Chương 888: Cửu, ngươi nên thoái vị 3
"Tốt, nhưng ta chỉ giúp ngươi ẩn tàng, ngoại trừ ngươi thì những người khác vô không thể tra được, bao cả các ngươi Đạo tông lão tổ." Cửu cười đáp ứng.
"Tốt, nhưng ta
…
Lục Thủy đang suy nghĩ hỏi thế nào mới thích hợp.
Là hỏi tiên đoán phiến đá và nhà hắn có quan hệ, hay là nội dung tiên đoán phiến đá cụ thể là cái gì?
Lại hoặc là tiên đoán phiến đá là do ai lưu lại?
Do dự một chút, Lục Thủy dự định hỏi một vài tiền đề:
"Chuyện sau khi ngươi ngã xuống, ngươi cũng có thể biết?
Chẳng hạn như tứ đại thế lực viễn cổ xuống dốc, biến mất."
"Biết, thời kỳ viễn cổ, tam đại thế lực vì tranh đoạt đồ vật nào đó, nổi lên xung đột.
Cái này đối với thời đại kia mà nói là trí mạng.
Sơn hà vỡ vụn, sinh linh đồ thán.
Đạo tông đứng dậy, muốn lấy sức một mình, đánh nát tam đại thế lực.
Cuối cùng tam đại thế lực tổn thất nặng nề, tử thương qua hơn phân nửa, Đạo tông cũng bởi vậy mà xuống dốc." Cửu mở miệng nói.
"Lục vẫn lạc trong trận chiến kia?" Lục Thủy tò mò hỏi.
"Ngươi đoán ai có thể đánh thắng Lục?" Cửu hỏi Lục Thủy.
Lục Thủy lắc đầu:
"Không có người nào, căn cứ ta biết rõ, không có khả năng có người là đối thủ của Lục.
Kiếm Nhất nói cho ta biết, nếu như Lục chết rồi, như vậy cũng do tự mình lựa chọn vẫn lạc."
"Không nói cho ngươi." Cửu bay đến vừa nói.
Lục Thủy: "..."
"Tốt rồi, ta đã nói cho ngươi ta biết rất nhiều, vấn đề của ngươi là cái gì?" Cửu hỏi.
Lục Thủy nhìn, hắn đã biết hỏi thế nào:
"Tất cả tin tức có quan hệ với tiên đoán phiến đá, nhớ kỹ, là tất cả."
Cửu: "..."
"Ngươi quả nhiên là do cha ngươi sinh."
Lục Thủy lắc đầu, sửa chữa chính đạo: "Ta là do mẹ ta sinh."
"Dù sao ngươi không thể hỏi vấn đề quá mức rộng rãi này, phải hỏi trực tiếp một chút, chẳng hạn như ngươi có thể hỏi nội dung của tiên đoán phiến đá.
Bất quá để cho công bằng, ta không thể nói cho ngươi, Tiên đình cũng không biết nửa bộ sau." Cửu nói.
"Nói một chút lai lịch đi." Lục Thủy không do dự.
Nội dung hắn có thể xem, mà lại có suy đoán.
Nhưng lai lịch của tiên đoán phiến đá, hắn còn không biết.
Nghe được vấn đề của Lục Thủy, Cửu liền chân thành nói:
"Bắt nguồn từ dòng sông thời gian."
Lục Thủy có chút ngoài ý muốn, bất quá không nói gì, mà nghe Cửu tiếp tục.
Một bên khác Mộ Tuyết cũng có chút hiếu kỳ, nàng phát hiện Lục Thủy biết rất nhiều.
Mà tiên đoán phiến đá là cái gì, nàng cũng không biết.
Quả nhiên, Lục Thủy vẫn đang làm chuyện gì.
Nhưngnàng không hiểu chính là, Lục Thủy chưa hề dự định nhúng tay chuyện tu chân giới, vì cái gì đột nhiên điều tra những thứ này?
Nửa đường xảy ra chuyện gì sao?
Bất quá Cửu nói và Hải yêu nữ vương nói chính là ăn khớp, Đạo tông xuống dốc như vậy.
Nàng không suy nghĩ nhiều, chờ Cửu truyền lại cho nàng.
"Tiên đoán phiến đá, Vị Lai Kinh, Khải Kỳ Lục, tất cả đều đản sinh trong dòng sông thời gian.
Sở dĩ sinh ra, là bởi vì Tiên đình Đế Tôn Tiên Mục, Phật môn Phật Đà Nam Mô, Thần Chúng Chân Thần Ais, sản phẩm 3 người liên thủ.
Bọn hắn biết trong tương lai sẽ phát sinh một chuyện nghiêng trời lệch đất, vì phòng bị chuyện này, bọn họ trao đổi dòng sông thời gian, tìm ra cách giải quyết.
Hoặc là nói tìm được nguồn gốc sự kiện từ nơi nào."
"Trong bọn họ có một người là thời gian chi đạo?" Lục Thủy hỏi.
Nếu như không có thời gian chi đạo.
Không có khả năng dễ dàng lợi dụng dòng sông thời gian như vậy.
Còn muốn từ trong dòng sông thời gian lấy được tiên đoán đầy đủ chính xác.
Vậy khó càng thêm khó.
Cái này cũng không giống đoán mệnh.
Cấp bậc tồn vong quan hệ đến bọn hắn.
Chính là Thiên Cơ cũng không nhìn thấy.
Nhìn thấy cũng là đang tìm cái chết.
Bằng không thì vì cái gì cần ba người kia liên thủ?
"Có thể cho rằng như vậy, Tiên đình Đế Tôn có năng lực thời gian." Cửu gật đầu nói.
"Cho nên, hung thú bị ta đánh chết đó, chính là thủ bút của Đế Tôn?
Vì chính là đối phó mẫu thân của ta?
Danh xưng có thể lập xuống bất thế kỳ công.
Cái gọi là bất thế kỳ công, chính là ngăn cản đệ đệ muội muội ta xuất sinh?" Lục Thủy nhìn Cửu hỏi.
Cửu lắc đầu:
"Ta trả lời không được."
Mà nghe được những điều này Mộ Tuyết sửng sốt, hóa ra là như vậy.
Có người đang nhằm vào nương, hơn nữa còn nhằm vào Lục gia.
Khó trách Lục Thủy sẽ có thái độ khác thường, bắt đầu điều tra những vật này.
Mộ Tuyết do dự một chút, cuối cùng không có ý định nhúng tay.
Nàng tùy tiện tham gia, sẽ ảnh hưởng phương hướng và bộ pháp Lục Thủy điều tra.
Như vậy còn muốn xoát thành tựu.
Thật sự là một chút không lo lắng an nguy của nương.
Bất quá thật sự không cần lo lắng.
Chỉ cần nguy hiểm tới gần Lục gia Lục Thủy đều có thể ngăn lại.
Mà bên ngoài, cũng không có cái gì cần để ý.
Bởi vì nương lại bị cấm túc.
Mà nàng cũng ở Mộ gia, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.
Lục Thủy nhìn độc nhất Chân Thần, mặc dù không trả lời.
Nhưng hắn đã biết được.
"Nội dung của tiên đoán phiến đá là cái gì?" Lục Thủy hỏi.
"Đã nói xong một vấn đề, làm sao ngươi một chút tự giác cungc không có?" Cửu có chút bất mãn.
Bất quá nàng còn có ý định trả lời:
"Chỉ nói cho ngươi một câu, đến lúc đó ngươi biết đại khái xảy ra chuyện gì."
"Một câu nào?" Lục Thủy kỳ thật cũng tùy tiện hỏi một chút.
Không trông cậy vào Cửu có thể trả lời.
"Thiên địa hiện lên tường, cam lộ từ trên trời rơi xuống.
Ngươi sẽ thấy cảnh này phát sinh." Cửu nói.
"Một vấn đề cuối cùng." Lục Thủy suy nghĩ một chút nói:
"Đệ đệ muội muội ta, lúc nào mới có thể ra đời?"
"Hỏi cha ngươi." Cửu nói thẳng.
Đúng là hỏi cha Lục Thủy là tốt, dù sao nàng đã trả lời Lục Cổ.
Lục Thủy: "..."
Hỏi cha hắn đây không phải muốn chết sao?
Có chút ý tứ mạo phạm.
"Còn có một vấn đề cuối cùng không? Không có, vấn đề kết thúc." Cửu mở miệng nói.
"Sau lần này, toàn tri của ngươi sẽ hoàn toàn biến mất đúng không?" Lục Thủy hỏi.
Nếu như Cửu có thể tùy tiện trả lời vấn đề của hắn, vậy là tốt rồi.
Hắn có thể biết toàn bộ chuyện, bất quá hắn đột nhiên nhớ tới một vấn đề.
"Cũng không phải, bộ phận ký ức sẽ ghi chép trình tự, như vậy liền biết, ngươi rốt cuộc kéo bao lâu, mới mang duy nhất Chân Thần đêns gặp ta." Cửu nói.
Lục Thủy không nhìn những thứ này, hỏi:
"Còn có một vấn đề, ngươi còn nhớ rõ Kiếm Nhất cờ vây truyền không?"
"Kiếm Nhất cơ vây truyền? Nhớ rõ, ngươi muốn hỏi cái gì?" Cửu nói.
"Tác giả, tác giả Kiếm Nhất cờ vây truyền là ai?" Lục Thủy hỏi.
Vấn đề này rất quan trọng.
Cửu nhìn lên bầu trời, suy nghĩ một chút nói:
"Ừm, nhìn thấy, bất quá…"
Cửu nhìn Lục Thủy nói:
"Vẫn chưa tới lúc ngươi nên biết, có lẽ có một ngày ngươi sẽ biết.
Có lẽ vĩnh viễn sẽ không biết.
Bất quá xác suất lớn sẽ biết, một sự kiện rất thú vị."
Ngừng tạm, Cửu lại hỏi:
"Còn có một vấn đề cuối cùng không?"
"Cái cuối cùng." Lục Thủy chần chừ một lúc, hỏi:
"Khi nào thì tu vi Mộ Tuyết hoàn toàn biến mất?"
"Ba năm trước." Cửu cười nói:
"Muốn để ta cho ngươi biết, ngươi lục giai đỉnh phong, có thể đánh qua nàng hay không?"
"Ngươi biết quá nhiều." Lục Thủy lạnh lùng nói.
Lúc này Cửu cầm chủy thủ đặt lên cổ của mình, trầm giọng nói:
"Chân Thần, ngươi nên thoái vị."
Lục Thủy: "..."
"Còn có vấn đề gì không?" Sau khi vứt bỏ thanh chủy thủ, Cửu hỏi.
Lục Thủy lắc đầu:
"Không có."
Nên hỏi đều không khác mấy, cái khác Cửu đều không thể trả lời hắn.
Đến nỗi một vài vấn đề nhỏ, cũng không cần hỏi thăm.
Chính mình tự tra đi, kiểu gì cũng sẽ biết hết thảy.
"Vậy đến tiếp sau ta có lưu lại cục diện rối rắm, ngươi phải tiếp tục thu thập nha." Cửu nói.
"Đây chính là nguyên nhân ngươi vẫn luôn trả lời vấn đề của ta?" Lục Thủy hỏi.
Mặc dù Cửu yêu thế giới này, nhưng đối với hắn mở không ít đặc quyền.
Cửu lắc đầu:
"Dĩ nhiên không phải, nhưng hoặc nhiều hoặc ít có một chút quan hệ đi.
Như vậy cục diện rối rắm trong thành, cũng nên giao cho ngươi."
"Được." Lục Thủy gật đầu:
"Ta sẽ để bọn hắn mở mang kiến thức một chút, như thế nào mới là chúa tể."