Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 86: Quan Sát Chúng Sinh

Chương 86: Quan Sát Chúng Sinh


Mộ Tuyết bước đi trên mặt tuyết.
Nhị trưởng lão đi lên đỉnh Thiên Tuyết để hái linh dược, chắc phải mấy ngày mới trở về.
Mộ Tuyết vuốt ve pháp bảo trong tay, chỉ cần pháp bảo này không báo động, Nhị trưởng lão sẽ không trở về sớm.
Mà nàng chỉ xuống dưới nhìn qua một chút, không có vấn đề gì lớn.
Lúc đang đi đường, trên mặt nàng đã xuất hiện một chiếc mạng che mặt màu tím, mặc dù nhìn qua nó có chút trong suốt, nhưng không ai có thể nhìn thấy được hình dáng gương mặt phía sau.
Đây là mạng che mặt do Hỗn Nguyên chi khí hóa thành.
—— ——
Dưới chân sơn mạch Thiên Tuyết.
“Chưởng môn, chúng ta trốn ở đây có an toàn không?” Một nữ tử đeo mặt nạ lên tiếng hỏi.
Trên mặt nạ của nàng khắc một chữ Nam.
Đúng, nàng chính là Nam trưởng lão của Vô Diện môn.
Chưởng môn Thiên Nữ gật đầu nói:
“An toàn, nơi này là khởi nguồn của môn phái chúng ta, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì, trước khi mẹ ta chết đã từng đưa ta tới đây.”
“Chưởng môn, bây giờ chỉ còn mấy người chúng ta, đã là tất cả những người của môn phái rồi. Qua mấy năm khi chúng ta rời khỏi đây, còn cần đến Vô Diện môn sao?” Bắc trưởng lão hỏi.
Mấy chục người các nàng, bây giờ chỉ còn sót lại có mấy người.
Tất cả mọi người đều biết Chưởng môn không hề dễ dàng, vì kéo dài tông môn mà chạy ngược chạy xuôi, thay hình đổi dạng, tiếp thu người ngoài.
Còn phải cõng nồi rồi bị mắng.
Cũng may những người kia đã chết hết.
Nhưng có vẻ tông môn của các nàng không thể lăn lộn ngoài đó được.
Quá thảm!
Từ khi Chưởng môn kế vị, các nàng càng ngày càng thảm, những người còn lại đều một lòng với tông môn.
Cũng là những người tán thành Chưởng môn.
Chưởng môn Thiên Nữ do dự một chút, nói:
“Đến lúc đó rồi tính, nếu thực sự không được lại dùng biện pháp trước kia.”
Từng người đều có chút thất lạc, trước kia rất ủy khuất.
Nhưng các nàng không đủ mạnh, không có địa bàn riêng.
Không thể ở lâu trong nơi khởi nguồn, đây là lời truyền miệng của tông môn.
Vì sao không ghi chép trong sách?
Bởi vì sách đó không biết đã bị mất từ lúc nào rồi.
Vốn Chưởng môn Thiên Nữ còn muốn an ủi các nàng vài câu, nhưng lúc này lại có một giọng nói khác đột nhiên vang lên.
“Các ngươi là ai?”
Đột nhiên nghe được giọng nói, tất cả mọi người đều sững sờ, sau đó quay đầu nhìn sang.
Các nàng nhìn thấy trên sườn dốc phủ đầy tuyết có một nữ tử đang đứng, cả người nàng phát ra một luồng tử quang nhàn nhạt, nàng đứng ở chỗ đó tựa như đứng sừng sững trên đỉnh Tuyết Sơn.
Trong nháy mắt, hai chân Chưởng môn Thiên Nữ mềm nhũn.
Nàng trực tiếp quỳ xuống đất cúng bái:
“Bái kiến Thần Nữ đại nhân.”
Những người khác đều sững sờ, sau đó lập tức quỳ xuống cúng bái theo Chưởng môn:
“Bái kiến Thần Nữ đại nhân.”
Mộ Tuyết nhìn đám người này, có chút kinh ngạc:
“Thần Nữ?”
Lúc này, Chưởng môn Thiên Nữ lập tức ngẩng đầu lên nói:
"Đúng vậy, ta nghe mẹ nói qua, nếu Thần Nữ xuất hiện thì sẽ ở nơi khởi nguồn.
Nơi này là khởi nguồn của tông môn chúng ta, mà ngài lại xuất hiện ở đây, tất nhiên là Thần Nữ của chúng ta rồi."
Mộ Tuyết cũng không xoắn xuýt vấn đề này, mà hỏi lại:
“Thế các ngươi là ai?”
"Chúng ta là Vô Diện, không đúng, chúng ta là Thiên Nữ tông. Tông môn chúng ta được sáng lập ở vạn năm trước, là do một mình Thần Nữ đại nhân sáng lập, nhưng trước đó thật lâu Thần Nữ đại nhân đột nhiên biến mất, không biết tung tích. Chúng ta đã chờ đợi rất lâu, nhưng vẫn không thể chờ được Thần Nữ trở về.
Cũng may ngày hôm nay đã đợi được Thần Nữ đại nhân trở về." Chưởng môn Thiên Nữ lập tức nói.
Những điều nàng nói ra đều là sự thật.
Sở dĩ nàng gọi là Chưởng môn Thiên Nữ, chính là không muốn quên thật ra mình là Chưởng môn của Thiên Nữ tông.
Mộ Tuyết rất tò mò, không ngờ còn là một môn phái cổ lão?
“Có sách vở ghi chép không?” Mộ Tuyết hỏi.
“Có.” Nữ Chưởng môn ấp úng trả lời: “Nhưng mà, nhưng mà đã bị mất rồi.”
Trong lúc nhất thời Mộ Tuyết không biết nói gì, cuối cùng chỉ nói:
“Tháo mặt nạ của các ngươi xuống.”
Chưởng môn Thiên Nữ và Nam Bắc trưởng lão không dám không nghe theo.
Không biết vì sao, đối phương chỉ đứng ở đó đã tạo ra sự áp bách vô tận với các nàng.
Đây chắc chắn là Thần Nữ đại nhân.
Rất nhanh gương mặt của các nàng đã lộ ra.
Nam Bắc trưởng lão là hai nữ tử nhìn qua rất trẻ tuổi, mà Chưởng môn Thiên Nữ lại có vẻ hơi non nớt.
Phảng phất còn chưa trưởng thành.
Mộ Tuyết có chút hiếu kỳ:
“Ngươi còn nhỏ như vậy?”
Chưởng môn Thiên Nữ lập tức lắc đầu:
“Không phải, ta chậm lớn mà thôi, là chậm lớn chứ không phải chưa trưởng thành.”
Mộ Tuyết không nói gì, nhưng trong mắt lóe lên một đạo tử quang, sau đó lập tức hiểu rõ.
“Ngươi tên là gì?” Mộ Tuyết hỏi,
Chưởng môn Thiên Nữ lập tức nói:
“Ta tên Cố Vũ.”
Mộ Tuyết không nói gì thêm, vốn nàng đang muốn tìm một tông môn để khống chế.
Kế hoạch đã định là Ẩn Thiên tông, nhưng nàng lại không có thời gian để đi tìm nó.
Bây giờ đang ở Lục gia, nàng không thể chạy lung tung.
Nhỡ may Lục Thủy cảm thấy nàng không thích Lục gia thì sẽ không tốt.
Mà giờ lại có một tông môn ngay trước gót chân nàng, biện pháp đơn giản nhất chính là nhận lấy tông môn này.
Mặc dù tông môn này có hơi kém, nhưng có thể thu một tông môn khác làm phụ thuộc, mạnh hơn một chút là được.
Nhất là, tất cả người của Thiên Nữ tông đều là nữ, nàng rất thích điểm này.
Sau đó Mộ Tuyết đã có quyết định, nàng nhìn những người này rồi nói:
“Thế thì, từ hôm nay trở đi, ta chính là Thần nữ trong miệng các ngươi.”
Thật hay giả không quan trọng, có là giả cũng sẽ trở thành thật.
Những người khác đều vui mừng, Chưởng môn Cố Vũ thì trực tiếp dập đầu, cung kính nói:
“Bái kiến Thần Nữ đại nhân.”
Những người khác cũng giống như thế.
Mộ Tuyết nhìn các nàng, nói:
“Gần đây có tông môn nào mạnh mẽ một chút không? Tốt nhất do nữ tính làm chủ.”
Mặc dù đám người Cố Vũ không hiểu, nhưng vẫn thành thật trả lời:
“Cách nơi này nửa ngày đi đường có Thiên Linh phong, đệ tử gần như đều là nữ, nghe nói là một tông môn có siêu cấp cường giả lục giai.”
Thiên Linh phong?
Mộ Tuyết đã từng nghe qua, Thiên Linh phong không mạnh không yếu, miễn cưỡng được tính là trung đẳng.
Bởi vì Luyện Đan sư chiếm đa số trong tông môn, cho nên nhân mạch không tệ.
Điểm ấy rất phù hợp với yêu cầu của nàng, thứ nàng muốn chính là có người thu thập tình báo cho mình.
Còn chuyện ra tay, tự nàng đến là được.
Sau đó Mộ Tuyết nói với đám người của Thiên Nữ tông:
“Dẫn đường, chúng ta đi thu Thiên Linh phong.”
Những người khác đều ngây ngẩn, Thần Nữ đại nhân hung mãnh như thế sao?
Nhưng mà, thật sự được chứ?
Đối phương là tông môn có được siêu cấp cường giả lục giai, dù đi qua quỳ xuống cũng không có tác dụng gì?
Nhưng các nàng không dám không nghe theo, Thần Nữ đại nhân nói cái gì thì chính là cái đó.
Cố Vũ lên tiếng hỏi:
"Thần Nữ đại nhân muốn thu kiểu gì? Nếu không ta đến dập đầu với các nàng trước, tiên lễ hậu binh?"
Trong lúc nhất thời Mộ Tuyết không biết nên nói cái gì cho phải, người Chưởng môn này làm sao cứ động một chút là lại dập đầu.
Không để ý đến đối phương, Mộ Tuyết bước ra một bước, nàng mang theo tất cả mọi người biến mất khỏi chỗ cũ.
Chờ khi các nàng xuất hiện lần nữa, thì đã ở bên ngoài Thiên Linh phong.
Khi đám người lấy lại tinh thần, đều thấy có chút không thể tin được.
Các nàng đã đến Thiên Linh phong?
Thần Nữ đại nhân không hổ là Thần Nữ đại nhân.
Mộ Tuyết cũng không trông cậy vào sự giúp đỡ của người khác, nàng tự mình bước ra một bước, đi thẳng lên bầu trời của Thiên Linh phong.
Lúc này, trên người nàng xuất hiện tử khí vô tận, chúng đã nhuộm quần áo của nàng thành một màu tím.
Từng sợi tóc của nàng cũng mang theo một tia tử khí.
Dần dần, phía sau người nàng xuất hiện một vầng sáng màu tím, huyền diệu không gì sánh được.
Mộ Tuyết dùng loại trạng thái này để quan sát Thiên Linh phong từ trên cao.
Sau đó tỏa ra uy áp khủng bố, ép thẳng về phía Thiên Linh phong.
Tiếp đó chính là tiếng nói mênh mông cuồn cuộn:
“Chưởng giáo Thiên Linh phong là ai?”
-----
Dịch: MB_Boss


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất