻ mặt bình tĩnh nhìn không ra cảm xúc khác.
Sau khi xuyên qua rừng trúc, Nhị trưởng lão xuất hiện ở bên hồ nước.
Lúc này, một trận gió từ phương xa nhẹ nhàng thổi tới, lay động nhánh cây, làm mặt nước gợn sóng.
Rì rào!
"Lục Thủy đi đến Kim Sinh Lộ, không có bất cứ điều khác lạ nào.
Mặc dù là nhìn chằm chằm vào hắn, vẫn không thể biết được hắn đã làm gì." Nhị trưởng lão đứng ở bên hồ nước, mở miệng nói.
Nhị trưởng lão nói xong, không có lập tức nhận được câu trả lời.
Một lúc sau, trong hồ nước truyền ra một giọng nói ôn hòa:
"Ta đã gặp Lưu Hỏa ở Mê Vụ Chi Đô."
"Làm sao có thể?" Nhị trưởng lão có chút ngạc nhiên: "Vào lúc nào vậy?"
"Hôm qua."
"Hôm qua hắn ở trên Kim Sinh Lộ." Nhị trưởng lão hơi lưỡng lự khi nói đến việc này, sau đó hỏi:
"Kim Sinh Lộ kết nối với Mê Vụ Chi Đô?
Nhưng làm thế nào mà hắn có thể tự do ra vào Mê Vụ Chi Đô được?"
Nếu vậy, nàng đã hiểu vì sao Kim Sinh Lộ của Lục Thủy lại quá đỗi bình thường, thì ra là là hắn đã chạy tới Mê Vụ Chi Đô ngay dưới mí mắt của nàng.
"Vẫn chưa biết được, hắn đã bỏ chạy ngay sau khi ta nói ra thân phận." Giọng nói ôn hòa truyền ra từ trong hồ nước.
Thân phận?
Trong nháy mắt, có vô số ý nghĩ hiện lên trong đầu của Nhị trưởng lão.
Ví dụ như Lưu Hỏa chắc chắn sẽ xưng mình là thiếu tông chủ của Ẩn Thiên tông, mà thân phận đã làm cho hắn phải bỏ chạy cũng không phải là Đại trưởng lão Lục gia.
Hắn đã dám chạy đi tìm cha ruột của mình để đánh nhau, thì sợ gì Đại trưởng lão?
Nhị trưởng lão: "...."
Cuộc trò chuyện kết thúc.
-----
Dịch: MB