Chương 871: Mộ Tuyết ra trận 1
Mộ Tuyết ra trận 1
"Hương Dụ, ta cảm giác ném năng lượng vào bên trong sẽ có chuyện tốt xảy ra." Đông Phương Trà Trà nhìn trụ đá giữa trận pháp nói.
Hương Dụ gật đầu, nàng cũng cảm giác như thế.
Nhưng nàng cũng không biết vì sao lại có cảm giác này.
"Chúng ta thử đi?" Đông Phương Trà Trà thử hỏi.
"Trà Trà tiểu thư đừng đến quá gần." Hương Dụ suy nghĩ, vẫn giữ an toàn một chút mới tốt.
Đối với điều này Đông Phương Trà Trà đương nhiên không có ý kiến, nàng lấy ra một viên Linh thạch, sau đó ném qua.
Đông!
Linh thạch rơi vào trận pháp.
Sau đó hai người nhìn Linh thạch, phát hiện một điểm biến hóa cũng không có.
Trận pháp cũng không hấp thu năng lượng.
Đây là do chỗ nào không đúng?
Lúc Đông Phương Trà Trà muốn hỏi Hương Dụ, trận pháp đột nhiên xuất hiện một vệt ánh sáng.
Sau đó tia sáng kia chợt lóe lên.
Đông!
"Ai nha!"
Đông Phương Trà Trà ôm đầu, bị đau kêu lên.
Hương Dụ kinh hoàng, sau đó phát hiện thứ đánh lén Trà Trà tiểu thư là khối Linh thạch kia
"Hương Dụ, trận pháp này có phải xem thường chúng ta hay không?" Đông Phương Trà Trà cũng nhìn thấy Linh thạch bên cạnh bị ném ra.
Hương Dụ cảm thấy có lẽ là vậy, không phải trận pháp xem thường các nàng, là nguyên nhân năng lượng không phân phối.
"Ta thay đồ vật khác thử xem." Đông Phương Trà Trà tìm toài, sau đó lấy ra không ít thứ.
Pháp bảo có liên quan tới năng lượng, trái cây, đều có.
Nàng chọn trái cây, chỉ là vừa mới chuẩn bị muốn ném trái cây, thì nghe được có đồ vật gì rơi xuống đất.
Xem xét là một hạt châu màu trắng, chính là viên hạt châu đạt được từ thượng tầng.
Đông Phương Trà Trà sửng sốt một chút, sau đó muốn đi nhặt, thế nhưng nàng phát hiện hạt châu lăn rất nhanh, đợi khi nàng ra tay, hạt châu đã lăn đến trên mặt trận pháp.
Sau đó bắt đầu bị hấp thu.
"Xong, di vật của người khác không còn nữa."
Đông Phương Trà Trà muốn đứng lên, trận pháp đột nhiên bắt đầu nở rộ quang mang, Đông Phương Trà Trà trực tiếp bị hút vào trong trận pháp.
"Oa, Hương Dụ, kéo ta."
Nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, Đông Phương Trà Trà liền tiến vào trong trận pháp.
Hương Dụ kinh hãi, lập tức đi theo, nhưng khi đến gần, nàng cảm giác có luồng sức mạnh cường đại bài xích nàng.
Dường như nơi này sắp bị kích hoạt, người ngoài không thể đi vào.
Tham dự trong đó mới có tư cách tiến vào.
Thế nhưng nàng phải bắt lực lượng gì mới tham dự vào trong được?
Sau đó nàng lấy ra một viên hạt châu màu vàng óng nọ.
Nàng không chút do dự ném hạt châu vào.
Nàng không biết hạt châu có thể đi vào hay không, nhưng đây là biện pháp duy nhất.
Bằng không thì nàng căn bản không biết Trà Trà tiểu thư ở bên trong sẽ như thế nào.
Mặc dù bây giờ nhìn lại không có vấn đề gì.
Lúc hạt châu màu vàng óng chạm đến trận pháp, trong nháy mắt dung nhập vào trong trận pháp.
Sau đó Hương Dụ cảm giác bản thân mình cũng bị hút vào.
Quả nhiên, nàng thành công đi vào trận pháp.
Đi vào, nàng cảm giác được cũng không có chuyện gì.
Mà nàng đột nhiên đạt được tin tức.
Phảng phất đang nói cho nàng, một trong 36 địa điểm đã được kích hoạt.
Chờ sau khi kết nối vào hạ tầng, có thể hỏi thăm một vấn đề, hơn nữa còn có thể chia cắt căn nguyên lực lượng.
"Cái này…." Sau đó Hương Dụ nhìn về phía Trà Trà tiểu thư.
Đông Phương Trà Trà dường như mới phản ứng lại:
"Hương Dụ ta cảm giác có thứ gì đó đang tẩy não ta, nói cho ta ở chỗ này có rất nhiều chỗ tốt."
Hương Dụ: "..."
Nàng cảm giác có thể là thật.
Bởi vì trận pháp này hoàn toàn vượt qua nhận biết của các nàng.
Muốn giết các nàng, căn bản không cần bày trò gì.
Dù sao chạy cũng không thoát.
Chỉ là lúc Hương Dụ muốn giải thích, đột nhiên cảm giác Trà Trà tiểu thư lại bay lên.
Hương Dụ: "????"
"Hương Dụ tại sao ta lại bay lên rồi?" Đông Phương Trà Trà cảm giác lần này bản thân mình bị bắt lại.
Trà Trà tiểu thư, ngài đây là muốn ồn ào mấy lần nữa đây?
Hương Dụ không có suy nghĩ nhiều lập tức bắt lấy Đông Phương Trà Trà.
Nàng cảm thấy chỉ cần mình không bắt lấy, khẳng định sẽ làm mất Trà Trà tiểu thư.
Quả nhiên, các nàng bắt đầu trực tiếp bay lên không.
Không chỉ như thế, Hương Dụ còn thấy rõ ràng, các nàng đi vào cổng không gian.
Cổng không gian phảng phất có thất thải quang mang.
Sau đó nàng lại cảm thấy tu vi của mình không thể sử dụng.
Lại lên thượng tầng rồi?
…
Duy nhất Chân Thần đứng ở biên giới trận pháp, nàng nhìn bốn phía, cảm giác nhân loại ngu xuẩn kia hẳn là sắp tới.
Vừa mới nãy có hơi tức giận, liền... liền lãng phí rất nhiều thần lực.
Nàng khôi phục rất lâu.
Lần này lại phải về Thần vực khôi phục.
Hạn mức cao nhất của Thần lực là thêm, nhưng khôi phục rất chậm.
Lúc này một vệt thất thải quang xuất hiện trong đại sảnh.
Sau đó có hai người phịch một tiếng, rơi trên mặt đất.
"Đau quá." Đông Phương Trà Trà sờ sờ trán, nàng phát hiện hôm nay sắp vẫn ngã mãi.
Hương Dụ cũng đứng dậy, nàng cảm giác tu vi của mình lại không thể vận dụng.
Quả nhiên, lại tới thượng tầng.
Chỉ là nơi này, tại sao lại thấy giống như trước đó?
Đúng vậy, nàng phát hiện nơi này chính là trận pháp các nàng kích hoạt.
Hoặc là nói giống nhau như đúc.
Hương Dụ vốn định muốn đỡ Trà Trà, chỉ là vừa mới dự định đi qua.
Đột nhiên liền thấy Trà Trà bay ra ngoài như một trận gió.
Ầm!
Trực tiếp bị ném xuống đất một lần nữa.
Mà bịt mắt cũng bị rơi.
Hương Dụ hơi kinh ngạc, có thể nàng không cảm giác được bất luận kẻ nào.
Nàng lập tức chạy qua bên Trà Trà.
Chỉ là vừa mới chạy đến, Hương Dụ liền nghe được giọng nói của Trà Trà tiểu thư:
"Ngươi đánh lén ta."
Hương Dụ lập tức bất động, cũng là nói kỳ thật có thứ gì đó mà nàng không nhìn.
Mà Trà Trà tiểu thư có thể nhìn thấy?
Giống Lục gia khi đó?
Cảm giác là như thế này, nhưng Hương Dụ không nói gì, chỉ đi đến bên người Trà Trà tiểu thư.
Lúc này Trà Trà nhìn thải phát tiểu nữ hài phía trước, cảm thấy muốn lấy lại danh dự, nhưng tưởng tượng có vẻ Thần rất lợi hại.
Biểu đệ Lục Thủy nàng không sợ, nhưng dường như đánh không lại Thần này.
Xong, bị đánh.
"Con người ngu xuẩn, thân là duy nhất Chân Thần, ta không đánh lén, cũng có thể đánh bay ngươi." Duy nhất Chân Thần nhìn Đông Phương Trà Trà nói.
Đông Phương Trà Trà sờ sờ trán.
Tê, đau quá.
"Ta không làm thần." Đông Phương Trà Trà đáp lại.
"Nhân loại ngu xuẩn, nhanh triệu hoán người kia, nhân loại kia." Duy nhất Chân Thần nhìn Đông Phương Trà Trà nói.
"Nhân loại nào?" Đông Phương Trà Trà vẻ mặt không hiểu.
Nàng có thể triệu hoán ai?
"Chính là nhân loại kia." Duy nhất Chân Thần lại nói.
"Người nào?"
"Chính là người kia."
"Người nào?"
"Ngươi đồ nhân loại ngu xuẩn, ta đã nói như vậy rõ ràng."
"Ngươi nói cái gì?"
"Triệu hoán nhân loại kia."
"Nhân loại nào?"
"Nhân loại kia."
"Người nào?"
"Nhân loại, ngươi đang xem thường uy nghiêm của Chân Thần."
"Ta xem thường chỗ nào?"
"Nhân loại, ngươi đang mạo phạm thần."
Oanh!
Đông Phương Trà Trà trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.