Chương 817: Mộ Tuyết Có Phải Là Tử Y Thần Nữ? 1
Nữ nhân nuôi cổ đã chết như vậy.
Đường Quân nhìn thấy, Đường Thiên Vũ cũng nhìn thấy.
Không chỉ có như vậy, bọn hắn còn chứng kiến Miêu Hồ Hí trước kia mạnh mẽ đến khiến bọn hắn bất lực cũng đã tiêu tán theo cơn gió.
Mới vừa rồi Đường Quân cũng nghi ngờ, nếu như không phải tộc trưởng đột nhiên quỳ rạp trên mặt đất cầu xin tha thứ, khả năng cũng sẽ theo gió phiêu tán.
Tử Y Thần Nữ thật là đáng sợ.
Giết người mà không hề có một động tĩnh nào.
Căn bản là không cách nào phòng bị.
Thậm chí ngay cả cơ hội cầu xin tha thứ cũng khó có.
Nếu không phải Đường Thiên Vũ ví dụ hiển hiện ngay trước mặt, hắn cũng sẽ không một mực cầu xin tha thứ như vậy.
Nếu không thì cái giá phải trả chính là cả tính mạng.
Chờ sau khi ba ngàn dặm tử khí hoàn toàn biến mất, Đường Thiên Vũ mới run run đứng lên.
Nội tâm của hắn bị cơn sợ hãi ban nãy bao quanh chưa từng biến mất.
Tử Y Thần Nữ xuất hiện trong nháy mắt, lại cứ như là tai họa diệt thế ập xuống.
Khi tất cả bình tĩnh lại, Đường Quân mới quay về phía Đường Thiên Vũ nói:
"Tộc trưởng, ta muốn đi xuống xem con gái ta một chút."
Đường Thiên Vũ gật đầu, nói khẽ:
"Lần này là do Đường gia sơ suất, chắc chắn sẽ trả cho các nàng công đạo."
Sau đó Đường Thiên Vũ nhìn về phía Đường Quân nói:
"Cũng sẽ trả cho ngươi công đạo."
Đường Quân có chút bất ngờ, nhưng mà rất nhanh liền hiểu rõ, là vì Tử Y Thần Nữ.
Đúng vậy, bọn hắn cũng không biết một nhà ba người Đường Y có quan hệ thế nào với Tử Y Thần Nữ.
Nhưng mà Tử Y Thần Nữ xuất hiện ở thời khắc mấu chốt, không chỉ có để hóa giải nguy hiểm cho Nhã Lâm, còn cứu cả một mạng của Đường Y.
Thấy thế nào đều không có khả năng là không liên quan gì.
Dù cho thật sự không có quan hệ, Đường Thiên Vũ cũng không dám cược.
Lỡ như có thì sao?
Mới vừa rồi hắn còn nói đền bù sai lầm, nếu như bị biết hắn cũng không có làm gì.
Nếu như chọc giận Thần Nữ, Đường gia chắc chắn sẽ gặp nguy.
Không đánh cược nổi.
Đường Quân gật đầu, định rời đi.
Bất quá trước khi đi, Đường Thiên Vũ đột nhiên nói:
"Chờ chút."
Đường Quân nhìn về phía Đường Thiên Vũ bày ra vẻ khó hiểu.
Lúc này Đường Thiên Vũ có chút do dự, nhưng rất nhanh hắn đã quyết định, nói:
"Nói tới, chúng ta có một món đồ cần đưa cho Thần Nữ. Có thể nào hỏi con gái các ngươi rằng nàng có cách nào liên hệ với Thần Nữ không?”
Đường Quân trong nháy mắt liền hiểu tộc trưởng có ý gì.
Đây thực ra là đang muốn nhờ hắn hỏi nữ nhi hắn với Tử Y Thần Nữ có quan hệ như thế nào.
Nếu có thể, thậm chí muốn còn muốn xây dựng tí quan hệ.
Chuyện này đối với Đường gia mà nói thì không phải chuyện xấu.
Về phần Thiên Nữ tông thì so với Tử Y Thần Nữ không phải cùng một khái niệm.
Cuối cùng Đường Quân gật đầu:
"Được, ta sẽ đi hỏi một câu."
"Chuyện của phu nhân ngươi không cần lo lắng, ta giúp người tìm, tìm được sẽ báo cho ngươi." Đường Thiên Vũ tạm dừng sau đó tiếp tục nói:
"Đây là lỗi của chúng ta, về sau sẽ bù đắp đầy đủ cho các ngươi."
Lúc sau Đường Thiên Vũ cũng không còn tiếp tục nhiều lời, Đường Quân cũng đi tìm Đường Y.
Chờ sau khi Đường Quân đi, Đường Thiên Vũ mới thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay hắn dường như là dạo một vòng quanh Quỷ Môn quan vậy…
. . .
Đường Quân đi đến bên chỗ Đường Y trước.
Nhìn thấy cha mình đến, Đường Y nhẹ nhàng thở ra:
"Cha, người bị thương rồi à?"
Đường Quân không để ý đến thương thế của mình, sau đó lắc đầu nói:
"Không có gì đáng ngại, mấy đứa thì sao?"
"Đều không sao ạ." Đường Y lập tức nói.
Trong lúc nhất thời nàng cũng không thể giải thích rõ chuyện vừa rồi.
"Các con quen biết Tử Y Thần Nữ?" Sau khi xác định các nàng không sao, Đường Quân bắt đầu hỏi.
"Cha thấy sao?" Đường Y có chút bất ngờ, nghĩ đến thương thế cũng là bởi vì chuyện này mà đến.
Nhưng mà nàng vẫn là lắc đầu.
"Không biết, con cũng không biết vì sao vị như vậy lại xuất hiện ở đây, cũng không biết tại sao lại giúp chúng con."
Đường Quân gật gật đầu, không muốn nhiều lời về những việc này mà chỉ nói:
"Trước tiên cứ quay về đã. Ở đây không an toàn."
"Nhã Nguyệt con đưa Nhã Lân với ông ngoại về trước đi. Ta đi tìm Mộ Tuyết tỷ tỷ." Đường Y lập tức nói với Nhã Nguyệt.
Nhã Nguyệt mặc dù bị thương không nghiêm trọng, nhưng mà vẫn cần nghỉ ngơi.
"Con cũng muốn đi tìm tỷ tỷ, Hỏa Vân Thú với Thủy Vân Thú có thể tìm được tỷ tỷ." Lúc này Nhã Lâm đột nhiên kêu lên, sau đó từ trên người tỷ tỷ nàng bò tới trên người mẫu thân nàng.
Khóc xong thì nàng liền không sợ nữa.
"Vậy con cũng đi." Nhã Nguyệt nói theo.
"Con với ông ngoại trở về trước đi, bà ngoại ơ bên kia còn cần người chăm sóc." Đường Y mở miệng nói.
Nhã Nguyệt không nói gì, đúng, bà ngoại còn chưa tìm ra.
Sau đó Đường Y liền mang theo Nhã Lâm bắt đầu đi tìm Mộ Tuyết.
Lúc đầu nàng định sẽ không mang theo Nhã Lâm, thế nhưng mà Hỏa Vân Thú với Thủy Vân Thú không quen thuộc với nàng, cho nên chỉ có thể để Nhã Lâm đi cùng theo một lúc.
Tử Y Thần Nữ vừa mới xuất hiện, cho nên hiện tại hẳn là tương đối an toàn.
Tử Khí Đông Lai ba ngàn dặm, tuyệt đối có thể khiến tất cả mọi người chấn kinh một trận.
Đêm nay mặc kệ những người này muốn làm gì, chỉ sợ đều đã đã mất đi ý chí chiến đấu.
"Bên kia bên kia." Nhã Lâm chỉ tay về phía trước nói.
Đường Y không nói gì thêm, lập tức chạy tới, mặc dù biết bên cạnh Mộ Tuyết có Lục gia bảo hộ, nhưng là nàng vẫn muốn đón Mộ Tuyết về.
. . .
Mộ Tuyết lúc này đang đứng sau lưng Trà Trà.
Trà Trà vốn là muốn cùng những người kia tiếp tục ra tay, nhưng mà trong lúc bất chợt bầu trời xuất hiện tử khí, nàng nhất thời cũng không dám động thủ.
Nhưng mà nàng cảm thấy tử khí rất quen thuộc, cứ giống như là biểu tẩu.
Biểu tẩu muốn phát công, đương nhiên cần hộ pháp ở trước mặt giúp biểu tẩu.
Nhưng mà khi tử khí biến mất, nàng nhìn thấy hai người vốn đang đánh nhau với nàng chạy trốn.
Nàng thắng rồi?
Đông Phương Trà Trà có chút không tự tin.
"Đánh thắng rồi?" Giọng nói cua Mộ Tuyết đột nhiên xuất hiện sau lưng Trà Trà.
Đông Phương Trà Trà quay đầu nhìn Mộ Tuyết nói:
"Biểu tâu thu công rồi?"
"Ừm." Mộ Tuyết gật gật đầu, nói:
"Đi thôi, đi tìm mấy người dì dì Đường."
Đông Phương Trà Trà tất nhiên không có ý kiến, nếu như có thể gặp được kẻ địch thì tốt hơn, như vậy liền có thể để biêu tẩu giúp thu hình lại.
Sau đó đem về cho Hương Dụ xem, cho cha với mẫu thân xem.
Có thể thắng.
Mộ Tuyết một đường hướng về phía dì Đường bên kia mà đi, trên đường nàng còn cảm giác được vị trí của dì Đường vị trí, phát hiện dì Đường cách các nàng rất gần.
"Là hai Ngũ Hành Vân Thú kìa." Mộ Tuyết trong lòng suy đoán.
Nhưng rất nhanh nàng liền phát hiện Nhã Lâm đi cùng dì Đường, Nhã Nguyệt không đến, hẳn là được ông ngoại nàng đưa đi rồi.
Mộ Tuyết cũng không để ý, sẽ không có chuyện đâu.
Khoảng cách gần như thế, Nhã Nguyệt mệnh lý nếu là xuất hiện biến đổi to lớn hoặc là có nguy hiểm đến tính mạng, nàng vẫn có thể phát giác được.
Không bao lâu sau, Mộ Tuyết liền thấy phía trước xuất hiện bóng dáng của dì Đường.
Sắc mặt có chút trắng bệch, xem ra vẫn còn có chút ảnh hưởng. Mộ Tuyết nhìn dì dì Đường trong lòng suy nghĩ.
Bất quá nàng có thể xác định, thân thê dì Đường không có chút vấn đề nào.
Lúc này Nhã Lâm liền đang đi trên đất sau đó chạy một đường về hướng Mộ Tuyết bên này.
"Tỷ tỷ." Nhã Lâm ôm Hỏa Vân Thú, trên đầu là Thủy Vân Thú một đường chạy về phía Mộ Tuyết.
Đông Phương Trà Trà nhìn Nhã Lâm đang chạy tới, cảm thấy có phải hay không trên đầu mình cũng có một Linh thú.
Ah, trên đầu nàng hình như có thật.
Đậu Nha đang treo ở trên tóc nàng.
Xem ra là Nhã Lâm muội muội đều học từ nàng.